“Điện hạ!” Hạm trưởng chào Cố Minh Dạ.
Cố Minh Dạ trả lời: "Mọi người đừng khẩn trương, tôi chỉ đưa Thiếu tướng Hạ Lan của Trùng tộc đi thăm Liệu Nguyên thôi."
Hạm trưởng dẫn những người khác chào Hạ Lan lần nữa, sau khi nhận được lời chào đáp lại của Hạ Lan thì ngồi xuống.
“Phương Chính, giới thiệu Liệu Nguyên cho Thiếu tướng Hạ Lan đi.” Cố Minh Dạ không hiểu rõ Liệu Nguyên bằng Phương Chính, cũng chính là hạm trưởng của Liệu Nguyên, nên không cố ý múa rìu qua mắt thợ.
Một Alpha có thể giành được sự ưu ái của bạn đời không phải là một Alpha chỉ biết khoe khoang.
“Có phiền nếu tôi ghi chép lại không?” Hạ Lan hỏi Cố Minh Dạ.
Trình độ công nghệ của Trùng tộc không hề thấp, nhưng so về mặt quân sự, Trùng tộc thực sự thua kém nhân loại. Khả năng biến đổi thành côn trùng bẩm sinh của trùng cái có thể mang lại hiệu quả chiến đấu siêu việt hơn so với một số loài Trùng tộc. Vì lý do nội bộ, kinh phí đầu tư vào quân sự không còn nhiều như trước, dẫn đến công nghệ quân sự của Trùng tộc ngày càng phát triển chậm chạp.
Hạ Lan muốn ghi chép một chút, về Trùng tộc đưa cho nhóm trùng trong phòng nghiên cứu khoa học chăm chỉ nghiên cứu. Đương nhiên, nếu xâm phạm đến lợi ích của nhân loại, cậu sẽ từ bỏ ý định này.
Cố Minh Dạ không chút do dự nói: "Được, vốn chúng ta sẽ hợp tác mà."
Những gì Phương Chính giới thiệu cho Hạ Lan không gì khác hơn là một số thông tin cơ bản về Liệu Nguyên, cũng không trực tiếp dạy Hạ Lan cách thiết kế Liệu Nguyên, mà là Trùng tộc cũng có thể tham khảo một chút từ cách thiết kế đặc biệt của Liệu Nguyên.
“Cám ơn.” Hạ Lan mở trí não ra, mở phần ghi nhớ, bắt đầu chăm chú lắng nghe Phương Chính giới thiệu.
Tình cờ, trí não của Cố Minh Dạ cũng nhận được tin nhắn, anh vào xem thử.
Ôn Hàn: [Thế nào rồi? Cậu đã nói chuyện gì với Thiếu tướng Hạ Lan chưa?]
À, là trợ thủ Ôn Hàn.
Cố Minh Dạ tựa vào bàn điều khiển, trả lời Ôn Hàn: [Có thể nói chuyện gì được, đương nhiên là nói chính sự rồi.]
Ôn Hàn gửi ba dấu chấm than.
Cố Minh Dạ: [Dù có thích Thiếu tướng Hạ Lan từ cái nhìn đầu tiên nhưng tôi không có hứng thú với chuyện yêu đương gượng ép.]
Ôn Hàn: [Nhưng nói đến công việc xong lại phải nói sang chuyện khác chứ? Bằng không thì làm sao thể hiện được sự quyến rũ của mình? Thiếu tướng Hạ Lan sao có thể có cảm tình với cậu nếu không thấy được sự quyến rũ của cậu? tôi nghe nói, trùng đực trông rất giống Omega của nhân loại chúng ta. Thiếu tướng Hạ Lan là trùng cái, có lẽ sẽ không thích cậu, lại thích Omega. Những anh chàng Omega đó ở bộ phận hậu cần cũng rất đẹp đó!]
Cố Minh Dạ nghiến răng: [Cậu rốt cuộc muốn tôi cố gắng hơn hay thuyết phục tôi bỏ cuộc?]
Tuy nhiên, điều Ôn Hàn nói không phải không thể, nếu trùng cái thích dạng người mỏng manh, lệ thuộc người khác, vậy anh chẳng phải là không thể sao?
Anh buộc phải dò hỏi một chút.
Ôn Hàn: [Để tôi giúp cậu nghe ngóng phía Trùng tộc, xem họ có biết Thiếu tướng Hạ Lan thích kiểu người gì không.]
Cố Minh Dạ: [Tuyệt đấy, cảm ơn nhé.]
Ôn Hàn: [Tôi sợ cậu sẽ bị nữ hoàng bệ hạ đuổi ra khỏi nhà thôi.]
Cố Minh Dạ giật giật khóe môi, hóa ra trong mắt mọi người, mẫu thân đại nhân thân yêu của anh đã giục anh kết hôn đến mức này sao?
Sau khi đóng giao diện Trí Não, Cố Minh Dạ ngẩng đầu nhìn Hạ Lan, vẫn đang nghe Phương Chính giải thích không ngừng, rõ ràng nội dung rất nhàm chán, nhưng cậu lại chăm chú nghe.
Còn chăm chú hơn khi anh còn ở học viện quân sự, nghe nguyên soái giảng bài.
Anh cong khóe miệng, Cố Minh Dạ dùng trí não lặng lẽ chụp ảnh Hạ Lan. Trong ảnh, biểu cảm Hạ Lan tập trung, dáng người duyên dáng, sống mũi cao.
Thật sự càng nhìn càng thấy đẹp.
Cố Minh Dạ anh sao có thể gặp được người đẹp trai như vậy chứ?
Trong khi Hạ Lan và Phương Chính trò chuyện, Cố Minh Dạ đã đăng nhập vào tinh võng, dùng mạng quân đội vượt tường lửa, hóng chuyện phía Trùng tộc.