Chương 12

Nhưng bây giờ, không chỉ là một lời cảnh báo.

Cố Minh Dạ đăng nhập một tài khoản chính chủ quanh năm không dùng đến, tài khoản đã được xác thực, có danh sách người hâm mộ dài dằng dặc.

[Cố Minh Dạ: Tôi ở Viễn Tinh, ở đây chỉ có căn cứ quân sự, không có bãi biển.]

Cố Minh Dạ trực tiếp xác định định vị, vì đang bay trong vũ trụ nên định vị chỉ có tọa độ, không có tên cụ thể.

Tin tức này vừa mới được đăng tải, bên dưới đã có rất nhiều bình luận.

[Cmn! Đây là lần đầu tiên Điện hạ trả lời!]

[Hahaha, quá đáng đến mức ngay cả Điện hạ cũng không thể chịu đựng được.]

[Minh tinh tuyến 18 flop ẻ mà dám đυ.ng vào Điện hạ của chúng ta, thực sự khiến tui cười chết.]

[Hôm nay Điện hạ đã tìm được đối tượng chưa?]

Bỏ qua những câu trả lời của mọi người, Cố Minh Dạ trực tiếp gửi tin nhắn tới hoàng thất, yêu cầu họ xử lý những kẻ tung tin đồn, đồng thời làm rõ mọi tin tức liên quan trong tương lai.

Hắn là một Alpha ở giữa hàng ngàn bông hoa nhưng không bao giờ để một chiếc lá nào chạm vào mình. Hắn rất trong sạch!

“Ồ, nhân tiện.” Ôn Hàn mở Trí Não của mình ra, lấy ra một tập tin có tên “Giới thiệu về Trung tộc” trong thư mục, chuyển tiếp nó: “Anh bạn à, Trùng tộc rất khác với con người chúng ta, tôi đoán đây là lý do vì sao nữ hoàng bệ hạ không liên hệ với Trùng tộc từ khi đánh bại quái thú mười năm trước, tôi đã tìm được rất nhiều thông tin, cậu có thể tự tìm hiểu."

Ôn Hàn học chuyên ngành tình báo khi còn học ở học viện quân sự, nhưng sau khi tốt nghiệp, anh ấy bị Cố Minh Dạ bắt cóc, trở thành phụ tá kiêm tham mưu trưởng cho hắn.

Cố Minh Dạ nhớ lại những câu trả lời mình đã đọc trên diễn đàn, tự nhủ, Trùng tộc quả thực rất khác biệt với con người.

Ôn Hàn vỗ vai Cố Minh Dạ, nghiêm túc nói: “Nếu thật sự muốn ở bên Thiếu tướng Hạ Lan, điều khó vượt qua nhất chính là bản thân Thiếu tướng Hạ Lan.”

Ngày nay, khi con người đã cho phép Omega hoạt động ở nhiều lĩnh vực khác nhau, Ôn Hàn thực sự khó hình dung Trùng tộc đã hình thành nên nền tảng xã hội hiện tại như thế nào?

Có phải vì thư nhiều hùng ít?

Nực cười, cũng không còn là trẻ mẫu giáo nữa, sẽ không có ai ngây thơ như vậy.

Cố Minh Dạ đuổi Ôn Hàn đi, lặp đi lặp lại mấy lần nhưng cuối cùng cũng không bấm vào phần tư liệu Ôn Hàn gửi cho mình. Hắn thích Hạ Lan, muốn Hạ Lan, nhưng Hạ Lan hiện là chỉ huy do Trùng tộc phái đến, nhiệm vụ là tiêu diệt dị thú ngoài hành tinh.

Căn cứ chung còn cần phải triển khai, hắn lúc này không nên dồn quá nhiều tâm sức vào chuyện cá nhân.

Tất nhiên, cậu không thể từ bỏ Hạ Lan, sau khi nhìn thấy Hạ Lan, trái tim hắn không ngừng đập vì anh.

Hắn trầm mê vẻ đẹp của Hạ Lan. Không có Alpha không muốn bạn đời của mình có ngoại hình đẹp, nhưng hắn càng yêu thích khí chất của Hạ Lan hơn.

Sự điềm tĩnh như nước đó phải hình thành qua một thời gian dài tích lũy.

Tương lai còn dài, Cố Minh Dạ không lo mình không có thời gian để làm quen với Hạ Lan, tìm hiểu mọi thứ về Hạ Lan.

Người ta nói tất yếu phải thắng, tức là tất yếu phải thắng.

——

Hạ Lan bận cả ngày không có thời gian đọc tin nhắn riêng.

Sau khi rời khỏi Trùng tinh, anh giống như cá trở về nước, giành được tự do. Tuy nhiên, bạn bè của anh có thể không may mắn như anh.

Trước khi mở phần tin nhắn riêng, Hạ Lan thầm cầu nguyện trong lòng, mong mình sẽ nhận được tin vui.

Tuy nhiên, mọi thứ không như mong muốn.

[Hạ, tôi sắp kết hôn, là thư nô.]

Từ “thư nô” gay gắt đến mức khiến Hạ Lan đau mắt.

Người bạn La Vi của anh giờ đã lên cấp trung úy. Lễ thăng chức đại úy sẽ sớm diễn ra.

Chỉ vì một trùng đực quý tộc thích La Vi, nói muốn La Vi thì La Vi bắt buộc phải theo, còn là thư nô.

Thư nô, thậm chí không thể làm việc, chỉ có thể giao lại tất cả những gì mình sở hữu, ở bên Hùng Chủ mãi mãi, trừ khi chết, hoặc…

—Bị vứt bỏ.