Chương 23: Bị uy hϊếp
Màn đêm buông xuống , Lạc Tâm Di lặng lẽ ngồi một mình trong phòng , Thiên Di đã đi cùng Minh Nguyệt lo chuyện của tỷ ấy , giờ đây khi không có ai bên cạnh , nàng mới cảm nhận rõ nổi đau trong lòng .
Cứ nghĩ sẽ không sao , thì ra là không sao quên được .
Nhớ lại khi nãy Mộ Dung Vân nhìn cũng không muốn nhìn nàng , nước mắt Lạc Tâm Di lại không kiềm được rơi xuống , có lẽ tình yêu hắn dành cho nàng không đủ sâu , có lẽ nàng đã tự cho mình quá tốt , tốt tới mức sau bao nhiêu lâu hắn vẫn sẽ nhớ nàng , vẫn sẽ đợi nàng nhưng nàng đã lầm , thật sự đã lầm . Giờ đây , nàng và hắn là chẵng còn lại gì nữa .
Cửa phòng đột nhiên bị đẩy mạnh ra , ngay lúc Lạc Tâm Di còn chưa biết việc gì xảy ra , một bàn tay lạnh lẽo đã giữ chặt cổ nàng . Lạc Tâm Di mở to hai mắt vừa đỏ vừa sưng nhìn nam nhân cả người toàn màu đen , trên mặt mang theo một chiếc mặt nạ che gần hết cả khuôn mặt , nam nhân không nói gì , chỉ đưa ngón tay lên miệng , muốn nàng im lặng .
Khi Lạc Thiên đuổi đến cửa phòng thì ngừng lại , thấy muội muội bị uy hϊếp trong lòng vô cùng hoảng sợ .
" Mau thả Tâm Di ra , ta sẽ để ngươi rời khỏi đây "
Hắc y nhân giương cao khóe môi cười lạnh .
" Lạc công tử nghĩ ta sẽ tin ngươi ?"
" Ngươi muốn như thế nào mới thả muội muội của ta ra "
" Vậy phải xem ngươi như thế nào "
Trong lòng Lạc Tâm Di sợ hãi , hắn muốn dùng nàng uy hϊếp ca ca , không được .
Khi Diệp Thiên Di về đến thì không khỏi sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt , Lạc Thiên tay giữ kiếm chỉ về phía hắc y nhân , còn muội muội nàng thì đang bị giữ chặt cổ ô ô , rõ ràng là bị uy hϊếp , bắt cóc a , tống tiền a .
" Ngươi mau thả muội ấy ra , muốn bao nhiêu ta cũng đưa cho ngươi "
Hắc y nhân nhìn người vừa nói xem thường , nhìn hắn giống như bọn trộm cướp hay sao , hắn có rất nhiều tiền .
" Ngươi nhìn cái gì, ngươi có phải nam nhân không , uy hϊếp một nữ nhân , có giỏi thì uy hϊếp Lạc Thiên đi "
" Ta đang uy hϊếp hắn " . Rõ ràng như vậy , ngươi không thấy sao ?
" Ý ta là ngươi bắt Lạc Thiên mà uy hϊếp , tên đần "
Hắc y nhân đầu đầy hắc tuyến , nếu hắn có thể bắt Lạc Thiên uy hϊếp thì cần gì chạy trốn như vậy chứ . Nghĩ hắn rãnh lắm sao ?
" Các ngươi cãi nhau đủ chưa , buông muội muội ta ra , ta sẽ để ngươi đi khỏi đây " Lạc Thiên giơ kiếm chỉ về phía hắc y nhân , ngươi muốn chết đúng không , chọn mặt gởi vàng quá nhỉ ,dám uy hϊếp muội muội ta cơ đấy .
" Ngươi mau .... " Hắc y nhân còn chưa nói xong , một chưởng phong đã đánh bay con tin hắn đang giữ ,đẩy nàng về phía mũi kiếm của Lạc Thiên .
Lạc Tâm Di chỉ thấy sau lưng đau nhói , cả người nhào về phía trước , mắt thấy mũi kiếm sẽ đâm vào mình , ngoài nhắm chặt hai mắt đợi cơn đau ập đến,thật sự là nàng không biết làm gì khác á aa .
Trong lúc mơ hồ Lạc Tâm Di chỉ cảm thấy một cánh tay ôm chặt nàng vào lòng , môi bất giác chạm vào thứ gì đó mềm mềm . Lạc Tâm Di kinh hãi mở to hai mắt , cả người nàng đều được hắc y nhân ôm lấy , hắn...hắn đỡ kiếm cho nàng ư ? A a a , môi nàng đang chạm vào cổ hắn nữa , cả khuôn mặt đều đỏ bừng , Lạc Tâm Di muốn vùng ra khỏi lòng hắc y nhân nhưng không được , một tay hắn vẫn giữ chặt sau gáy nàng .
" Tránh ra , nếu không ta lập tức gϊếŧ nàng ta " . Hắc y nhân kiềm nén cơn đau , ôm lấy Lạc Tâm Di phi thân rời đi , có mệt chết hắn cũng phải mang theo cái bùa hộ mạng này .
Lạc Thiên muốn lập tức đuổi theo nhưng tay áo lại bị Diệp Thiên Di giữ chặt , hắn đang vội , nàng ta còn muốn hắn mang theo nàng ta chắc ? . " Ngươi làm cái gì , mau buông ta ra ".
" Hắn đã tới đường cùng , huynh càng đuổi theo , càng ép hắn liều mạng chống trả thôi , như vậy còn nguy hiểm cho Tâm Di hơn ".
Diệp Thiên Di nhìn theo hướng hắc y nhân rời đi , ra vẻ suy nghĩ . " Chuyện này không được để lộ ra ngoài , nếu không danh tiết của muội ấy sẽ không còn ".
Lạc Thiên giật mạnh đoạn tay áo đang bị Diệp Thiên Di giữ chặt . " Nhưng...."
" Không nhưng nhị gì cả , hắn đã cứu muội ấy thì sẽ không làm hại muội ấy "
" Nhưng nếu hắn dám chạm vào Tâm Di ..."
" Kiếm huynh bén như vậy, đâm sâu như vậy , hắn lại ôm theo Tâm Di bỏ chạy , không mệt chết dọc đường đã là may , còn mần ăn gì được " .
" Mần ăn ? " . Lạc Thiên biết rõ Diệp Thiên Di ý muốn nói gì , nhưng từ ngữ sao lại chẵng giống ai như thế .
Diệp Thiên Di liếc mắt nhìn Lạc Thiên , cái tên này , đầu óc toàn nghĩ đến chuyện không đâu , lần trước cũng vậy lần này cũng vậy . " Lạc đại ca có phải huynh xem xuân cung đồ nhiều quá hay không ?"
" Ngươi .... hừ ... nếu Tâm Di có việc gì , dù Thiên Khuynh có bảo vệ ngươi ta cũng sẽ không tha cho ngươi ".
Diệp Thiên Di le lưỡi làm ra vẻ sợ hãi .
" Huynh yên tâm đi .Bây giờ chuyện quan trọng hơn mà ta muốn biết là khi nãy ai đã xuất ra chưỡng phong kia , rõ ràng muốn đưa muội ấy vào chỗ chết , mà lại còn chết trong tay huynh nữa " . Diệp Thiên Di quay người nhìn về phía xuất ra chưỡng lực khi nãy .
Lạc Thiên cũng nhìn theo hướng Diệp Thiên Di nhưng chỉ khinh thường một cái rồi giơ tay chỉ về hướng khác .
" Chưỡng lực là từ bên này đánh tới "
Diệp Thiên Di xém chút đã nghẹn chết , thật là mất mặt mà ...
... ...... ...... ...... ...... ..........Đoạn phân cách trong đêm ... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...
Hắc y Nhân ôm lấy Lạc Tâm Di cố hết sức bay vào rừng , vừa chạm đến mặt đất , cả người y đều không trụ được dựa hết vào người Lạc Tâm Di .
A , ô , nặng muốn chết .
" Ngươi đè chết ta rồi "
Lạc Tâm Di cố đẩy hắc y nhân ra , tay vừa chạm đến lưng hắn thì bổng giật mình , máu chảy thật nhiều , vết thương rất sâu sao ? Hắn là vì cứu nàng nên mới như vậy ... Lạc Tâm Di quên mất bản thân cần phải chạy trốn , đỡ lấy hắc y nhân , nàng không thể để mặc hắn như vậy .
" Ngươi không sao chứ , ráng nhịn đi , ta đỡ ngươi qua bên kia "
Lạc Tâm Di đỡ hắc y nhân ngồi dựa vào thân cây , cả người hắn đều lạnh , máu lại chảy ra không ngừng làm nàng không khỏi run sợ. " Ngươi ngồi ở đây , ta sẽ nhóm lửa cho ngươi "
Hắc y nhân nhìn Lạc Tâm Di chạy qua chạy lại , lâu lâu lại quay lại dòm y xong lại cuối xuống nhặt những cành cây khô thì cảm thấy buồn cười , nàng ta sợ hắn sẽ chết sao ? Từ trước đến nay đã có ai lo cho sự sống chết của hắn đâu .