Chương 6: Ngựa đực!!! Ngươi đi chết đi!!!!
Khả Di lầm bầm trong miệng:
Kỹ nam thời này đc ưu đãi thế!?Đúng là!!hainzzzz!
Hắn thẫn thờ ngắm cô,nghe thấy câu kia liền từ trong mộng tỉnh lại. Khuôn mặt băng sương bỗng chốc tối sầm lại,tầng tầng dông tố nổi lên sau khuôn mặt tuyệt sắc kia. Nguyên nhân của cơn bão táp kia thì ngây thơ vô số tội ngồi lầm bầm tự kỷ. Hắn thật muốn tìm cách bịt chiếc miệng hư hỏng đang nói kia,nhớ đến đôi môi đỏ mọng kia hắn bỗng muốn nếm thử đôi môi kia. Về phía Khả Di thì đang....ngắm mỹ nam, nhìn sâu vào đôi đồng tử màu lam kia,cô bị đơ toàn tập...Nhìn thấy vật nhỏ đơ ra vì mình,mặt hắn hoà hoãn ko ít.Nhưng làm sao vậy!?đôi hổ phách xẹt qua tia ảm đạm. Hắn bỗng tức giận,ai!? Ai đã làm cho đôi mắt kia mất sức sống đến vậy!? Bản thân vị đế vương này cũng ko biết mình lại quan tâm cô gái này đến vậy(tg:thế này có đc coi là yêu em từ cái nhìn đầu tiên ko ha!?)Hắn cúi đầu ôn nhu hôn lên đôi môi ngon lành kia muốn dùng nó để an ủi tâm trạng đang bất ổn kia. Và hắn đã thành công, Khả Di bị hôn tâm trạng đang bất thình lình kia cũng tạm thời lắng xuống, bây giờ cô cứ thấy có cái j đó nó sai sai... Còn hắn á hả!? Đầu tiên chỉ định hôn chuồn chuồn nc thôi nhưng...hắn càng hôn thì càng nhiện, môi cô rất mềm lại càng ngọt,hắn an mãi ko bt chán,cô ko phảng kháng làm hắn càng vui hơn. Còn bạn nữ chính của chg ta á hả? Bạn ý còn bận suy nghĩ xem truyện j sai ở đây,sau một hồi 1 hôn 1 nghĩ thì mỗ nữ chinus nào đó mới nhớ ra,cô là đang bị cưỡng hôn!!! Lại còn là một thằng kỹ nam ko quen bt nữa. Cô bình sinh lấy hết sức đẩy hắn ra, hét lên:
Tao đã nói là ko có nhu cầu rồi mà,mẹ kiếp!!! Đồ ngựa đực!!!!!!!!!!!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương