8.
Thục phi nói ta không thành thật, nàng thừa nhận chính mình là người xuyên không, ta lại đến bây giờ còn gạt nàng.
Còn ta thành thật nhìn vào mắt nàng, nói:"Ta thề, ta thật sự cái gì cũng không biết."
"Vậy thì......"
Thục phi nhất thời cạn lời, nàng nói nàng rong ruổi Tiêu Tương, Tấn Giang nhiều năm, chưa bao giờ gặp phải loại người xuyên không nào kỳ quái như ta.
“Hay là...... Ngươi là bug?"
Ta không biết ta có phải là bug không, nhưng ta đã biết Thục phi là từ thế kỷ 21 xuyên qua tới.
Mà Thục phi lúc trước, đại khái đã chết rồi.
Trong lòng ta không kìm được mặc niệm cho Thục phi trước đây trong ba giây.
"Đáng thương thay cho cái đầu của ngươi!" Thục phi không chút cố kỵ gõ đầu ta một cái, "Nói ra cũng thật kỳ lạ, Thục phi này cả diện mạo và tên đều giống ta ở hiện đại như đúc, ngay cả một vết bớt cũng ở cùng một chỗ, ta có lúc cảm thấy không biết có phải là ta xuyên qua hay thật ra ta chính là người ở đây."
"Đại khái, nàng chính là kiếp trước của ta."
Không đúng, cho dù có kiếp trước kiếp này, ở đâu ra hai người có bộ dạng giống nhau như đúc?
Trong lòng loáng thoáng đáp án tựa hồ như chui từ dưới đất lên, nhưng mà cứ nghĩ mãi lại không ra.
Quên đi, không nghĩ,đau đầu, hôm nay bánh hoa đào còn không đưa tới, ta phải sai Bích Vân đi thúc giục một hồi.
Thục phi nói, nàng dù sao cũng là người xuyên không, muốn làm nên đại sự, ví dụ như quan sủng hậu cung*, thuận tiện ngủ với mỹ nam trong thiên hạ và vân vân.
Ta chán ghét liếc nàng một cái, Thục phi ơi Thục phi, vẻ ngoài thì đoang trang, hiền lương thục đức, nàng lại muốn làm hồng nhan họa thủy à?
Không dám nghĩ nữa, không dám nghĩ nữa.
Nhắc tới quan sủng hậu cung, Yên quý nhân lại thật sự làm được.
Nàng chỉ là một nữ tử dân thường, thật sự dựa vào sự sủng ái của Hoàng Thượng đích sủng ái, lại thăng lên tần.
Mọi người vắt hết đầu óc, đều muốn trước hết loại bỏ Yên tần.
Vì thế nên hiện giờ ở đây đang bày ra một màn.
Mọi người vây quanh Thục phi và ta đang ngồi trên cao như hai bộ xương...... hừ, trong đình.
Vương mỹ nhân:"Nương nương, Yên tần này thật sự không coi ai ra gì, ỷ được Hoàng Thượng sủng ái, hôm nay ngay cả này hội ngắm hoa cũng không tham dự."
Lúc này, Trần công công bên phía hoàng thượng vội vã chạy tới.
"Khởi bẩm thái hậu, Hoàng Thượng có một số việc phải nán lại, Hoàng Thượng nói, lát nữa ngài sẽ tự mình cùng Yên tần nương nương đến tạ lỗi với người."
"Vậy......"
Liễu tần vò nát cái khăn trong tay, trước đây trong cung chỉ có một mình nàng là tần.
Nàng đã theo thái tử từ trước, lại có gia tộc chống lưng, lúc này mới lên được tần, mà Yên quý nhân cũng trực tiếp nhảy lên đầu, ngồi cùng nàng ăn cùng nàng, nàng tự nhiên trong lòng cũng bất mãn.
"Ai gia đã biết." Ta sai Bích Vân lấy bánh trà và kem ly Thục phi làm ở trên bàn ta ban cho Liễu tần để an ủi nàng về những chuyện vừa xong.
Ta cùng với Hoàng Thượng là thanh mai trúc mã quen biết nhiều năm, hắn đương nhiên hiểu rất rõ tính cách của ta.
Bất luận như thế nào, hắn đều là bình tĩnh giữ mình, sao có thể “nhất nhi tái, tái nhi tam”** vì Yên tần, nhất định không quan tâm việc cân bằng thế lực ở hậu cung ảnh hưởng đến vị trí của hay sao?
Trước đây hắn rõ ràng một chút cũng không cho phép a!
"Haiizz, ngươi nói xem chuyện của chúng ta là ngọt sủng hay là ngược văn?" Thục phi ghé vào tai ta, "Ta cảm giác là thế thân sủng phi, trước ngọt sau ngược văn."
Hazzz, Thục phi hết thuốc chữa rồi.