Ma Thú sơn mạch là một trong các cấm địa của nhân loại đại lục Hằng nguyên, đây là một đế quốc của ma thú.
Nơi đây là nơi sinh sống của vô số loại ma thú, phải lấy đơn vị hàng nghìn vạn lần để tính, từ Trư La thú nhất giai đến ma thú thánh giai, thậm chí ma thú thần giai trong truyền thuyết.
Ma thú sơn mạch nằm ngang trên đại lục Hằng nguyên mấy ngàn vạn dặm, tiếp giáp với hơn mười quốc gia.
Đám người Hoàng Long muốn đi từ vương quốc Lục Thông để tới đế quốc Bạo Tuyết nhất định phải đi qua nước láng giềng là vương quốc Mã Lạp, sau đó đi dọc theo rìa Ma thú sơn mạch gần mười vạn dặm mới có thể đến được biên giới của đế quốc Bạo Tuyết.
Chẳng qua là thứ mọi người cưỡi đều là Liệt Phong thú lục giai, nên tốc độ mới không chậm, sau ba ngày liền đi qua nước láng giềng là vương quốc Mã Lạp tới sát khu vực ranh giới của Ma Thú sơn mạch.
Hình thể Liệt Phong thú có một ít giống với ngựa chiến, tuy nhiên đầu nó có một sừng, bốn chân vững chắc, vốn Triệu Dung muốn cùng con trai cưỡi một con với mình, thế nhưng thấy con trai kiên quyết cưỡi riêng một con, hơn nữa Liệt Phong thú cực kỳ nghe lời nên mới yên lòng thuận theo tính tình con trai.
Đứa con này từ nhỏ liền thích “tự chủ” làm việc, không thích ràng buộc, Triệu Dung cũng không cách nào khuyên được.
Đi lại tại vùng ranh giới của Ma Thú sơn mạch thỉnh thoảng đυ.ng phải một ít dong binh đi vào liệp sát ma thú, những dong binh này đều là lũ liều mạng, ngoài săn gϊếŧ ma thú ra cũng không thiếu việc gϊếŧ người cướp của, nhìn thấy nhóm người Hoàng Long chỉ có ba mươi mấy người liền nghĩ là đồ dễ nuốt, nhưng khi nhìn thất nhóm người Hoàng Long biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ gϊếŧ chết toàn bộ một dong binh đoàn hơn hai trăm người liền xua tan hết du͙© vọиɠ.
Tiền bạc là quan trọng nhưng mà mạng sống còn quan trọng hơn.
Hoàng gia là một trong tứ đại gia tộc của vương quốc Lục Thông, chủ mẫu Triệu Dung cùng thiếu chủ đi xa thì lực lượng hộ vệ tất nhiên không kém, mặc dù chỉ có ba mươi mấy hộ vệ nhưng thực lực của tất cả đều là thất cấp trở lên, đã thế còn có hai cửu cấp cường giả, trong đó có một ma pháp sư và một chiến sĩ.
Lực lượng như thế thì làm sao những dong binh đoàn kia có thể chạm đến được?
Không có sự ngăn cản nào, nhóm người Hoàng Long đi thẳng một mạch, tới lúc trời tối liền tìm một chân núi để ở lại.
Ban đêm trăng sáng sao thưa, chỉ trừ mấy người canh gác còn lại tất cả đều đi ngủ, thế nhưng bên trong lều, Hoàng Long lại không có một chút buồn ngủ, khó mới có một lần ra ngoài, hơn nữa lúc này lại ở cạnh ranh giới của Ma Thú sơn mạch thì làm sao Hoàng Long bỏ qua cơ hội này được.
Thả ra thần thức xác nhận mẫu thân Triệu Dung đã ngủ, Hoàng Long thi triển thổ độn đi ra khỏi lều.
Dưới mặt đất, Hoàng Long nhanh chóng độn thổ về phía trung tâm của Ma Thú sơn mạch.
Không biết độn thổ được bao nhiêu lâu, đột nhiên Hoàng Long cảm giác được ở phía trước từng đợt cường đại sức mạnh được truyền tới, luồng sức mạnh này nếu so với cửu cấp cường giả thì lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Ma thú thánh vực.
Trong đầu Hoàng Long chợt hiện lên ý nghĩ này, trong lòng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, liền tăng tốc đi tới sát nơi chấn động, chui ra từ lòng đất rồi đứng tại không trung, cao hơn mặt đất khoảng mười thước , Hoàng Long nhìn thấy được ở phía trước có hai con Thánh Vực ma thú đang đánh.
Một con có chiều dài khoảng 34 thước, thân mình như một ngọn núi nhỏ, có phần giống thằn lằn tại thế giới Bàn Cố tuy nhiên có một chút khác biệt là nó có một cái đuôi dài hơn mười thước, sắc bén giống đuôi bò cạp, mà con kia lại là một con Khỉ cao hơn mười thước, hai mắt màu ám kim, hai tay cực lớn làm cho Hoàng Long nhớ tới một trong Hỗn Thế tứ hầu là Linh minh thạch hầu Tôn Ngộ Không tại thế giới Bàn cổ.
Hoàng Long lục lại kiến thức của mình về ma thú của thế giới này liền nhận ra lai lịch của cả hai, một con là Địa huyệt long còn con kia là Kim tình tử viên.
Địa huyệt long là một nhánh của long tộc, được phân vào loại á long, lúc sinh ra đã là ma thú thất giai nhưng cao nhất cũng chỉ có thể đạt tới cửu giai, còn Kim Tình Tử Viên lại là thượng cổ dị chủng sánh ngang với vương giả của long tộc là Hoàng kim thánh long, vừa sinh ra liền đạt tới cấp chín.
Kim tình tử viên có thể trở thành ma thú thánh vực, Hoàng Long cũng không lấy làm lạ, nhưng mà con Địa huyệt long trước mắt này lại có thể trở thành ma thú thánh vực, việc này làm cho Hoàng Long cảm thấy khó tin.
Nhìn kỹ lần nữa Hoàng Long phát hiện con Địa huyệt long này có chút khác biệt so với các con khác, phía trên trán của nó có mọc hai cái sừng, dù chưa lộ rõ nhưng rõ ràng lắm, thế nhưng kiếp trước của Hoàng Long chính là một trong cửu đại Long thần của thế giới Bàn cổ nên đương nhiên biết đó là long giác.
Xem ra con Địa huyệt long này đạt được kỳ ngộ nào đó làm cho biến dị nên mới có thể làm cho nó tiến hóa thành thánh vực. Hoàng Long nghĩ thầm.
Địa huyệt long, ma thú thổ hệ, phòng ngự của thân thể cùng lực lượng đều rất mạnh, còn Kim tình tử viên lại là song hệ ma thú Hỏa hệ cùng Kim Hệ, lực lượng tất nhiên không kém Địa huyệt long.
Hai ma thú thánh vực đánh nhau giữa không trung, gầm rú liên tục.
Giữa không trung thỉnh thoảng có hàng trăm tảng đá lớn nện ầm ầm xuống đất giống như mưa rơi làm cho mặt đất chấn động, rạn nứt, đây là cấm chú ma pháp hệ thổ Lưu thạch vũ.
Hai đạo kim quang dài vài trăm thước cắt ngang giữa bầu trời, các ngọn núi xung quanh đều bị cắt bằng như mặt đất, đây chính là cấm chú ma pháp hệ kim Kim quang thiết.
Núi đổ đất nứt, từng tảng đá lớn chấn động, kim đao ngang dọc, biển lửa rừng rực, trong vòng mười vạn dặm xung quan hai thánh vực từng ngọn núi cao ầm ầm đổ xuống, từng gốc cây cổ thụ hoặc là bay ngược, trở thành bột phấn hay cũng có thể trở thành tro tàn.
Đất đá bay đầy trời, môt mảnh tan hoang xơ xác!
Đến nỗi trong vòng mấy trăm dặm không có một con ma thú nào, ma thú bát cấp, cửu cấp đều ở bên ngoài trăm dặm nằm im, sợ hãi hai lão đại đem ngọn lửa chiến tranh thiêu về phía mình.
Ngay cả Hoàng Long cũng không thể không kinh ngạc bởi lực phá hoại của hai thánh vực, mặc dù so sánh với kiếp trước của mình thì chỉ là đánh đấm nho nhỏ không đủ để mình quan tâm nhưng đối với mình lúc này thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Hoàng Long đoán rằng thực lực của hai thánh vực tương đương với tu chân giả nguyên thần xuất khiếu kỳ.
Sau hai giờ đánh nhau, càng lúc càng mãnh liệt thì ngọn lửa chiến tranh đã lan ra sáu trăm dặm, chuẩn bị tới thời khắc gay cấn.
Ở giữa không trung, Địa huyệt long lấn hơn về phía Kim tình tử viên, thế nhưng khi xuống tới mặt đất thì việc đó lại chuyển thành ngược lại.
Sau hai giờ vẫn không cách nào phân được thắng bại.
Tuy nhiên cả hai đều đã bị thương, hai cánh màu vàng của Địa huyệt long đã không thể vỗ được nữa, một phần thân thể cháy đen bốc mùi thịt nướng.
Kim tình tử viên cũng không tốt hơn chút nào, toàn thân dính đầy máu vàng, bên một cánh tay, da bị tróc thịt, máu thịt không rõ.
Hoàng Long vẫn luôn ẩn thân một bên không có một động tĩnh gì.
Làm cho Hoàng Long cảm thấy khó hiểu, cuối cùng là do nguyên nhân gì mà khiến cho hai ma thú thánh vực liều mạng đánh nhau như thế?
Tuy nhiên trận đánh nhau này cuối cùng không thể kéo dài mãi được, nửa giờ sau, hai ma thú thánh vực cùng nhau rống lớn rồi xuất ra công kích mạnh nhất của mình, sau đó cùng nhau gục ngã xuống đất.
Hai tiếng nổ vang dội, mặt đất chấn động.
Tất cả lại trở lại yên lặng.
Chỉ còn lại tiếng thở dốc yếu ớt của hai ma thú thánh vực.
Hoàng Long lách mình đi ra, nhướng mày nhìn hai ma thú thánh vực nằm hấp hối trên mặt đất, hai đại gia hỏa này sử dụng tuyệt chiêu cấm chú ma pháp làm cho lúc này cơ hội sống đang chậm rãi trôi đi, nếu không ra tay cứu chữa thì chỉ có một kết quá đó là vĩnh viễn nằm tại nơi đó.
Hai ma thú thánh vực nằm tại nơi đó, nhìn thấy một đứa bé loài người xuất hiện liền ngẩn ra, giương mắt lên nhìn.
Đây là khu vực trung tâm của Ma Thú sơn mạch, một đứa bé loài người lại có thể xuất hiện tại đây?
Mặc dù trong lòng chúng nó cảm thấy quái lạ nhưng cũng không có tâm tư suy nghĩ vì sao đứa bé này có thể xuất hiện tại đây, bởi vì chúng nó cảm giác được sự sống của chúng đang không ngừng trôi đi, trong lòng có nhiều hối hận.
“Ta, có thể cứu các ngươi.” Nhưng mà chúng nó không có ngờ được đứa bé này sau khi xuất hiện lại nói ra một câu nói tại suy nghĩ của chúng là cực kỳ buồn cười như thế.