Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 8: Chương 8: Thần Vực cường giả?

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Cái gì! Dưới Thánh Vực gia trì có thể tăng thêm năm thành uy lực!

- Cho dù là thất cấp, bát cấp hay là cửu cấp đều là như vậy?

- Ma pháp sư hoặc chiến sĩ đều có thể sử dụng ma pháp kiếm!

- Cây ma pháp kiếm này sử dụng vật liệu vậy chỉ có quặng sắt, không có tài liệu từ ma thú?

Một hòn đá làm khơi dậy ngàn con sóng, thông tin Kiều Trì gia tộc đấu giá sẽ bán đấu giá một thanh kiếm mà cường giả dưới thánh vực khi sử dụng đều có thể thêm vào năm thành sức mạnh ngay ngày hôm ấy liền truyền khắp các ngõ ngách trong toàn bộ Lục Thông vương quốc.

Không chỉ có như vậy, còn với tốc độ kinh khủng hướng về phía các thành phố khác ngoài Lục Thông vương quốc truyền ra, ngày tiếp theo, vốn là Lục Thông vương quốc một ít thành phố lớn quanh vương thành, tiếp theo là Lục Thông vương quốc các thành thị lớn nhỏ khác.

Hai ngày sau đó, đã truyền khắp hơn ba mươi thành thị lớn nhỏ của Lục Thông vương quốc.

Nhưng mà, cái này cũng chưa tính là xong, ba ngày sau, ngay cả một số vương quốc, công quốc xung quanh Lục Thông vương quốc cũng đều nghe được tin tức này, sau cùng, cách xa Lục Thông vương quốc trăm vạn dặm ngũ Đại Đế quốc hoàng thất cũng biết tới.

Trong khoảng thời gian ngắn, vương thành của Lục Thông vương quốc biến thành tiêu điểm của toàn bộ Hằng Nguyên Đại Lục.

Mà một trong tứ đại gia tộc của Lục Thông vương quốc là Kiều Trì gia tộc càng trở thành đối tượng được bàn luận nhiều nhất.

Hằng Nguyên Đại Lục cường giả vi tôn, ai lại không muốn có được một thanh cực phẩm vũ khí để thể hiện thực lực của chính mình, tại thế giới này, tiền tài đối với cường giả mà nói chỉ là vật ngoài thân, một thanh vũ khí cực phẩm mới quan trọng.

Trọng kiếm “Vô Phong” mà Hoàng Long ủy thác Kiều Trì gia tộc đấu giá đã khiến cho không ít thánh vực cường giả của Hằng Nguyên Đại Lục cảm thấy hứng thú.

Mặc dù Kiều Trì gia tộc đấu giá tuyên truyền thanh ma pháp kiếm này chỉ tăng cường năm thành uy lực đối với người sử dụng là cường giả dưới thánh vực nhưng mà thanh kiếm này lại không phải sử dụng tài liệu từ ma thú mà lại dùng quặng sắt chế tạo thành, chỉ cần cái này cũng đã đủ để hấp dẫn sự hiếu kỳ của không ít thánh vực.

Trong phủ viện của Kiều Trì gia tộc.

Ai Á Kiều Trì nhìn Ngả Đắc ở trước mặt, hỏi:

- Ngươi nói đối phương ủy thác ngươi bán đấu giá thanh kiếm này xong liền biến mất ngay trước mắt ngươi?

Ngả Đắc cung kính:

- Đúng vậy thưa gia chủ đại nhân.

Nghĩ đến tình cảnh quỷ dị lúc đó linh hồn hắn tự nhiên run lên, người thần bí kia vậy mà lại đột nhiên biến mất, không đem một bát cấp cường giả như hắn đặt trong mắt, phải nói là chầm chậm chìm vào lòng đất rồi biến mất, mặt đất nơi người đó biến mất cùng với lúc trước không có một chút biến hóa, nếu không phải tay còn cầm kiếm thì hắn còn nghĩ tất cả đều là mộng!

Hắn chưa từng nghe nói qua tại Hằng Nguyên Đại Lục cường giả có người có thể xuyên qua lòng đất để đi? Cho dù là thánh vực cường giả cũng không có khả năng đó!

Chẳng lẽ là thần vực cường giả trong truyền thuyết? Ngả Đắc trên trán đổ mồ hôi lạnh.

Nghe thủ hạ miêu tả lại tình hình lúc đó, Ai Á lặng im suy nghĩ, sau đó cẩn thận cầm lấy thanh ma pháp kiếm ở trước mặt mà người thần bí kia muốn gia tộc của hắn bán đấu giá.

Lúc đầu nghe thủ hạ thông báo hắn cũng không tin, nhưng sau khi chính tay hắn thử uy lực của thanh kiếm này mới thật sự tin là thật.

Bên trong gian phòng thoáng cái liền im lặng.

Gia chủ cầm kiếm suy nghĩ, Ngả Đắc cung kính đứng một bên không dám mở miệng.

- Ngươi không nhìn rõ hình dáng của đối phương?

Ai Á hai mắt chăm chú.

- Đúng vậy, quanh người đối phương bao phủ một lớp sương mù màu trắng, không cách nào thấy rõ.

Ngả Đắc vội vàng đáp, sau đó kể lại tường tận những gì nhìn được lúc đó.

- Vóc người thấp bé, chẳng lẽ là thần tượng sư của Ải Nhân tộc?

Ai Á lẩm bẩm, sau đó nói:

- Nhưng mà Ải Nhân tộc đã hơn 200 năm không có xuất hiện thần tượng sư.

- Nếu không phải thần tượng sư của Ải Nhân tộc, vậy đó là ai?

Ngả Đắc cẩn thận hỏi:

- Gia chủ đại nhân, ngài nói đối phương có thể là thần vực cường giả trong truyền thuyết hay không?

Nói đến cuối vẫn có chút chần chờ, dù sao thần vực cường giả là nhân vật trong truyền thuyết, trăm năm khó gặp.

Thần vực là ngọn núi cao mà toàn bộ cường giả của Hằng Nguyên Đại Lục đều phải nghểnh cổ lên nhìn, cho dù là Đại Đế của ngũ Đại Đế quốc tại trước mặt thần vực cường giả cũng phải cung kính hành lễ.

Ai Á do dự một chút rồi nói:

- Rất khó nói, tuy nhiên ít nhất đối phương cũng là một thánh vực.

Sau đó sắc mặt ngưng trọng nói:

- Một tháng sau cử hành bán đấu giá, lúc đối phương quay trở lại ngươi nhất định phải tỏ thái độ cung kính rồi báo cáo lại cho ta.

- Vâng, gia chủ đại nhân.

Ngả Đắc cung kính nói, thực ra không cần Ai Á dặn bảo hắn cũng biết lần sau nhìn thấy thần bí cường giả thì cần phải dùng thái độ thế nào rồi.

Vốn dựa theo ý định ban đầu của Ai Á là sẽ bán đấu giá sau hai tháng tuyên truyền, nhưng đối phương yêu cầu bán sau một tháng nên bọn họ cũng phải làm theo.

Chẳng qua Ai Á bọn họ dù thế nào cũng không nghĩ được thần bí cường giả trong mắt họ lại là một đứa bé sáu tuổi, càng không thể ngờ được đối phương muốn bán đấu giá tại một tháng sau cũng chỉ vì thiếu tiền dùng.

Lúc Ai Á và Ngả Đắc đối thoại thì Hoàng Long đang tại tiểu viện của mình nuốt ăn một viên Ích Khí đan rồi dùng “Thủy Hỏa Nguyên Long Bí Quyết” không ngừng thu nạp nguyên khí trong cơ thể do linh đan biến thành.

Trong đan điền, tiên thiên chân khí bốc hơi cuồn cuộn.

Từng đoàn thiên địa linh khí theo thiên địa cùng nhau mà đến.

Ngay cả việc tất cả vương thành của Lục Thông vương quốc sôi trào do thanh kiếm mà chính mình ủy thác Kiều Trì gia tộc bán đấu giá cũng không biết.

Ngày thứ hai, khi tỳ nữ bên cạnh mẫu thân là Hoàng Mai tới báo đã đến lúc xuất phát đi tới Triệu gia tại Bạo Tuyết đế quốc thì Hoàng Long mới bắt đầu từ tiểu viện bước ra.

Nhưng mà mới vừa đi tới phòng khách liền nghe được mẫu thân Triệu Dung cùng với phụ thân Hoàng Hùng mới từ quân doanh trở về đang nghị luận gì đó, cẩn thận lắng nghe mới biết được dĩ nhiên là có quan hệ tới thanh ma pháp kiếm mình luyện chế.

- Nhạc phụ đại nhân đại thọ tám mươi tuổi, nếu như có thể mua được thanh “Vô Phong” ma pháp kiếm làm lễ vật mừng thọ thì còn gì bằng.

Thanh âm của phụ thân truyền ra.

- Đi nơi khác đi, đừng đứng ở đây mà khoác lác, thanh “Vô Phong” ma pháp kiếm kia lúc này đang xôn xao khắp Hằng Nguyên Đại Lục, đại gia tộc nào mà không muốn mua được? Còn đợi đến lượt ông mua sao? Nghe nói ngay cả Đại Đế của Thú Nhân đế quốc cũng phái trọng thần qua đây, còn cả hoàng thất của Bạo Tuyết đế quốc, Long Ngữ đế quốc, Đại Thảo Nguyên đế quốc, Ám Sâm đế quốc cũng đều động tâm hết rồi đó.

Thanh âm của mẫu thân Triệu Dung liền vang lên sau đó.

Hoàng Long lúc này mới biết thanh “Vô Phong” ma pháp kiếm của mình lại được truyền bá khắp nơi như vậy.

Hoàng Long đi vào phòng khách sau đó hành lễ bái kiến Hoàng Hùng và Triệu Dung, sau đó hỏi:

- Phụ thân, mẫu thân, con vừa nghe hai người đang nói chuyện gì về ma pháp kiếm thế?

Hoàng Hùng cùng Triệu Dung liếc nhau sau đó cười và nói những gì mình nghe nói, chỉ là câu nói cuối cùng của Triệu Dung:

- Nghe nói thanh ma pháp kiếm này được xuất ra từ tay của một thần tượng của Ải Nhân tộc.

Khiến cho Hoàng Long sửng sốt một lúc, mình trở thành người của Ải Nhân tộc từ lúc nào vậy?

Hoàng Long cười khổ trong lòng, xem ra vóc dáng thấp bé của mình làm cho Ngả Đắc suy đoán lung tung.

Hoàng Long đã đến, Triệu Dung liền dặn bảo hạ nhân chuẩn bị, sau đó liền bắt đầu đi tới Triệu Gia tại Bạo Tuyết đế quốc, đi theo còn có ba mươi mấy hộ vệ cùng hai tỳ nữ bên người của mẫu thân.

Phụ thân Hoàng Hùng là quân đoàn trưởng của Lôi Ưng quân đoàn, một trong ba quân đoàn lớn của Lục Thông vương quốc cho nên không cách nào thoát ra để đi được, mà đệ đệ Hoàng Lượng cùng muội muội Hoàng Dịch tuổi còn quá nhỏ, mặc dù hai người khóc lóc ầm ĩ muốn đi nhưng cuối cùng mẫu thân vẫn không đồng ý.

Theo ý của mẫu thân thì hai đứa mới bốn tuối, không hiểu gì, đi cũng chỉ quấy rối chứ không được gì.

Tuy nhiên Hoàng Long cũng mới chỉ có sáu tuổi mà thôi.
« Chương TrướcChương Tiếp »