Hoàng Hôn Huyết Sắc

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Cận đại Anh quốc, vampire công, máu lạnh ưa sạch tử thần nữ vương thụ, công sủng thụ Nhiệm vụ của Tử thần Luân Đôn thành phố sương mù. Người ta nói : “ Trong cuộc đời ngắn ngủi mà lại dong d …
Xem Thêm

Chương 14
Trận đấu nhỏ trong phòng tắm

Thân thể Penn còn ngâm chưa nóng, Ralph lại xuất hiện ở cửa phòng tắm, hắn không chút do dự đi tới trước bồn tắm, trên mặt dường như còn có thể thấy một chút bất mãn lưu lại.

“ Cậu muốn cùng tắm với tôi sao? Hoan nghênh!”

Penn làm bộ hơi dịch qua một bên, nhưng trong chiếc bồn tắm chỉ có thể chứa một người cũng không dư ra được bao nhiêu chỗ, ý kia tựa như đang nói nếu ngồi chồng lên vẫn có thể tắm chung.

Đối mặt với sự đùa giỡn của y, Ralph chỉ điềm tĩnh xăn tay áo lên, ánh mắt hắn vẫn dừng lại bên mặt Penn, chờ cuốn xong hai tay áo chỉnh tề phía trên khủy tay, hắn mới đối diện với Penn mở miệng.

“ Bắt đầu đi!”

“ Bắt đầu cái gì?”

Penn nhếch môi cảm thấy thú vị, hắn thấy Ralph lấy đồng hồ bỏ túi ra, vẻ mặt nghiêm túc trả lời câu hỏi của y.

“ Không biết ngươi có thể chết đuối hay không.”

“ Ha ha.”

Hiểu ra Ralph chính là nói tới mỗi ngày một kiểu chết, Penn nhịn không được bật cười, không ngờ hắn còn nhớ chuyện đó.

“ Nhưng tôi mới định bụng làm người tốt giúp cậu, không cần phải chi ly tính toán thực hành thí nghiệm này chứ?”

“ Đây là hai việc khác nhau! Đến nào!”

Ralph nhếch khóe miệng, không đợi Penn đáp lời liền vươn tay ấn đầu y vào trong nước.

Nước trong bồn tắm trào ra vô số, Ralph thấy đầu Penn hoàn toàn chìm vào nước, sự khó chịu nghẹn trong lòng mới dường như được giải trừ. Hắn một tay mở nắp đồng hồ ra tính toán thời gian, người bình thường nhiều nhất mấy phút sẽ chết. Nhưng hắn đoán đối với kẻ này chắc cũng không ăn thua, nhưng dù uổng phí thời gian cũng phải thử.

Trước kia đã đáp ứng rồi nên phải phối hợp, Penn liền không chống cự, y ngoan ngoãn để nước ấm ngập quá đầu, trong tai truyền đến tiếng nước chảy, mặt Ralph trước mắt lúc này bị sóng nước cùng bọt khí bóp méo, thoạt nhìn lại có một loại thú vị khác.

Penn nhàm chán tính toán thời gian trong đầu, nhịn thở không biết bao lâu, phổi y thiếu dưỡng khí mà phát đau, cảm giác buồn ngủ đến trước cùng cảm giác mê muội theo sau, ảo giác trong nước như lửa cháy lại làm y có chút hưng phấn, Penn chăm chăm vào khuôn mặt tuấn tú cách mặt nước dõi theo nhìn, trong lòng đột ngột nổi lên ý xấu.

Penn vươn tay bắt lấy cánh tay Ralph đang ấn vào đầu mình, trước khi đối phương phản ứng, dùng sức kéo qua một bên, thân thể Ralph bất ổn nhào tới phía trước, trong lúc hắn mới đưa tay vịn bồn tắm, Penn từ trong nước ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng vắt ngang trước mắt, một tay ấn hắn vào trong nước.

Nước trong bồn tắm bắn ra tung tóe, không quá một hồi liền bình lặng lại. Cả người Ralph bị kéo vào bồn tắm, đốt ngón tay bị va chạm cũng mơ hồ đau âm ĩ. Hắn vươn tay lau nước trên mặt, lúc chuẩn bị phát hỏa lại phát hiện Penn lúc này đang toàn thân trần trụi ngồi trên người hắn!

“ Chúng ta cùng tắm chứ?”

Penn vuốt tóc ướt đẫm ra sau đầu, lộ ra nụ cười tà mị, nụ cười này làm thân thể Ralph lại xuất hiện vấn đề, đang lúc ngực khó chịu, trong não hắn lại hiện lên biểu tình của Penn trong tấm ảnh kia. Ralph vội vàng dời mắt khỏi mặt Penn, lại bất cẩn nhìn tới thân thể trần trụi gần trong gang tấc.

“ Đi ra!”

Ralph sắc mặt xanh mét quát to, sức nặng ép trên người cùng vật thể nào đó không thể không tiếp xúc làm hắn toàn thân cứng ngắc.

“ Đi ra thì không có cách nào tắm sạch.”

Penn cười xấu xa vươn tay gạt những sợi tóc ướt đẫm hai bên má Ralph, cúi người về phía trước tựa như cố ý, đúng lúc này Ralph đưa tay bắt lấy thành bồn tắm, dùng sức chống thân thể đứng dậy, ầm một tiếng lớn kèm theo âm thanh nước ào ào vang vọng trong phòng tắm nhỏ hẹp. Bị hai người trưởng thành gây sức ép, bồn tắm lật xuống đất, mảnh vỡ phủ kín mặt đất cùng nước mang hơi nóng bốc lên trong không khí lạnh lẽo.

“ Wahh, không ngờ sức cậu cũng không yếu!”

Penn đứng vững thân thể, vẻ mặt ung dung thưởng thức thanh niên toàn thân ướt đẫm, sơ-mi dính sát vào người, mơ hồ có thể thấy được đầu nhũ.

“….. Chết tiệt!”

Ralph mắng người hiếm thấy, phun ra hai chữ không nên xuất hiện từ miệng hắn. Hắn cúi thân kéo lò lửa lật dưới đất ra, nháy mắt, mùi thịt cháy tràn ngập trong không khí, đối với cảm giác đau đớn truyền đến từ trên tay, Ralph chỉ cau mày.

“ Darling, cậu đang làm gì? Ah, ngàn vạn lần đừng ngược đãi bản thân!”

Penn cười khanh khách, mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng y cũng rất mong đợi đợt tấn công kế tiếp của Ralph.

“………. Ta muốn nướng khét cái miệng của ngươi!”

Ralph cầm lấy than lửa đỏ bừng trong lò, sau đó ném về phía Penn, than lửa bay qua mặt Penn, nện lên vách tường phía sau y, tàn lửa văng khắp nơi, bay tới rèm vải trang trí, trên vải dần xuất hiện đốm đen càng lúc càng lớn, Penn đang nghĩ thế này cũng không tốt lắm, một cục than lại bay tới. Ngay lúc y nghiêng người tránh né, một chấn động mạnh ở bụng làm y ngã xuống đất, Penn còn chưa lấy lại tinh thần, Ralph đã dùng đầu gối thúc vào ngực y.

“ Khục, khục.”

Ngực bị đánh mạnh, Penn nhịn không được ho khan, bộ dạng Ralph cầm than từ trên cao nhìn xuống trong mắt Penn lại hấp dẫn bất thường. Penn ngừng ho cười gượng hỏi. “ Cậu sẽ không thật sự bắt tôi nuốt than chứ?”

“ Sợ?”

Ralph cong khóe miệng, đây hình như là lần đầu tiên hắn chiếm thế thượng phong trong mấy ngày nay, thấy Penn bị mình chế ngự, mất đi thái độ nhàn nhã trước kia, làm tâm tình hắn bất ngờ vui vẻ.

“ À, hệ tiêu hoá của tôi không tiếp nhận được cái này, Ralph, Ralph yêu dấu, cậu quên ước định rồi sao?”

“ Hừ, ngươi không phải cần phối hợp sao? Là ngươi không tuân thủ ước định trước.”

Ralph không muốn tiếp tục vô nghĩa với y, vươn tay bóp cằm Penn, ép y há mồm, rèm vải bên cạnh họ đã hoàn toàn bùng cháy, dưới ánh lửa chiếu rọi, ý cười của Ralph cũng bị nhuộm đỏ, than lửa giơ lên trong tay chuyển tới hướng Penn. Penn cười khổ trong lòng, ngay lúc nghĩ thầm cái khổ này cũng không đến mức không thể chịu được….

Ào! Một chậu nước lạnh tát lên hai người, tiếng than tắt kêu lách tách, tình huống đột phát này làm hai người đều quay đầu nhìn cùng một hướng.

Quản gia không biết xuất hiện khi nào quăng chậu rỗng xuống, đổi một chậu đầy lại tạt về phía hai người, sau đó vẻ mặt tức giận mở miệng mắng to.

“ Các người muốn đốt luôn quản gia hả? Tắm có một cái lại quậy phòng tắm thành ra cái quỷ gì thế này!”

Hai người không có cách nào phản ứng, chỉ lau nước lạnh trên mặt, nhìn bốn phía chung quanh, bồn tắm hỏng, lò lửa lật, còn mặt đất phủ kín nước đọng cùng than đen… Quả thực đúng là thảm hại.

Đã bị chỉ trích, Ralph hơi lúng túng đứng lên, bàn tay bị đốt thấy xương đã khôi phục nguyên trạng, cục than hắn cầm trong tay đã hoàn toàn lạnh xuống, không biết phải ném đi đâu.

“ Thanh tra hôm qua lại tới nữa! Chỉ rõ muốn tìm chủ nhân cùng ngài Ralph!”

Bastet giọng điệu không tốt ném khăn tắm cho họ, sau đó lầm bầm đi lấy chổi bắt đầu quét dọn phòng tắm.

“ Khục, cần phải cảm ơn thanh tra kia.”

Penn đứng lên, cầm khăn tắm lau lau đầu, thấy y vui mừng, Ralph chỉ hừ một tiếng, tựa như đang nói lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu.

“ Bastet, tìm cho chúng ta hai bộ quần áo sạch đi!” Penn nói như vậy với quản gia đang tức giận của y.

“ Hừ!”

Bastet dùng sức hừ một tiếng, xoay người tiếp tục quét dọn, để tỏ vẻ bất mãn còn làm chậu nước kêu coong coong.

“ Được rồi, được rồi…”

Biết mình đắc tội quản gia, Penn thở dài quấn khăn tắm quanh hông, xem ra chỉ có thể ủy khuất lộ thân trước mặt thanh tra.

“ Cái loại chủ nhân như ngươi cũng thật yếu bóng vía.” Ralph khẽ hừ một tiếng, dùng khăn tắm lau tóc.

“ Cậu thử xem?” Penn bất đắc dĩ cười một cái.

Ralph quay đầu thỉnh cầu Bastet, nhưng quản gia phẫn nộ này vẫn mặc kệ, tỏ rõ ý muốn để hai người cứ như vậy ra ngoài gặp khách, coi như trừng phạt cho việc quậy hư phòng tắm.

“ Cứ tự đi lấy quần áo đi! Ralph hơi gượng gạo đề nghị.

“ Ai, nếu lúc này động tới tủ đồ sau lưng Bastet, về sau khỏi mặc quần áo nữa!” Penn thở dài một tiếng, lúc quản gia này tức giận, ngay cả chủ nhân y đây cũng không dám chọc. “ Đi thôi, đừng để khách đợi lâu!”

“…………”

Ralph cúi đầu nhìn nhìn quần áo mình ướt đẫm, lại quay đầu liếc Bastet đang tức giận, không khỏi nhíu mày, hắn vẫy vẫy một hồi, nghĩ thầm cứ nhịn như vậy đi, tuy ướt nhưng chung quy vẫn tốt hơn không có đồ mặc. Ralph chợt dừng lại, đột ngột phát giác hình như đây là lần đầu tiên hắn thỏa hiệp. Thật không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu… Ralph thở dài, nhịn xuống cảm giác khó chịu do quần áo ướt sũng dán vào người, đi theo Penn ra khỏi phòng tắm.

Bình Luận (1)

  1. user
    Kim Anh Nguyễn (10 tháng trước) Trả Lời

    Hay

Thêm Bình Luận