Chương 32: PHÍA TRÊN CHÚNG TA CÒN CÓ NGƯỜI…

EDIT: TỬ SA

Ai ngờ nói trở mặt liền trở mặt.

Thái độ lại còn thô bạo như vậy, bản thân chính là mắt nhìn sai rồi.

Bất quá Vương Tâm Doanh luôn luôn có thể co được dãn được, gây không được nàng còn tránh không nổi sao.

“Biết rồi, không gọi liền không gọi, buông ta ra đi, tay rất đau a.”

Đông Lệnh Vũ chậm rãi buông nàng ra, sắc mặt vẫn rất lạnh như trước, nhưng băng sương trong mắt đã tan đi không ít.

“Ta không thích người khác đem tuổi của ta ra đùa giỡn, ngươi phải nhớ kỹ đừng nên xúc phạm đến cấm kỵ của ta, nếu không cho dù ta đối với ngươi có hảo cảm, cũng sẽ không thủ hạ lưu tình.”

Đông Lệnh Vũ lạnh lùng xoay người rời đi.

Vương Tâm Doanh bị khẩu khí kiêu ngạo kia của hắn khiến cho cực kỳ khó chịu.

Ai muốn hắn có hảo cảm chứ, tuổi còn nhỏ đã liền tàn bạo như vậy, đồ cái thứ đại nam nhân chủ nghĩa.

Ai bị hắn nhìn trúng thì thật là xui xẻo. (Tử Sa: tỷ ngươi chứ ai =.,=!)

Quên đi, sau này nhìn thấy liền đi đường vòng.

Vương Tâm Doanh hoàn toàn không đem đoạn nhạc đệm này coi như một sự việc.

Quay đầu lại bắt đầu chỉ huy nương tử quân.

“Mấy người các ngươi chia nhau ra canh ở các cửa, nếu nhìn thấy tên nam nhân cặn bã Vương Nhân Thủ lén trộm chạy ra ngoài, liền thổi tiêu để chúng ta đi ra bắt hắn. Những người khác theo ta tiến vào trong lục soát.”

Chúng nữ tử gật gật đầu, theo đuôi Vương Tâm Doanh cùng đám bảo tiêu tiến vào kỹ viện.

Tú bà kỹ viện, sớm nghe nói có nữ tử vây tụ ở ngoài cửa.

Loại trường hợp long xà hỗn tạp như vầy, nháo sự thường xuyên phát sinh.

Tú bà thầm nghĩ các nàng nhất định là đến tìm trượng phu gây nháo.

Cho nên dẫn một đại đoàn quy công chuẩn bị tiến ra ngăn chặn các nàng.

Cấp cho các nàng chút giáo huấn, kỹ viện không thể nói vào là vào như vậy được.

“Buồn cười, dám đến Phượng Hoàng cư chúng ta gây chuyện, chẳng lẽ không biết phía trên chúng ta còn có người hay sao? Lão nương muốn đem đám quân bát phụ* các ngươi ra thu thập một phen.” Tú bà tay chống hông khí thế hùng dũng tiến ra.

*Bát phụ: người đàn bà đanh đá…

Vọt tới cửa, nhìn thấy Vương Tâm Doanh đang ung dung tiến tới.

Nhất thời sắc mặt khẽ biến, lời nói kia còn đọng lại trong yết hầu, không dám nói ra.

Vương Tâm Doanh nhàn nhã tiến vào.

Từ từ ngồi xuống trên chiếc ghế lớn da hổ, nhíu mày liếc nhìn tù bà.

“Đỗ tú bà, phía trên ngươi có ai a, nói ra đây nghe chút.”

Tú bà kia nào dám nói, thế nào có thể đắc tội với muội muội của Vương thừa tướng chứ?

Đắc tội với vị Vương tiểu thư này, bản thân liền đợi quan môn đại cát*.

*Quan môn đại cát: vui vẻ mà đóng cửa làm ăn…

“Ai nha, lão thân cùng là không biết tiểu thư đại giá quang lâm, tưởng rằng có kẻ gây sự, cho nên nhất thời tức giận xúc phạm đến tiểu thư, tiểu thư người đại nhân có đại lượng, xin chớ trách cứ.”