“Cô nương, tập tục của Nam Phong quốc là tân lang mặc hắc y, chứ không phải là hồng y, ngươi sẽ không ngay cả vị hôn phu mình là người Nam Phong quốc cũng không biết chứ?” Đào hoa mỹ nam bất đắc dĩ giải thích.
Sự thật là hắn thật sự đoán đúng rồi.
Vương Tâm Doanh ngay cả tướng mạo của Ly Liệt Viễn cũng không nhớ.
Lại thế nào nhớ được hắn là người nước nào.
“Không biết liền không biết, ai thèm quản hắn là người nước nào, dù sao không phải người ngoài hành tinh là được rồi. Thực xin lỗi, lầm đối tượng. Bất quá điều này cũng không thể trách ta hết được, ai bảo ngươi mặt mày trông lẳиɠ ɭơ như vậy, vừa nhìn liền không phải thứ tốt đẹp gì, nhất định là quỷ phong lưu lấy một đống lớn tiểu thϊếp.”
Vương Tâm Doanh xem thường liếc hắn một cái, từ từ xoay người.
Đào hoa mỹ nam trợn mắt há mồm ngây người nhìn bóng lưng nàng.
Có thể chính mình trông phong lưu cũng không sai.
Bất quá nàng kỳ thật có chút ít mắt nhìn người, bản thân mình quả thật không phải là thứ gì tốt đẹp.
Nữ tử này rất thú vị.
Trước kia cảm thấy nữ nhân thật nhàm chán, nguyên lai là do chính mình chưa gặp đúng người mà thôi.
…………………………………………………………………………………
Trong phủ mặc hắc y ít nhất cũng hơn trăm người.
Vương Tâm Doanh tìm đến mệt chết, tại giữa viện tử náo nhiệt hét lớn: “Ly Liệt Viễn, sâu hại chết tiệt nhà ngươi đang ở đâu, mau lăn ra đây cho ta, bổn tiểu thư nhẫn nại có hạn, nếu không lăn ra đây, ta sẽ cho đốt phủ đệ của ngươi, bán tiểu thϊếp của ngươi.”
Các tân khách đang nói chuyện phiếm với nhau nhìn vào nữ nhân nhanh nhẹn dũng mãnh kia.
Tất cả rối rít lùi ba bước, vây quanh nàng xem náo nhiệt.
Đã thấy qua nhiều nữ nhân hung hãn, nhưng chưa từng thấy qua nữ nhân hung hãn nào lại xinh đẹp như vậy.
Quả thực giống một nữ sơn tặc, đâu đó có chút phong phạm của tiểu thư.
Cư nhiên còn mang theo ba vị đại hán đến nữa.
Đám tân khách đều cảm thấy chuyến đi hôm nay thực không tệ, có kịch hay để xem rồi.
Một hắc y hoa phục nam nhân đứng ở phía sau cách Vương Tâm Doanh không xa.
Con ngươi sắc đen phát lãnh khí, trên trán gân xanh nổi lên, thân người cao lớn quý phái cả người tản ra lệ khí*.
*Lệ khí: khí chất ngang ngạnh, mạnh bạo…
“Vương Tâm Doanh, ta ở đây.” Hắn giận dữ gầm lớn.
Thoại âm ẩn chứa nộ ý cực lớn vang vọng cả viện tử.
Nguyên lai nàng chính là nữ nhân đã định thân kia- muội muội của Vương Lam Phong.
Vương Lam Phong kia mang dáng dấp của thần tiên, nên có mỹ danh là Trích Tiên, hành sự ưu nhã.
Hắn cực kỳ sủng nịch muội muội.
Dĩ nhiên chính là một đứa nha đầu dã man thô tục như vậy đây.