Chương 126: BỊ HIỂU LẦM…

EDIT: TỬ SA

Chỉ có người đương sự vẫn không để ý chuyện thế gian như cũ, chỉ một lòng mà ngủ.

Căn bản là nàng không thèm để ý đến thứ tự mình thế nào.

Người xem nhìn thấy bộ dạng này của nàng, đều muốn thổ huyết, tỏ vẻ chẳng hề quan tâm như thế… quả thực… quá trâu bò rồi.

Người đời đều theo đuổi danh lợi, vô luận là nam hay nữ, già hay trẻ, đều không thoát khỏi thói tục này.

Mà nàng đang ở trong cao trào, lập tức khôi phục bình tĩnh, thế mới là cao nhân.

Thắng bại đều không để trong lòng, cao thượng a…

Không ít kẻ có tri thức bắt đầu tán thưởng loại tâm thái bình tĩnh này của Vương Tâm Doanh.

Cho rằng vẻ ngoài dường như thô tục, nhưng thực tế là mẫu mực, là thế ngoại cao nhân trong phố phường a!

Vì vậy Vương Tâm Doanh không hề biết gì, mà được một số người nhận định là cao nhân siêu phàm thoát tục.

Mà sự thực là… nàng chỉ quá mệt, lười đi nghe xếp hạng mà thôi.

Cái gì bình tĩnh, cái gì phóng khoáng, đều là mây bay mây bay cả!!!

Sau khi Châu quan rườm rà tuyên bố xong danh hiệu đệ nhất, sau đó liền lười tâng bốc tiếp, lần lượt tuyên bố xếp hạng của tiểu thư các nhà.

Trong đó đứng thứ hai là Đỗ Huệ Ngọc.

Nàng ta thần sắc khó chịu, mơ hồ bắn ra tia lửa.

Tỷ muội của nàng ở bên cạnh an ủi thế nào, đều không lọt vào tai nàng.

Nàng ta thầm nhìn thẳng về phía Vương Tâm Doanh đang ngủ.

Loại thần thái phải chịu lăng nhục kia khiến người ta sợ hãi.

Đứng thứ ba là Tô Linh Nhạc tiểu thư.

Nàng nghe thấy vậy thì xấu hổ đỏ mặt, tay chân luống cuống, vô cùng khả ái.

Thu hút ánh mắt của không ít thanh niên tài tuấn.

Sau khi tuyên bố xong xếp hạng, tiếp đến chính là nhận thải lễ của các công tử ca môn, bằng hữu thân thích.

Tất cả nam nhân đều cầm lên lễ vật đã chuẩn bị xong.

Tâm tình đầy kích động đi về phía nữ tử mình ngưỡng mộ.

Phía trước vị trí của Vương gia đứng không ít các nam tử, mang theo các loại thải lễ.

Đều là những người bị mê hoặc bởi màn biểu diễn đầy kinh diễm vừa rồi của Vương Tâm Doanh.

Bọn họ nhìn thấy dáng dấp xinh đẹp của Vương Tâm Doanh khi ngủ.

Hoàn toàn không có sự hung ác dã man lúc bình thường.

Cảm thấy rất khả ái, không khỏi si mê chờ đợi.

Hơn mười cặp mắt nhìn chằm chằm vào Vương Tâm Doanh.

Vương Lam Phong trầm mặt.

Trong mắt hàn quang thầm lóe, khẽ vung tay áo, che lại dáng vẻ khi ngủ của Vương Tâm Doanh.

Phân phó người hầu đem cái đám nam nhân đang mưu đồ đánh thức Vương Tâm Doanh ngăn lại.