Chương 116: NỘ KHÍ NỒNG ĐẬM

EDIT: TỬ SA

Đó là mộng tưởng của nữ nhân thiên hạ.

Đáng tiếc tiểu thư thứ xuất như bọn họ, căn bản không có tư cách nhập tên vào danh sách.

Đỗ Huệ Ngọc thản nhiên nhướng mày, gợi ra ý cười tự tin.

Tiểu hoàng đế kia, bất quá chỉ là một đứa bé, hiện tại chính trực thanh khiết.

Đang là thời kỳ mơ mộng đối với những chuyện nam nữ.

Nếu nàng giở chút câu dẫn, liền thành hoàng phi thôi.

Đến lúc đó địa vị của nàng liền sẽ vượt xa ca ca của Vương Tâm Doanh.

Nàng sẽ báo mối thù bị đoạt đi vị trí tiên phong ngày hôm nay.

“Hả, Vương Tâm Doanh kia đang làm cái gì vậy?” Một vị tỷ tỷ trong đám vô tình liếc nhìn lên trên khán đài.

Không kìm được mà phát ra tiếng kêu hoảng hốt, mang theo sự không dám tin cực độ.

Ba nữ nhân kia cũng nhanh chóng nhìn lên trên đài.

……………………………………….

Vương Tâm Doanh khuấy mực nước vài lần, lại tùy ý tạt lên trên giấy.

Khiến cho trên mặt giấy rộng nhuộm đầy ảnh mực, đậm nhạt khác nhau.

Nàng ở phía trước bức vẽ ngắm nhìn rất lâu.

Cứ như đang tự hỏi vấn đề nhân sinh gì đó.

Thần sắc ngưng trọng, thân thể bất động như tùng.

Người xem phía dưới đều không rõ nàng đang làm cái gì.

Có một số nam nhân bình thường không ưa gì tác phong nữ quyền của nàng đợi đến mức bực cả mình, mở lời châm chọc thô lỗ:

“Vương tiểu thư, bực tranh bự của người xong chưa, chúng ta còn đang chờ vị tiểu thư tiếp theo lên đài biểu diễn đây, đừng có đứng ở nhà xí mà không đi cầu có được hay không hả?”

“Đúng vậy a, không vẽ được thì cũng đừng sĩ diện, làm bộ làm tịch cho ai xem chứ!”

“Tùy tiện tạt vài nghiên mực, cũng tính là vẽ sao, ha ha, bọn ta cũng là cao thủy Đan Thanh nè.”

“Vương tiểu thư, thứ ngươi vẽ là gì đó, sẽ không phải là một đống phân trâu chứ!”

Những lời cay nghiệt đó, thể hiện hết khả năng mỉa mai.

Khiến ọi người xung quanh ha ha cười lớn, trên chỗ người xem một mảnh la ó ầm ầm.

Vương Lam Phong nghe thấy những lời thô tục như thế đang chế nhạo muội muội mình.

Sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng đáy mắt sâu không thể lường lại dâng lên nộ khí nồng đậm.

Mang theo một tia sát khí.

Muội muội hắn, thông minh lại khả ái, so với hàng ngàn hàng vạn nữ nhân trên thế gian này không biết tốt hơn bao nhiêu mà nói.

Thế mà đám nam nhân không có mắt này, cư nhiên dám dùng những lời lẽ ác độc đó để vũ nhục nàng.

Chẳng lẽ muội muội của Vương Lam Phong hắn có thể tùy ý để cho người khác vũ nhục sao?