Chương 100: ĐANG NGỦ…

EDIT: TỬ SA

Những tiểu thư tiếp theo có một số diễn tấu đàn tranh, có một số lại thổi tiêu, trúc, diễn tấu dương cầm các loại.

Cực kỳ đa dạng, tuy không xuất sắc bằng Linh Nhạc tiểu thư.

Nhưng cũng coi như là có vài phần công lực, biểu diễn khá tốt.

Tiếp đến chính là biểu diễn vũ đạo.

Xem ra sự chú ý mọi người dường như đều dồn về phía đệ nhất mỹ nhân Thiên Phong thành Đỗ Huệ Ngọc.

Dù sao cũng mang danh là đệ nhất mỹ nhân ở đây, mọi người đều rất nể mặt, vỗ tay như sấm.

Bất quá thực chất mà nói, màn biểu diễn của nàng ta cũng quả thật không tồi.

Màn biểu diễn mang tên “Độ Thanh Liên”.

Giữa sân là một đài sen thật lớn, dùng tơ lụa làm thành cánh hoa sen bạch sắc, phần giữa đài sen làm thành sân khấu.

Đỗ Huệ Ngọc mặc một bộ váy xanh nhạt phóng khoáng.

Linh động ở trên đài sen mà múa như gió khẽ, tay áo phiêu phiêu.

Dáng người như đóa thủy liên hoa muôn vẻ lay động trong gió, mỗi một động tác đều hết sức mờ ảo.

Cộng thêm vẻ ngoài xinh đẹp động lòng người của nàng, ở trên đài sen ngoái đầu nhìn lại khẽ mỉm cười.

Nhất thời có vẻ mị hoặc làm mê đắm chúng sinh.

Mỹ nhân như thế, thế nào lại không mê người.

Cho nên nàng vừa nhảy xong, tiếng vỗ tay nổi lên từ bốn phía, như sấm như điện.

Hiển nhiên sau bài múa này của nàng.

Lập tức khiến cho rất nhiều nam nhân quỳ gối dưới váy nàng.

Đỗ Huệ Ngọc thấy màn biểu diễn của nàng dành được nhiều tiếng vỗ tay nhất, trong lòng cũng rất vui mừng.

Hôm nay chịu uất khí, nhất định phải trong màn biểu diễn lần này giành lại vinh quang.

Cho tới giờ chưa từng nghe qua Vương Tâm Doanh có tài nghệ gì nổi tiếng.

Nói ra, chỉ có cái miệng kia là đủ lợi hại.

Bất quá đó không tính là tài nghệ, hừ, xem kết cục nàng ta thế nào.

Cho dù nàng ta đẹp, nếu không thể biểu diễn xuất sắc, thì cũng không thể thu quan* hoàn mỹ.

*Thu quan: là phần cuối của một ván cờ vậy, dọn dẹp thế cờ, giành lợi thế về phía mình…

Đỗ Huệ Ngọc sau khi cảm tạ người xem, xuống đài.

Nhịn không được mà đem mắt nhìn về phía Vương gia.

Nàng muốn nhìn xem thử Vương Tâm Doanh ngạo mạn kia sau khi xem mình biểu diễn sẽ có biểu tình gì.

Kinh thán hay là đố kỵ?

Nàng mỉm cười lướt qua.

Sau đó sắc mặt xanh mét, hai mắt lộ ra vẻ phẫn nộ cực kỳ.

Bàn tay trong tay áo của nàng không cầm lòng nổi mà nắm chặt lại thành quyền, cắn chặt răng mà hung hăng nhìn chằm chằm về phía Vương Tâm Doanh.

Ả Vương Tâm Doanh chết tiệt kia, nàng ta cư nhiên ——

Đang ngủ.

Đỗ Huệ Ngọc nhất thời cảm thấy trong ngực khí huyết cuồn cuộn, tức đến muốn run lên.

… … … … … … … …