Chương 62

Loại chuyện thuyết khách này, Cơ Phi Yên chưa từng làm. Nàng vốn không phải là người tốt có tâm hồn thiện niệm, một con hồ ly vừa mới thành Tiên, giác ngộ của nàng như thế nào có thể đạt tới thiện tâm thiện giác? Đối mặt với thỉnh cầu của nữ nhân này, Cơ Phi Yên căn bản sẽ không nghĩ đến đáp ứng. Nàng vốn không hy vọng bại lộ thân phận, nếu bị phát hiện ở đây, Thiên giới cũng sẽ phát hiện, đến lúc đó chuyện Tố Hoà Thanh Dao bại lộ, tình yêu của các nàng, chỉ sợ không giữ được.

Tiểu Yên Yên ngay cả việc này cũng không chịu giúp, vậy tỷ tỷ đành phải van cầu người bên cạnh ngươi thôi ~ nữ nhân đại khái đoán được Cơ Phi Yên sẽ cự tuyệt, nàng cũng không vội không hoảng, ngược lại đem Tố Hoà Thanh Dao ra, đoán rằng Cơ Phi Yên sẽ ngoan ngoãn đáp ứng.

Quả nhiên, Tố Hoà Thanh Dao là ngòi nổ của Cơ Phi Yên, phàm là có liên quan Tố Hoà Thanh Dao, Cơ Phi Yên sẽ phá lệ để ý. Được rồi. Cơ Phi Yên rất bất đắc dĩ nhắm hai mắt lại, rồi lại cảm thấy chuyện này cũng không phải là chuyện nàng có thể quản được. Cùng một hoà thượng nói chuyện, nàng chỉ biết một câu trời có đức hiếu sinh, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp chùa. Nhưng lời này như thế nào cũng không liên quan đến yêu đương, càng đừng nói đến việc vi phạm Thiên mệnh, nghịch luyến.

Như thế nào đây? Tiểu Yên Yên không phải là không có biện pháp chứ? Bằng không, ngươi cho người bên cạnh hỗ trợ đi! Nàng nhất định có thể ~ nữ nhân xem thấu ý tưởng Cơ Phi Yên, nàng đem ánh mắt đặt lên trên người Tố Hoà Thanh Dao đang ngủ, trong lòng luôn có một loại cảm giác vi diệu: nữ nhân này, giống như không phải người phàm, nhất định bất đồng.

Ai nói ta không có biện pháp, nhưng mà ngươi, không nên gây trở ngại hai người chúng ta ở chung sao? Còn không mau biến ra ngoài, người ta chính là phải ngủ cùng Thanh Dao! Cơ Phi Yên ở trong lòng Tố Hoà Thanh Dao dụi dụi, rất là bất mãn hạ lệnh đuổi khách. Việc hỗ trợ, chỉ sợ thật sự muốn nói với Tố Hoà Thanh Dao, trước tiên nàng cần chuẩn bị câu từ, tránh để lộ ra sơ hở không nên có.

Được được, thật là có tình nhân thì quên tỷ muội, quả nhiên là Tiểu Yên Yên vô tình nhất! Vậy, Minh Nhi ta ở trà lâu đối diện Huyện nha chờ ngươi! Nữ nhân rốt cục ly khai khách điếm, thời điểm không có dự liệu liền biến mất, cơ hồ là trống rỗng không thấy. Cuối cùng là đi rồi! Cơ Phi Yên thở phào, lúc này mời cười vui vẻ buông xuống đề phòng, chuyên tâm mà cẩn thận cởi bỏ nội y của Tố Hoà Thanh Dao, chờ nàng trằn trọc tỉnh lại, Cơ Phi Yên đã muốn cởi xong áσ ɭóŧ của nàng. Hiện tại, chăn đắp lên hai người, cơ hồ đều không một vật gì ở nửa thân trên, cơ thể dán sát cùng nhau.

"Phi nhi!" Phát hiện nội y bản thân rộng mở, áσ ɭóŧ lại không thấy bóng dáng, Tố Hoà Thanh Dao vội đem nội y kéo lại, có chút nén giận: "Đây lại là muốn làm gì?" Nàng xem như phát hiện, hồ ly tinh Cơ Phi yên này, như thế nào cũng không phải là một kẻ an phận. Cho dù thời gian ngủ, nàng cũng sẽ làm ra chút hành động không lớn không nhỏ.

"Thanh Dao, ngày sau khi chúng ta đi ngủ, đều cởi xiêm y đi." Cơ Phi Yên có quyết định của nàng, ánh mắt hiện tại của nàng phi thường si mê, thẳng thắn nhìn xương quai xanh rõ ràng của Tố Hoà Thanh Dao. "Ta nghĩ, cách quần áo ngủ luôn không thoải mái. Hơn nữa, ngươi và ta đều là nữ tử, không mặc gì cũng không có gì không ổn. Người ta nha, muốn cùng Thanh Dao ở chung thoải mái, cho dù là xiêm y, cũng không được ngăn cách."

Làm sao lại nguỵ biện được như vậy. Tố Hoà Thanh Dao muốn cự tuyệt, nhưng mà nàng luôn chịu không nổi Cơ Phi Yên mặt dày mày dạn. Người bên này vừa muốn mở miệng, người bên kia đã động thủ túm rớt hoàn toàn quần áo của nàng, như thế rất tốt, hai người thật sự là hiếm khi ngang hàng. "Phi nhi!!!" Tố Hoà Thanh Dao kinh hô một tiếng, không đợi nàng đoạt lại nội y trở về, Cơ Phi Yên không biết xấu hổ đã dùng nơi đầy đặn của mình ôm chặt nàng.

"Thanh Dao, ngươi chẳng lẽ không cảm nhận được, ở chung như vậy thực thoải mái sao? Mỗi lần nha, người ta muốn làm chút chuyện phong lưu cùng ngươi, ngươi đều nói cho ngươi thời gian, ngươi cũng biết loại chờ đợi này gian nan mà? Nếu phải đợi, vậy ít nhất cũng phải cho người ta thấy hy vọng không phải sao? Ngày sau, cứ ngủ như vậy đi!" Cơ Phi Yên nói, vẻ mặt chính khí.

"Việc này..." Tố Hoà Thanh Dao do dự một lát, nội tâm có vô số giãy dụa. Nàng ở trong giãy dụa, việc này đối với nàng mà nói quá mức khó xử. Nhưng theo lời Cơ Phi Yên nói, làm cho nàng có loại cảm giác nếu không đáp ứng, nàng ấy có thể làm hành động trầm trọng hơn. Suy nghĩ trước sau, không khỏi lo lắng con hồ ly tinh trước mắt này làm ra chuyện không bài bản, Tố Hoà Thanh Dao quyết định đáp ứng, nhưng là: "Ta có thể đáp ứng ngươi, có điều tiên quyết là, ngươi không thể làm việc xấu, nếu có chút quá phận, đừng trách ta không nhượng bộ lui binh."

Tố Hoà Thanh Dao đáp ứng rồi, Cơ Phi Yên lúc này vui vẻ ra mặt, ra sức cọ cổ của nàng: "Đương nhiên đương nhiên, người ta hận không thể ngày đêm cùng Thanh Dao cột vào nhau, tự nhiên sẽ không làm ra việc Thanh Dao sinh khí, để tránh tương tư thành căm hận."

"Hiện tại có thể ngủ sao?" Tố Hoà Thanh Dao xem như nữ tử cực kỳ có định lực, đối với trình độ trêu chọc của Cơ Phi Yên cũng có vẻ không để ý. Dù sao, một người chưa từng yêu đương với nữ tử, đối với hoan ái linh tinh lại càng hy vọng xa vời. Nếu không, nàng sớm đã sa đoạ hồng trần, mà không phải lấy tư thái một phàm nhân, bị thế tục vây quanh bên cạnh, trên cao nhìn xuống cái gọi là hoạ thuỷ này.

"Kỳ thật Thanh Dao, ta có một việc chưa kịp nói cùng ngươi. Là về chuyện nông hộ Lương Cát Huyền." Cơ Phi Yên nói bổ sung.

"Ân?"

"Hôm nay có ngoại nhân ở đây, ta tự nhiên không thể nhiều lời. Hiện tại đột nhiên nhớ tới, cũng có chuyện muốn nhờ Thanh Dao, chỉ là không biết mở miệng như thế nào?" Cơ Phi Yên tận lực sắp xếp ngôn từ, làm cho sự tình thoạt nhìn thuận lý thành chương: "Chuyện Lương Cát Huyền, thật là do Yêu tinh quấy phá. Nhưng, nguyên nhân ra cớ sự này, không phải là con Yêu tinh đại gian đại ác gì, nàng..." Cơ Phi Yên lưỡng lự, hình như có do dự.

"Như thế nào không nói hết?" Tố Hoà Thanh Dao nghiêng đầu nhìn nàng, hai tròng mắt như dự kiến có nghi hoặc bên trong.

"Ngô... Nàng là tỷ tỷ của ta." Lúc nói ra lời này, Cơ Phi Yên nhìn thấy một tia khó tin trong mắt Tố Hoà Thanh Dao, nàng cầm tay nàng ấy, gật đầu nói: "Điều ngươi đang nghĩ là đúng, nàng cũng là một con hồ yêu, Hồng hồ."

"Yêu tinh... Cũng có thân nhân sao?" Tố Hoà Thanh Dao nghi hoặc, nàng có thể rất nhanh tiếp nhận 'sự thật' Cơ Phi Yên là Yêu tinh, nhưng không có nghĩa là nàng hiểu biết thế giới Yêu tinh. Đối với nàng mà nói, Yêu cùng Người quá mức khác biệt, thế giới Yêu tinh càng thêm thần kỳ, cũng càng thêm quỷ dị. Mà nàng, cũng không hiểu biết.

"Đương nhiên là có. Ngươi cho là ta trời sinh trời nuôi sao?" Nghe vậy, Cơ Phi Yên nở nụ cười, còn thật lòng giải thích nói: "Hồ tộc, là địa bàn của chúng ta, tựa như một ngoại quốc, chúng ta sinh ra ở nơi nào thì lớn lên ở đó, sau đó tu luyện thành Yêu. Tỷ muội này của ta, là một Yêu tinh không thích yên tĩnh, mới vừa tu luyện thành hình người, nàng liền trộm rời khỏi lãnh địa Hồ tộc. Hôm qua ta phát hiện một con Hồng hồ ở xa xa, lại ngửi được hơi thở của nàng, tự nhiên cũng rõ ai là đầu sỏ phá hoại ruộng vườn."

"Nàng, tỷ muội của ngươi, vì sao phải làm như vậy?"

"Tự nhiên là vì một nữ tử." Cơ Phi Yên thâm ý nhìn Tố Hoà Thanh Dao, ngồi dậy khoá trên người nàng, cúi đầu, tóc dài mềm mại vì vậy rơi xuống, vừa lúa che trước người Tố Hoà Thanh Dao. "Tỷ muội này của ta, từ nhỏ đã thích giống cái. Lần này ở nhân gian, lại tìm được đối tượng có thể làm bạn không rời. Nhưng rốt cuộc nàng là Yêu, người nhà đối phương biết được việc này, sợ tỷ muội của ta hại nàng ấy, năm lần bảy lượt mời đạo sĩ đến dồn tỷ ấy vào chỗ chết. Mấy đạo sĩ trước, đạo pháp bọn họ không tinh, tự nhiên bị tỷ muội của ta doạ đi. Nào biết lại có hoà thượng tới nữa, hoà thượng kia pháp lực cao thâm, ngăn cách tỷ muội của ta, làm cho nàng không thể tới gần phủ đệ của người mà nàng tưởng niệm. Rồi sau đó lại nhận được cảnh cáo, cảnh cáo nàng không được bước vào thị trấn Lương Cát, nếu vi phạm, liền đánh nàng hồn phi phách tán. Tỷ muội của ta tức giận, liền cho mấy đứa nhỏ trong Hồ tộc làm chuyện này, hại dân chúng nông hộ xung quanh."

"Vì tức giận mà hại dân chúng, thật không nên. Ngươi vừa rồi có việc muốn nhờ, chính là việc này?" Tố Hoà Thanh Dao bị Cơ Phi Yên nhìn đến ý tứ không được tốt cho lắm, đành phải chuyển mặt qua hướng khác. Cũng bởi vậy, nàng cũng không có phát hiện cặp mắt hồ ly câu nhân của Cơ Phi Yên, thần thái loé sáng mà lại hàm chứa dấu hiệu gài bẫy người ta.

"Đúng là việc này." Cơ Phi Yên thấy Tố Hoà Thanh Dao đã hỏi ra, liền không che che giấu giấu, tự cho mình một lý do không tồi, nói: "Ngươi cũng biết ta là hồ ly tinh, tu vi tự nhiên không so bằng với tỷ tỷ được. Lần này nàng hy vọng ta hỗ trợ nói chuyện với hoà thượng kia, để hắn không nhúng tay vào việc này. Nhưng mà người ta cũng là Yêu, nếu tuỳ tiện tiến đến, chẳng phải là bị hoà thượng đánh chết? Cho nên Thanh Dao, ta nghĩ ngươi giúp ta đi nói chuyện với hoà thượng kia, giải quyết việc này. Đương nhiên, nếu chuyện này giải quyết xong, nông hộ có thể trở về thu hoạch hoa mầu. Thanh Dao, nàng là tỷ muội của ta, nàng cùng chúng ta giống nhau, cho dù ngươi không liên quan đến nàng, cũng nể tình cảm đôi ta. Ngươi nói đi?"

-----

Đôi lời của Editor: Tháng này mình khá bận, vì vậy thời gian hạn hẹp. Tuần này chỉ có 2 chương up lên. Có lẽ hết tháng 10 mới có thể thư thả edit nhiều hơn. Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ a~