Hắn long mệnh tôn quý , toàn thân toát ra vẻ đẹp uy quyền của bậc đế vương người người kính nể ……
Nàng là tiểu hồ ly, dụng sắc làm vũ khí lợi hại, từ nhỏ đã phải lặn lội giữa cuộc đời…..
Hắn là đấng chân mệnh thiên tử gọi gió có gió , hô mưa được mưa, thứ gì đã muốn nhất định phải có được…..
Cánh cửa định mệnh đưa nàng ngược về cổ đại , con người ương ngạnh không chịu khuất phục đế vương, nhập cung rồi lại phải đấu đá với thất thập nhị phi của tam cung lục viện…. Tiểu hồ ly nàng sẽ phải ứng phó ra sao đây????
Ngay từ giây phút đầu gặp gỡ, hình ảnh của người con gái xinh đẹp ấy đã liên tục xuất hiện trong tâm trí hắn, vừa mê hoặc vừa mơ hồ như chỉ chực với tay chạm tới sẽ tan biến… “Thứ gì trẫm đã muốn nhất định phải có được, chiếm không được thì hủy hoại nó đi… Nếu nàng không thuộc về ta thì cũng sẽ không thuộc về ai hết….”
Xem Thêm
Chương 7
Mấy ngày qua không đêm nào là Văn Đế không tới tìm nàng. Có điều nàng tuyệt đối không để hắn động vào dù chỉ một sợi tóc… Thật kì lạ, đường đường là một bậc đế vương tôn quý người người kính sợ, một vị tướng thiên tài… thế mà lại bó tay trước một tiểu phi tần ương ngạng. Người ta không hiểu, tò mò không biết Hiểu Phi này rốt cuộc có bản lãnh thông thiên gì lại mê hoặc được vị Hoàng Đế lạnh lùng khó gần kia, các cung tần mĩ nữ ghen tị với nàng, nhưng chính nàng là rõ nhất: Hắn hại nàng thê thảm như thế nào >