Chương 51: Trình Liệt x Du Ca - Phần 19

- Có trách là trách ta bị nàng bắt mất hồn vía, không sao kìm lòng nổi!

- Cái miệng gì mà ngon ngọt vậy hả? Lần sau, nhất định phải cẩn thận!

- Được rồi, ta hứa sau này sẽ không để nàng kinh tâm như vậy nữa! Cho ta đi!

Mã Tào cuống quýt hôn ngấu nghiến lên thân thể nõn nà đang nằm trong vòng tay mình, còn Đinh Huệ vừa cười hinh hích vừa rêи ɾỉ thoả mãn.

Và cái cảnh mây mưa dâʍ đãиɠ đó không phải là không bị ai phát hiện, tất cả đều phản chiếu rõ trong đôi mắt nham hiểm của La thị vệ núp trong bụi mai gần đó, lặng yên như một bức tượng không hơi thở. Sau đó gã lẳng lặng rời đi, chẳng hay biết còn một “nhân chứng” khác đã quan sát tất thảy mọi chuyện. Chẳng thể nói cũng chẳng thể suy nghĩ nhiều, con mèo đen chỉ kêu lên một tiếng não nề, nhảy phốc lên gờ tường với đôi mắt vàng khè, báo hiệu sóng gió tai ương khó lường.

Nói về Triệu Mỹ Nhân, sau khi nghe Thu Tạ báo lại rằng Liêu công công vừa đến nói hoàng thượng không vui nên về lại Thiên Dật cung, dặn quý phi nương nương nghỉ ngơi sớm, thì trong lòng càng thêm bức bối bội phần. Đây vẻ như là lần đầu tiên nàng ta bị Trình Liệt bỏ rơi như vậy, ánh mắt liếc khẽ vào trong gương, tự thấy bản thân uổng phí công sức. Cứ nghĩ đến chuyện hoàng thượng vừa từ chỗ hoàng hậu trở về và bỏ mặc mình là trong lòng giai nhân này tức giận vô cùng…

*****

Sứ thần Há Vệ cuối cùng cũng thân chinh đến Bắc Đại diện kiến hoàng thượng.

Đặc biệt sứ thần chính là Hà Thân Vương, hoàng đệ rất được tín nhiệm của hoàng đế Há Vệ, điều đó chứng tỏ quốc gia cường vũ này xem trọng vấn đề liên giao giữa hai nước hùng mạnh nhất hiện nay. Hà Thân Vương nổi tiếng khiêm nhường, đối với người trên thì kính cẩn, ngược lại đối đãi kẻ dưới chân tình, không hề tỏ ra kiêu ngạo. Lúc bước xuống xe kiệu ngài đã thấy Hưng Dận hoàng đế uy vũ xuất chúng, chờ sẵn trước cổng thành nghênh đón. Tuy chưa bằng Há Vệ nhưng Bắc Đại giờ đây cũng được xem là nước mạnh, thế mà một quân vương lại thân chinh ngự giá chào đón sứ thần, thật không khỏi làm Hà Thân Vương tôn kính.

Trình Liệt và Hà Thân Vương thân tình chào hỏi, tiếp theo cùng đến thượng uyển dự tiệc rượu linh đình. Ở nước Há Vệ cũng đã nghe qua hoàng đế Trình Liệt tuổi trẻ xuất chúng, diện mạo khôi ngô anh tuấn, khí chất vũ đại cao nghiêm, lại nghe hậu cung của vị quân vương này có nhiều mỹ nữ khuynh sắc khuynh thành khiến người ta ngưỡng mộ. Từ Du Ca hoàng hậu xinh đẹp kiêu hãnh, đến Triệu quý phi quốc sắc thiên hương, Bạch phi diễm lệ cao quý, còn có Đinh tần và những phi tần khác đều mang nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn. Tiệc rượu được thiết đãi thịnh soạn, xem như Trình Liệt đối với sứ thần của Há Vệ cũng thật có lòng.

Lúc dàn ca vũ lui xuống, Hà Thân Vương muốn thay đổi không khí liền đề nghị làm thơ vấn đáp, Trình Liệt dĩ nhiên đồng ý. Trông thế tức thì Bạch Tố giơ bàn tay ngọc ngà lên có ý xin được làm người mở đầu màn thơ vấn đáp này. Trước đó biết tin sứ thần Há Vệ đến, nàng ta cũng muốn làm vui lòng hoàng thượng bằng cách chuẩn bị thơ ca, điệu múa đầy đủ cả, nay Hà Thân Vương mở lời như vậy thì phải mau chóng nắm bắt cơ hội. Nàng ái phi diễm lệ bước ra đứng giữa buổi tiệc ồn ào, cất cao giọng ngâm bài thơ của một nhà thơ cổ xưa nào đó. Những đoạn đầu vẫn rất hay ho, duy đến câu cuối thì ra thế này: “Đạp vệ Bắc Đại hùng mạnh”. Tức thì Hà Thân Vương lập tức biến sắc, ngay cả đoàn tuỳ tùng đi theo cũng tỏ rõ thái độ tức giận, liền quay qua nhìn nhau luận bàn. Nguyên nhân cũng bởi chữ “vệ” trong cụm từ “đạp vệ” kia, nghe ra có vẻ gần giống với tên nước Há Vệ quá! Vẫn giữ dáng vẻ ôn tồn lịch thiệp, Hà Thân Vương liền cất tiếng:

- Ban nãy Bạch phi nương nương có nói câu: “Đạp vệ Bắc Đại hùng mạnh”, chẳng hay Thân Vương ta ngu muội hỏi rằng, chữ vệ đó và Há Vệ là một ư?

- Thưa Thân Vương, ngài đã nói là Há Vệ thì cứ cho là như vậy!

Câu đáp lời ngây ngô ấy đã làm bùng phát cơn giận dữ ngấm ngầm trong lòng người tuỳ tùng bên cạnh Hà Thân Vương, không kìm được liền đập tay xuống bàn:

- Hỗn xược! Một ái phi nơi hậu cung sao có thể đem một bài thơ xem thường cường quốc Há Vệ ta ra mà nghênh ngang đọc như thế? “Đạp vệ Bắc Đại hùng mạnh” không khác gì nói rằng, Bắc Đại muốn gây chiến Há Vệ rồi xưng bá!

- Bình tĩnh! - Hà Thân Vương điềm đạm nhìn Trình Liệt - Chẳng hay hoàng thượng Bắc Đại có ý gì khi để ái phi của mình mang bài thơ này ra đọc ngay tại đây?

Trình Liệt tâm tư nhạy bén, ngay từ khi nghe Bạch Tố đọc câu thơ “xấc xược” kia thì trong lòng đã không khỏi dao động, lý nào lại không nhận ra chữ vệ trong câu thơ khiến người ta dễ dàng liên tưởng đến Há Vệ. Thêm việc Bạch phi thiếu hiểu biết, ngây ngô trả lời không biết khôn khéo, thử hỏi sứ thần làm sao không tức giận. Trong khi Trình Liệt thoáng im lặng thì bên cạnh, Du Ca cơ trí nhanh nhạy nhận thấy biến cố khôn lường có thể xảy ra liền chậm rãi rời ghế hoàng hậu, kín đáo nhìn về phía Tần Chinh đang đứng sau lưng hoàng thượng…

- Hà Thân Vương xin chớ hiểu lầm, đây chỉ là một bài thơ cổ, không thể nào đề cập đến nước Há Vệ, chẳng qua ái phi của trẫm non nớt chưa hiểu rõ thôi. - Sau cùng, Trình Liệt đành phải lên tiếng đáp lời.

- Hoàng thượng, ý nàng ta rõ rành rành như thế không thể bảo là vô tình. Hoàng thượng Há Vệ chúng thần thật sự xem trọng sự anh minh xuất chúng của người nên mới yêu cầu Hà Thân Vương đích thân làm sứ thần sang đây kết giao. Nhưng xem ra, trước mặt người hữu nghị chân tình nhưng trong lòng thì có ý khác!

- Bắc Đại và Há Vệ từ trước đến nay chưa hề giao tranh, điều đó là do tiên đế các triều đại trước xem trọng quân vương lẫn nhau, Trình Liệt ta xưng đế tuy không phải minh quân bậc nhất nhưng hiểu rất rõ thế nào là được mất - suy thịnh ở trước mắt, bớt đi một kẻ thù sẽ bớt đi một mối nguy. Ta đích thân ra đón sứ thần Há Vệ, chân tình vui vẻ trò chuyện, điều đó cho thấy không hề mang chút ý đồ gì. Hà Thân Vương nổi tiếng là người thấu tình đạt lý, mong hãy xem xét lại.

Lời lẽ ý nhị lẫn sâu xa của Trình Liệt khiến Hà Thân Vương trầm tư nghĩ ngợi.

Về phần Bạch Tố, nàng ta vốn không giỏi văn chương, chỉ được có miệng lưỡi ngon ngọt, bài thơ vừa rồi chẳng qua có nhắc đến Bắc Đại nên liền nhanh nhảu học thuộc chứ tâm tư cảm thụ nào được đến đâu, thành thử chữ nghĩa mang tầng tầng lớp lớp thâm sâu kia làm sao hiểu rõ. Nàng ta thức thời nhận ra, bản thân vừa gây nên lỗi lầm nghiêm trọng khiến cho đoàn sứ thần Há Vệ hoài nghi hoàng thượng, lập tức quỳ xuống khẩn thiết thưa rằng do mình ngu dốt, nói năng hàm hồ xúc phạm đến nước Há Vệ, chứ thật tâm không hề có ý xấu!

Đoàn tuỳ tùng lại tranh luận điều gì đó với nhau, còn Hà Thân Vương tiếp tục chau mày khiến Bạch Tố mười phần lo lắng, ngẩng đầu nhìn lên Trình Liệt, bắt gặp ánh mắt lạnh băng khiến lòng càng thêm sợ sệt. Và kẻ cảm thấy hả hê nhất chính là Triệu quý phi, khuôn mặt xinh đẹp thoả mãn ngấm ngầm, thầm nghĩ đáng đời ả Bạch phi!

Không khí bữa tiệc rượu vẫn còn đang căng thẳng thì đột ngột bị phá vỡ bởi một khúc nhạc sáo vang lên du dương, cùng lúc Tần Chinh nhanh chóng xuất hiện trên tay còn cầm theo cây sáo trúc thổi say sưa. Chưa hết, điều bất ngờ tiếp theo chính là một bóng dáng áo lụa đỏ phất phơ từ xa bay đến đáp nhẹ nhàng xuống đất, và ai nấy đồng loạt bất ngờ khi đó lại là Du hoàng hậu!

Chẳng rõ Du Ca thay vũ y từ lúc nào, còn trang điểm làm tóc vô cùng xinh đẹp, tay cầm kiếm vung lên múa những vũ điệu uyển chuyển mềm mại khiến cho người người tại đây dù ban nãy còn đang hiềm khích lẫn nhau đều phải gác sang một bên, say sưa ngắm nhìn. Không giỏi nhảy múa như ca vũ nhưng Du Ca vẫn có tài múa kiếm, với dải lụa đỏ yêu kiều mỏng manh hệt cánh bướm, trông vô cùng lôi cuốn.

Hà Thân Vương chăm chú dõi theo từng động tác múa kiếm của hoàng hậu Bắc Đại, lại cơ hồ nhận ra vũ điệu mạnh mẽ lẫn mềm mại ấy có chút nào đó thân quen.