Chương 36: Trình Liệt x Du Ca - Ngoại truyện thứ tư (1)

Thời gian này trong hậu cung, tin tức được lan truyền nhiều nhất chính là chuyện hoàng thượng đến Phụng Hoa cung thị tẩm hoàng hậu mấy ngày liền. Cung nhân rỉ tai nhau Triệu quý phi thất sủng rồi, Du hoàng hậu hiện nay trở thành người nhận ân sủng nhiều nhất, vượt qua tất cả phi tần khác…

Nơi Phụng Hoa cung, Du Ca đang ngồi trầm tư.

Cái chuyện khiến nàng bận tâm không phải tin tức mình được sủng hạnh lan truyền khắp hậu cung này, mà là về Trình Liệt. Hôm nay đã là ngày thứ tư hắn ở tẩm cung của nàng, ngoại trừ lúc dùng bữa và những nhu cầu bức thiết khác thì hầu như hắn với nàng đều không rời khỏi giường, dĩ nhiên đều lỗi tại hắn!

Đúng là nữ nhân chốn hậu cung được sủng hạnh thì rất vui, Du Ca là hoàng hậu cũng muốn thánh thượng ở bên cạnh mình nhiều hơn chút, thế nhưng Trình Liệt cứ quấn lấy nàng, hàn huyên tâm sự là một lẽ, mà hắn yêu chiều ân ân ái ái nàng suốt thế này thật khó đáp ứng. Chưa kể nàng mang thân nữ lưu, ngày ngày luyện võ động tay động chân quen rồi, ấy vậy suốt bốn ngày qua hắn không cho phép nàng rời đi khiến thân thể nàng bứt rứt khó chịu.

Hôm nay bằng mọi cách Du Ca phải ra ngoài hoa viên, chẳng những thế còn phải kéo Trình Liệt xuống giường, âu cũng là nàng nghĩ cho long thể, vận động một chút giãn gân giãn cốt cũng tốt hơn nằm mãi một chỗ. Lúc nghe nàng nói ý định đó, Trình Liệt nằm ườn trên giường, cất giọng uể oải:

- Hoa viên ngày nào cũng đi dạo mà nàng không chán sao? Ngắm hoa xong lại trở về phòng nằm tiếp, thôi thì cứ nằm luôn cho tốt.

- Hoàng thượng, ta biết chàng muốn hưu sinh dưỡng sức sau trận chiến dài, nhưng cũng có nhiều cách để thư giãn, ngày trước thái y cũng dặn ta phải vận động thân thể thì sức khỏe mới tốt được.

- Nhưng ta vẫn cứ thích nằm. Còn nếu nàng muốn ta ra ngoài hoa viên thì tìm cái gì thú vị một chút, may ra ta sẽ suy nghĩ lại.

Làm hoàng đế thật có phúc của hoàng đế, luôn có quyền đòi hỏi người khác một cách vô tội vạ, tính tình Trình Liệt như vậy khiến Du Ca khó làm vừa lòng hắn. Nhưng nàng nào đâu chịu thua, trước đó nhất quyết phải ra ngoài hoa viên nên dĩ nhiên có đối sách, biết hắn thể nào cũng yêu sách này nọ, nàng liền bảo rõ:

- Luyện võ múa kiếm hẳn chàng chán rồi, vậy sao ta không thi thố một trận?

- Thi thế nào?

- Chúng ta thi bắn cung, đấu năm trận, đến trận nào thì người thắng có quyền đưa ra yêu cầu buộc người thua làm theo.

Thú thực Trình Liệt vừa trở về sau trận đánh với nước Chu, ngày nào cũng kiếm với cung gϊếŧ quân địch đến nỗi mệt mỏi lẫn phát chán, nay bản thân chỉ muốn ở yên trong tẩm cung, quấn quýt lấy Du Ca hưởng thụ an nhàn mấy ngày mấy đêm cho thỏa. Nhưng xem chừng hắn thấy nàng không chịu nổi sự “đòi hỏi” này rồi, vả lại nàng hình như rất muốn ra ngoài hoa viên, thôi thì hắn đành chiều lòng chấp thuận cho giai nhân, tiếp theo ngồi dậy mặc y phục vào.

Quả thật bên ngoài hoa viên khí trời mát mẻ dễ chịu, Trình Liệt vươn vai hít sâu một hơi dài, sau đó đưa mắt nhìn Du Ca đang lệnh cho Liêu công công mang cung tên và tấm bia đến đây để hoàng thượng luyện bắn cung với nàng. Không quá lâu sau, thị vệ đã đem đến đầy đủ mọi thứ hoàng hậu yêu cầu. Trình Liệt nghe Du Ca mời hoàng thượng thì hắn cười nhẹ, bảo nàng bắn trước đi! Du Ca không lưỡng lự đứng ngay giữa hoa viên, cách tấm bia vừa dựng xong ở khoảng cách khá xa, giương cung rồi lắp tên vào bắn. Ánh mắt thích thú của Trình Liệt hết nhìn vị hoàng hậu kiêu sa xong lại nhìn mũi tên lao vυ"t đi trúng ngay hồng tâm.

- Đúng là tài bắn cung của nàng ngày càng lợi hại.

Nghe tiếng vỗ tay từ hoàng thượng, nét mặt Du Ca vẫn điềm nhiên, nghĩ ngày nào cũng luyện bắn cung mấy canh giờ thử hỏi làm sao không khá lên, sau đó đưa cung ra như thể mời hắn. Đón lấy mũi tên từ Liêu công công, Trình Liệt giương cung lên ngắm bắn. Tên lao đi, cắm vào bia nhưng lệch khỏi hồng tâm một chút. Du Ca ngạc nhiên, tài bắn cung của hắn vốn dĩ hơn nàng, thế sao lại… Nãy giờ trông hoàng thượng hơi uể oải, nàng hiểu ra do mấy ngày qua hắn ở ì trên giường.

- Chàng thua rồi, sẽ làm theo yêu cầu của ta chứ?

- Thế, hoàng hậu nàng muốn trẫm làm gì?

- Ta muốn chàng cõng ta đi một vòng quanh hoa viên.

Trình Liệt thoáng nhíu mày, nam nhân cao lớn như hắn không phải không đủ sức cõng một nữ nhân mà chỉ vì hắn đang ở cương vị hoàng thượng, há có thể cõng người khác sao? Ngay cả Liêu công công đứng bên cạnh cũng tỏ ra e ngại liền nhìn hoàng hậu, nương nương chuyện này… Tức thì Du Ca hỏi Trình Liệt:

- Nhất ngôn cửu đỉnh, lý nào hoàng thượng như chàng nói mà không giữ lời?

Trình Liệt buồn cười, lại nhớ ngày trước kết giao huynh muội, nàng cứ thích bắt hắn cõng nàng về mới chịu. Bây giờ thành hoàng hậu rồi mà vẫn bướng bỉnh đòi hỏi những điều trẻ con thế này, hay nàng đang muốn hắn giãn gân giãn cốt? Nhưng hắn không được phép từ chối, thân làm hoàng đế đứng đầu thiên hạ nào đâu thể nói lời lại nuốt lời, rõ ràng nàng gài hắn vào thế chẳng thể phản kháng! Thấy hoàng thượng quay lưng qua và cúi thấp người thì Liêu công công lên tiếng ngăn, hắn liền khoát tay, sau đó tất nhiên Du Ca nhanh chóng leo lên lưng hắn.

- Ta biết chàng rất ấm ức trong lòng.

- Nàng nhớ rõ điều này Du Ca, chỉ có một mình nàng mới khiến hoàng đế ta cõng như vậy, nên phải đối tốt với ta hơn đấy.

Trình Liệt vừa cõng Du Ca vừa buông lời rõ ràng không khỏi khiến nàng vừa buồn cười vừa sung sướиɠ, nàng có lúc nào không tốt với hắn, đúng hơn chỉ có hắn mới lạnh nhạt với nàng! Đúng theo yêu cầu, hắn đã cõng nàng đi hết một vòng hoa viên, phía sau Liêu công công với dàn thị vệ nối đuôi nhau đi theo làm Xuân Nhĩ đứng hầu gần đó bụm miệng cười. Hoàng hậu vừa đặt chân xuống đất, là vị công công đã giục nha hoàn đưa khăn ướt tới để ông lau mồ hôi lên trán hoàng thượng.

Đến đợt thi thứ hai, Du Ca vẫn bắn trước. Và lần này khi nàng vừa lắp tên vào đồng thời giương cung ngắm bắn thì bất chợt, một vòng tay mạnh mẽ ôm nhẹ lấy eo nàng khiến nàng thoáng giật mình xoay qua nhìn. Trình Liệt chẳng rõ nghĩ gì lại đứng ngay bên cạnh ôm ấp ái hậu đầy thân mật trước bao nhiêu ánh mắt của kẻ hầu người hạ, ngay lập tức nàng kinh ngạc hỏi:

- Chàng làm gì vậy?