Chương 20: Tính toán rõ ràng

Xe ngựa dừng lại ở cổng thành.

Nàng được hắn ôm chọn trong lòng đưa về Vũ Khánh cung. Ngay cả Xuân Yến thường ngày khoẻ mạnh như vậy, cũng nôn thốc nôn tháo được Thiên Kiệt " thuận tay " bế lên cùng đưa về cung

Tất cả cung nữ, thái giám đều chấn động. Vì sao ư ? Đương nhiên là vì việc Hoàng Hậu Mẫu nghi thiên hạ trúng độc mà Hoàng Thượng chẳng thèm quan tâm, về đến cung việc đầu tiên lại không đến chỗ Hoàng Hậu mà đưa Hoàng Phi về nghỉ ngơi rồi.

Khi nàng và Xuân Yến đã yên vị trên giường Kỳ Phong hắn mới bắt đầu bàn chính sự.

Hắn sai người triệu Trương Thái y chẩn bệnh cho Hoàng Hậu vào Vũ Khanh cung.

Trương thái y này cũng đã ở trong cung được nhiều năm, là một kẻ thức thời. Gió chiều nào xoay chiều ấy. Kỳ Phong hắn biết rất rõ nên lần này hỏi chuyện ông ta chỉ có thể tin được vài phần không thể tin hết.

Trương Thái y vừa bước vào cửa đã lén nhìn nàng trong lòng thầm tính toán " không thể đắc tội Hoàng Phi, cũng không thể đắc tội Hoàng Hậu. Phải tìm cách thập toàn kì mĩ. "

Hành lễ xong xuôi, Kỳ Phong hắn mới bắt đầu mở miệng hỏi :

- Hoàng Hậu thế nào ?

Trương Thái y toát mồ hôi lanh cung kính mở miệng :

- Bẩm Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương trúng độc nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ nôn mửa và đau bụng một chút. Thần đã kê đơn thuốc cho người uống hai ba ngày là sẽ đỡ.

- Đã tìm xem trúng độc ở đâu chưa ?

- Bẩm Hoàng Thượng, thần đã kiểm tra các món ăn và đồ vật hôm nay Hoàng Hậu nương nương động vào phát hiện trong đĩa bánh Đậu đỏ do... _ nói đến đây Trương thái y bỗng dừng lại lén liếc nàng đang ngủ một cái rồi len lén liếc Hắn cái nữa rồi mỡi mở lời nói tiếp :

- Do... Hoàng Phi sai người mang đến có... Có độc.

Hắn khẽ cau mày :

- Do Hoàng Phi mang đến ?

Câu nói này vừa thốt ra ngay cả Thiên Kiệt cũng rùng mình.

Mặc Kỳ Phong hắn là người trầm tính, biết kìm chế cảm xúc. Nhưng từ khi gần nàng, cứ chuyện gì liên quan đến nàng là cảm xúc của hắn đều khó không chế. Không phải là kiểu tức giận đập bàn mà là kiểu khí thế bức người, khiếng người khác e sợ.

Trương thái y cũng không phải ngu ngốc. Biết chuyện gì nên nói chuyện gì không nên nói.

- Việc này do ai điều tra ?

Hắn lại mở miệng lần nữa. Trong giọng nói toát lên vẻ " lạnh thấu xương ".

Trương thái y nghe hắn hỏi vậy thì đã tính toán sẵn trong lòng. Nếu trả lời quá rõ ràng chắc chắn sẽ bị hỏi tiếp, nên bây giờ úp úp mở mở, nói một chút dấu một chút là thích hợp nhất :

- Bẩm Hoàng Thượng việc này thần cũng không ... Không biết rõ. Nghe nói là việc này Hoàng Hậu đích thân điều tra không đưa đến Tông Nhân Phủ.

[ t/ g : thưa bà con, truyện của em là không theo một phần lịch sử nào cả nên chức quan và mấy cái phủ phủ gì đó đều là góp nhặt từ đời nhà Minh nhà Đường nhà Thang ... Nên nếu đồ của đời này nhẩy sang đời khác thì bà con đừng lạ ~[ >_