Nhân vật Thẩm Nghi Hương đã định, Vương Vân bên này tự nhiên cũng biết tin, đặt một cái siết tay thành quyền ở trên bàn trang điểm, nhịn không được mà mắng: "Cái tên Trương Huy kia, thật đúng là đồ vô dụng, ngay cả một vai nữ thứ chính cũng không có quyền quyết định."
Đào Tiểu Muội nghĩ nghĩ, tuy cảm thấy đáng tiếc nhưng cũng rất may mắn, "Ai, cũng không sao, cũng may chúng ta cũng không tổn thất cái gì. Bất quá, bên kia hắn nói cho cậu có một nhân vật nha hoàn, chính là diễn vai nha hoàn của Thẩm Nghi Hương, xuất hiện trên màn ảnh không nhiều, cậu đi không?"
"Không đi." Vương Vân không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
Một cái nhân vật nha hoàn, ngay cả lời kịch đều không biết có hay không, nàng cũng không phải là điên rồi mà nhận cái nhân vật này. Hơn nữa, để một nhân vật như vậy Trương Huy còn chủ động điện thoại nói, không phải là muốn cho mình cảm kích sao, một cái nhân vật nha hoàn, hắn cũng có cái để nói.
Đào Tiểu Muội trước giờ đều nghe Vương Vân, Vương Vân nói không đi, cô cũng không phản đối.
Vương Vân nghĩ nghĩ, là có chút không cam lòng, nàng nghiền ngẫm đã lâu cái nhân vật Thẩm Nghi Hương, tự nhận là khả năng diễn xuất cũng không tệ, hơn nữa còn có Trương Huy, theo lý mà nói nhân vật này không phải ván đã đóng thuyền rồi sao, như thế nào liền bị cướp đi?
"Tiểu Muội, cậu có biết nhân vật này cho ai không?" Nàng hỏi.
Trương Huy mới vừa nói chỉ một câu, Đào Tiểu Muội nghĩ nghĩ nói: "Cụ thể là ai cũng không biết, bất quá nghe nói là một người của Phó đạo diễn Vương Mẫn, hình như là một tân nhân chưa từng diễn xuất qua, nghe nói diễn xuất cũng không tệ lắm, ngay cả Đạo diễn Mạnh Bình cũng công nhận rồi."
Tên tuổi Vương Mẫn tự nhiên là nghe qua, không chỉ nghe qua, cô còn lén lút nghe người nói qua một ít việc tư của Vương Mẫn. Cho nên nàng cũng lạnh lùng cười, nói: "Nguyên lai là người của cô ta."
Một cái tân nhân chưa từng diễn xuất qua, thì có thể có khả năng diễn xuất gì, đơn giản là Vương Mẫn nói chuyện hữu dụng hơn Trương Huy mà thôi. Thật đáng chết, sớm biết rằng đi Vương Mẫn chiêu số được rồi, cô ta có hướng tính dục đặc thù, làm người khác cảm thấy ghê tởm, nhưng có thể lấy được nhân vật, cùng một người phụ nữ chịu ủy khuất tổng so với người đàn ông còn tốt hơn.
Ai, tính tính, sự tình kết cục đã định, nghĩ nữa cũng là phí công.
"Tiểu Muội, cậu gọi điện thoại cho Hà Tăng, hỏi hắn lúc trước có bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết cải biên tiên hiệp cổ trang, có còn không một nhân vật nữ thứ nào hay không. Nếu như có, nhìn xem có thể hay không kêu hắn giúp tớ tranh thủ một cái." Vương Vân biết người đoạt nhân vật của mình lần này là người của Vương Mẫn, liền không thể nào quản nhiều, mà muốn nhanh chóng tìm một nhân vật khác.
Vương Vân từ lúc bắt đầu diễn xuất liền ký hợp đồng với công ty giải trí Bảo Khánh, công ty giải trí này thành lập đến nay cũng không lâu, người nổi tiếng cũng không có một người, nay nghệ sĩ ra mắt cũng rất có hạn. Đương nhiên, Vương Vân được ra mắt, bất quá cô cũng tính là không tệ, ít nhất cũng được cho là trung bình trong giới chuyên nghiệp.
Nhưng này cũng không gây trở ngại cho người đại diện của cô chính là chủ công ty Bảo Khánh, Hà Tăng, vị này trừ bỏ là đem Vương Vân kéo vào giới giải trí còn tuyên bố với bên ngoài bên ngoài, là anh trai kết nghĩa. Chẳng qua người anh trai này gần đây nói chuyện về bạn gái, vì tị hiềm, tuy rằng hắn là người đại diện của Vương Vân, nhưng dưới tình huống bình thường, Vương Vân cũng không tự mình liên hệ hắn. Nàng ở Bảo Khánh có thanh danh gì, chính mình rõ nhất.
Đào Tiểu Muội gọi điện thoại cho Hà Tăng, trái lại Hà Tăng đối với người em gái này là để bụng, lập tức đáp ứng chuyện tìm tư liệu, cho Vương Vân xem xem nếu xác định thì nghĩ tranh thủ chọn một nhân vật, mau chóng nói cho hắn biết.
Lúc trước Vương Vân đối với nhân vật Thẩm Nghi Hương mong chờ rất lớn, thời điểm đó đều bỏ qua hai cái nhân vật khác, hiện tại nhân vật không có, làm nghệ sĩ không thể nhàn rỗi, không có xuất hiện, sẽ làm xói mòn lòng fans rất nhanh, hơn nữa lập tức muốn phải khai giảng cô cũng cần tiền, cho nên cô chỉ có thể tiếp tục tìm một nhân vật mới.
Này nữ thứ trong bộ tiên hiệp xem là một người phụ nữ ác độc, trái lại rất si tình, cuối cùng nàng cũng vì cứu nam chính mà chết. Này tuy rằng tình tiết già cỗi, nhưng loại này vẫn luôn luôn đều giành được người xem, Vương Vân nhìn tư liệu cụ thể như thế nào, lập tức liền tỏ vẻ muốn tham diễn.
Bởi vì bộ phim này coi như là có công ty Bảo Khánh là một trong những người đầu tư, lại có Hà Tăng là chủ, cho nên Vương Vân ngay cả thử vai cũng không cần, liền xác định đến ngày bấm máy, khiến cô cuối tháng đúng giờ đi qua quay phim là được.
...
Vu Thi Lam ở nơi này, cùng Vương Mẫn gặp qua liền cùng đoàn phim ký hợp đồng, tiếp theo ngày thứ ba, lần nữa được Vương Mẫn gọi điện thoại tới. Vương Mẫn thông báo cho cô biết cô tiến vào đoàn phim là cuối tháng, nhưng là phía trước đoàn phim, cô cùng các nữ diễn viên khác cùng tham gia một đợt huấn luyện.
Mạnh Bình là một đạo diễn yêu cầu rất cao, quay bộ phim dân quốc, nữ diễn viên tự nhiên không thể thiếu sườn xám. Phụ nữ hiện đại cho dù mặc sườn xám là có thể xem, có thể làm đi ngồi nằm cũng phải có ý tứ, lại rất khó. Lần này huấn luyện, chính là mời chuyên gia đến dạy các cô cách ngồi nằm.
Vu Thi Lam hoàn toàn là một tân nhân, trong bộ phim này lại là nữ thứ số hai, tuy rằng đất diễn không tính là nhiều, nhưng vẫn như cũ tập diễn lại lần nữa, cho nên Vương Mẫn không yên lòng, mới tự mình gọi điện thoại đến.
Vu Thi Lam không có công ty hỗ trợ cũng không có trợ lý, đành phải tự mình lên mạng đặt vé máy bay, trái lại chỗ ở không cần phải đặt, bên kia đã an bài tốt rồi. Tiếp theo thu thập hành lý tốt, cùng Vu Viễn Hành nói một tiếng, ngày hôm sau liền xuất phát.
Huấn luyện chỉ có một tuần, tuy rằng nghiêm khắc, nhưng Vu Thi Lam thân mình liền phá lệ đoan trang đại khí, dáng người hảo, tư thái ưu nhã. Hơn nữa, cô diễn không phải là mỹ nữ phong trần thời kỳ dân quốc. Mà cô diễn là một người khuê nữ xuất thân trong một gia đình giàu có, cho nên cô huấn luyện rất nhanh không giữ quy tắc mà mau chóng kết thúc.
Cuối tháng1, Vu Thi Làm vào đoàn phim.
Buổi tối trước ngày bấm máy, đoàn phim có một bữa ăn, nói là bữa ăn, kỳ thực chính là trước khi quay phim cho mọi người gặp nhau, nhận thức, đơn giản chỉ là một bữa ăn để trò chuyện, làm quen một chút để đến khi chính thức quay không bởi vì không cảm thấy quen mà không tìm được cảm giác diễn tránh làm chậm trễ thời gian quay phim.
Tuy là nữ thứ, nhưng Vu Thi Lam hoàn toàn là một tân nhân, vì thế khi được xếp chỗ ngồi liền được trực tiếp xếp ở vị trí vắng nhất.
Trái lại, Vu Thi Lam không ngại chuyện này, bất quá cô không nghĩ tới chính là, nữ chính lại là Kiều Phỉ Vũ đặc biệt tới rất sớm, hơn nữa vừa đến không ngồi vào chỗ đã an bài cho cô ta, mà liền trực tiếp ngồi bên cạnh mình.
Kiều Phỉ Vũ hiện tại là một trong những nhân vật nổi tiếng hơn tám năm trong nghề, tuy rằng nổi tiếng cũng là sự tình ba bốn năm, nhưng lượng fan trên Weibo đã muốn gần năm trăm ngàn, kia thật sự là đi đến chỗ nào cũng có một nhóm mê muội mê đệ
(fanboys, fangirls - lần đầu tiên biết luôn á, thật vi diệu) tồn tại. Lúc trước nàng cùng Vu Thi Lam tham gia huấn luyện, kỳ thật ngay cả nhận thức hẳn là không có, nàng một mình một gian phòng cùng giáo viên huấn luyện, cùng Vu Thi Lam, nhiều lắm chính là mỗi ngày nàng rời đi mới tới phiên Vu Thi Lam hay cùng một vai phụ khác cùng nhau tập luyện, có thể chỉ chạm mặt nhau mà thôi.
Trước đó, Vu Thi Lam cũng không có tạo cho chính mình vẻ không hợp nhau, cho nên đối với Kiều Phỉ Vũ với những người khác là giống nhau, phi thường tôn kính, chính diện gặp mặt là lộ ra nụ cười chào hỏi trước tiên. Kiều Phỉ Vũ đều cũng chỉ thản nhiên gật gật đầu, đối xử bình đẳng, cũng không có nói chuyện với Vu Thi Lam, nhưng hôm nay... Như thế nào nàng lại an vị ngồi bên cạnh cô?
Tuy rằng trong lòng nghi hoặc, nhưng Vu Thi Lam cũng không có suy nghĩ không tốt gì, thật sự là bởi vì bộ dáng của Kiều Phi Vũ chính là người tốt, hơn nữa nàng cũng chính là Thiên tiên tỷ tỷ của em trai mình.
Lúc trước, Vu Viễn Hành chỉ một câu trêu ghẹo, không nghĩ tới lại trở thành sự thật, thời điểm huấn luyện không có phương tiện, kỳ thật khi đi đến cửa muốn gọi cho Vu Viễn Hành một cuốc điện thoại, rồi lên mặt với hắn một chút. Bất quá, cô cũng biết tính tình em trai mình, bình thường muốn có bao nhiêu ổn trọng là có bấy nhiêu, nhưng một khi gặp phải Thiên tiên tỷ tỷ, thì một nửa lý trí đều không có, Vu Thi Lam sợ hắn biết liền lập tức không khống chế được mà chạy đến.
"Kiều lão sư hảo." Vu Thi Lam có chút thụ sủng nhược kinh, nghĩ gọi là Kiều tỷ đi, nhưng lại cảm giác có phải thân thiết quá hay không. Hơn nữa, nữ ngôi sao đều sợ tuổi tác, kêu tỷ giống như sẽ làm người ta gì đi, vì thế bật thốt lên kiều lão sư.
Kiều Phỉ Vũ nhưng là bị Vu Thi Lam làm cho sửng sốt.
Nàng sinh năm tám mươi tám, năm nay chưa đến ba mươi, trong công ty luôn luôn được kêu là Tiểu Kiều, kết quả hôm nay có người kêu mình là Kiều lão sư...
Mình mới vừa cố ý tìm một vị trí nào đó ngồi xuống, kỳ thật cũng không biết người bên cạnh là ai, đến hiện tại mới biết là cái nữ diễn viên đóng vai Thẩm Nghi Hương. Nghe nói là hoàn toàn là tân nhân.
Bởi vì điều này, nàngntâm tình buồn bực trái lại tốt lên chút.
"Cô hẳn là còn nhỏ, đừng gọi tôi như vậy, cô gọi tôi là Kiều tỷ là được rồi." Nàng thấp giọng nói.
Vu Thi Lam biết nghe lời phải gọi là Kiều tỷ.
Kiều Phỉ Vũ nhìn vào khuôn mặt này, chỉ vẽ chân mày, thoa thêm một ít son, thoạt nhìn cử chỉ rất ân cần. Bởi vì nghĩ đến phải gặp người kia tâm tình phiền muộn, vì thế liền cùng Vu Thi Lam nhàn thoại mấy câu, "Nghe nói cô là diễn viên mới, đang học diễn xuất chuyên nghiệp sao?"
Vu Thi Lam lắc đầu, "Không phải, em học thiết kế, chỉ là đối với diễn xuất cảm thấy hứng thú, vừa lúc thấy có cơ hội nên liền đến thử sức."
Kiều Phỉ Vũ cũng không phải xuất thân chính quy, nghe xong lời này liền tăng thêm vài phần thân thiết, vì thế liền cắn vào lỗ tai Vu Thi Lam, nói một ít chỉ cần chăm chỉ học hỏi chăm chỉ cố gắng, kỳ thật không phải xuất thân diễn viên chính quy cũng không có việc gì, cũng giống nhau có kêu thêm xuất thân diễn viên chính quy vài phần kính trọng về diễn xuất.
Vu Thi Lam giờ phút này đã không chỉ là thụ sủng nhược kinh, kia thật sự là cảm giác trên trời rớt đến một cái gì đó đến trên người, đây là cách người nổi tiếng dạy nàng một số kỹ xảo kỹ thuật diễn xuất sao?
Cô hà đức hà năng
(tài gì đức gì), cái gì cũng chưa làm, liền như vậy một đường tiểu hoa thân cận.
Chính là im lặng tiếp thu tri thức, hàng ghế bên kia bỗng nhiên náo nhiệt lên, Vu Thi Lam giương mắt nhìn ra bên ngoài xem xem, liền nhìn thấy một người bị vây quanh đi tới. Là vóc dáng của một nam nhân rất cao, đi đến gần, Vu Thi Lam thấy được gương mặt kia, mới nhận ra đây là ảnh đế Mạc Sâm.
Mạc Sâm!
Vũ Thi Lam lại ổn trọng, thời điểm là thiếu nữ cũng mê muội Mạc Sâm. Tuy rằng Mạc Sâm bất quá đã hơn ba mươi, nhưng hắn xuất đạo sớm, hơn mười tuổi liền bắt đầu diễn xuất, mười mấy năm qua nhan trị càng ngày càng cao, cho dù không đề cập đến cách diễn xuất, cũng không đề cập đến hắn bắt được những nhân vật tốt thế nào, chỉ là theo nhan trị ra bàn luận, Vu Thi Lam cũng được cho là fan của hắn.
Cô kích động muốn đứng lên, lại phát hiện Kiều Phỉ Vũ bên cạnh vẫn nhỏ giọng tiếp tục nói chuyện, lúc này đầu óc cô mới thanh tỉnh, ánh mắt rủ xuống. Rốt cuộc biết vì sao Kiều Phỉ Vũ đối với cô tốt như vậy, hợp là vì tránh né nghênh diện nhìn thấy bạn trai cũ, cho nên kéo cô làm tấm chắn.
Lại nói tiếp đã có bốn năm năm trôi qua, Kiều Phỉ Vũ đây là còn không quên đoạn tình cảm ngắn ngủi cùng Mạc Sâm kia a.
Vu Thi Lam cũng không biết chính mình là tâm tình gì, người bên ngoài đều đứng lên cùng Mạc Sâm chào hỏi, thái độ của hắn thân hòa, đối với ai cũng đều thực thân mật, thậm chí còn có cùng người nắm tay. Vu Thi Lam vốn là mê muội, kỳ thực cũng muốn đứng lên muốn trò chuyện cùng thần tượng, nhưng cô cũng không thể bỏ lại Kiều Phỉ Vũ một mình mà đứng lên, như vậy chính là đắc tội với Kiều Phỉ Vũ. Vì thế cô cũng chỉ có thể giả vờ không thấy, tiếp tục im lặng nghe.
Cảm giác được cảm xúc của Vu Thi Lam biến hóa, Kiều Phỉ Vũ dần dần nói không được nữa, cộng thêm trong phòng trò chuyện náo nhiệt, nàng bỗng lôi kéo tay Vu Thi Lam đứng lên.
"...Cô, cô theo tôi vào phòng vệ sinh đi." Nói nửa ngày, ngay cả tên Vu Thi Lam nàng còn không biết.
Vu Thi Lam đối mặt với Kiều Phỉ Vũ, hoàn toàn không có tư cách cự tuyệt.
Hai người vừa đi ra ngoài, Vu Thi Lam đi ngang qua nhìn Mạc Sâm, bận rộn xoay người cung kính cười cười. Trái lại, Mạc Sâm chỉ liếc mắt nhìn Kiều Phỉ Vũ một cái, hoàn toàn không chú ý đến Vu Thi Lam.
Hai người nhanh chóng bước nhanh ra ngoài hướng đến phòng vệ sinh, cách vách hành lang thật dài, Vương Vân và Đào Tiểu Muội đi tới.
"Kia không phải là Kiều Phỉ Vũ sao?" Vương Vân liếc mắt một cái liền nhận ra bóng lưng Kiều Phỉ Vũ.
Đào Tiểu Muội nheo mắt nhìn một lát, nói: "Vân Tử, Kiều Phỉ Vũ chính là nữ chính trong bộ phim 'Mưa gió anh hùng', người đi cùng không phải là trợ lý của cô ta, có thể chính là diễn viên cho nhân vật Thẩm Nghi Hương?"
Thẩm Nghi Hương sao?
Vương Vân đi nhanh hai bước, theo đến một hành lang khác lại không nhìn thấy thân ảnh Vu Thi Lam cùng Kiều Phỉ Vũ. Tuy rằng chỉ có thể thấy được bóng dáng, nhưng liền hướng thân ảnh cao ráo cùng dáng người, Vương Vân liền cảm giác, mười thì bát chín chính là người đoạt nhân vật của mình.
Thật là không nghĩ tới, nguyên lai nữ nhân Kiều Phỉ Vũ này cũng là cùng thuyền với cô ta.
Càng là không nghĩ tới, cái tân nhân này rốt cuộc hà đức hà năng gì, trong thời gian ngắn ngủi liền dưới trướng hai người phụ nữ.
Tuy rằng cảm giác thủ đoạn thực ghê tởm, nhưng không thể không nói, Vương Vân thật sự đối nữ nhân này có lòng hiếu kỳ. Thậm chí, cô đều muốn cùng cái người này lấy một chút kinh nghiệm, nhìn xem cô ta rốt cuộc là làm như thế nào, là làm trọn bộ hay chỉ là câu dẫn một phần.
Nếu chỉ là câu dẫn, vì cái gì chính mình luôn làm như vậy nhưng không thành công.
"Tiểu Muội, tớ đi vào, cậu ở đây nghĩ biện pháp, giúp tớ hỏi thăm thử xem, cái người phụ nữ kia tên là gì." Vương Vân phân phó nói.