- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch
- Chương 15: Vương gia
Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch
Chương 15: Vương gia
-" Tâu hoàng thượng , sự tình hôm qua quả thật chúng thần không hay biết !" - Một viên quan đại quân nói , ai nói cho họ biết cớ gì mà hoàng thượng lại đi vi hành một cách đột xuất thế này ..
-" Không biết , vậy các ái khanh của trẫm sẽ nói gì về việc này "- Mạc Phong Thần lạnh lùng ném xuống dưới đất một loạt tàu chuông mặc các châu huyện khỏi tấu
Các viên quan đại thần kinh hãi cầm lên đọc thiếu chút nữa thì ngất ...
-" Thưa hoàng thượng , việc này ..."- Các quan trong triều mồ hôi lạnh chảy ròng ròng chân mềm nhũn như muốn ngã ...
-" Việc này các ngươi xử lý thế nào "- Mạc Phong Thần lạnh lùng quét mắt nhìn qua tất cả mọi người đang run như cầy sấy ..
-" Lập tức lục soát phủ vương gia và các phủ khác , bất cứ người nào vi pháp đều xét theo quốc pháp mà xử , quan bộ hình sẽ giám sát việc này , ý trẫm đã quyết "- Mạc Phong Thần không nhẹ không nặng nói rồi phất tay áo đi trước ngàn con mắt kinh sợ của các quan đại thần ...
" Bãi triều "
Mạc Phong Thần ngự giá đến ngự thư phòng , mấy ngày hôm nay hắn bận chăm lo chính sự chưa có thời giờ ghé thăm nàng .
Trong khi đó ở tẩm cung của Hoàng quý phi nương nương - Bách Lệ Băng đang ..trèo cây..
-" Hoàng phi nương nương người mau xuống đây , nguy hiểm "
" Hoàng phi nương nương , cầu xin nương nương hãy xuống đây "
" Ôi trời ơi , hoàng phi nương nương ngài ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì "
Tiếng người náo loạn hò hét khắp nơi , Bách Lệ Băng đang ngồi ở trên cành cây vô tư gặm táo ..
-" Các ngươi cứ nghĩ vớ vẩn , làm sao mà ta ngã được, yên tâm đi , mau mang cho ta chút điểm tâm ta đói bụng rồi !"- Nàng vừa nói vừa đung đưa trên cành cây , mấy người này cứ quan trọng hóa vấn đề , nàng là vô địch trèo cây làm sao mà ngã được cơ chứ !
Mấy ám vệ trong bóng tối cũng thầm than mà chảy mồ hôi " Hoàng phi nương nương ngài không yên ổn tí được sao ?"
Đám hạ nhân phía dưới vừa lo vừa sợ lỡ như hoàng thượng đến thì có đến trăm cái đầu cũng không bù được , phải biết rằng trên, dưới , bên trong hay bên ngoài cung thì tin hoàng thượng yêu sủng hoàng phi đã là không ai không biết , mạo phạm nương nương cũng chính là mạo phạm hoàng thượng .
Bách Lệ Băng thản nhiên gặm táo mặc kệ phía dưới náo loạn thì cứ nào loạn ..
-" Mấy người rảnh quá à, ta không ngã được đâu mà sợ "- Chán quá , nàng một phen lại muốn trèo lên cao nữa mới vui ..
Phía dưới còn kinh hoàng hơn, tất cả tập chung xung quanh dưới gốc cây phòng trừ họa xảy đến ..
Bách Lệ Băng đứng lên ,một chân bắc lên cành cây bên cạnh một tay thì với lấy cây bên kia , leo như một con khỉ trên cây ..
-"Cái váy chết tiệt này khó leo chết đi được "- Bách Lệ Băng bực mình , tự dưng có mảnh áo vướng vào một cành cây mà nàng lại không với tới ..
-" Ui ..."- Nàng cứ cố vươn ra thì đám người phía dưới lại càng gào kinh hơn.
Đám ám vệ trong bóng tối cũng đã chuẩn bị tư thế xuất chiêu nếu hoàng phi bọn họ xảy ra chuyện..
-" Phù , cuối cùng cũng được rồi "- Nàng thở phào nhẹ nhõm đang định leo tiếp thì bất ngờ chân giẫm vào váy ..
Vậy là xong , nàng ngã chắc rồi !
Bách Lệ Băng lảo đảo rồi cứ thế rơi từ từ..từ từ ..xuống đất ..
Nhưng sao nhẹ quá vậy chẳng đau chút nào, nàng ngước mắt lên nhìn cái người đang ôm mình ...
-" Oái , ngươi là ai, bỏ ta ra !"- Bách Lệ Băng kinh hãi hét lên, cứ tưởng là Phong Thần sẽ đỡ nàng như lần trước chứ.
Đám ám vệ chưa kịp ra tay đã có một người áo đen xông đến ôm lấy nàng rồi !
-" Được muốn thì ta bỏ "- Người mặc áo đen trầm thấp nói
" Uỵch " và mông nàng đã tiếp đất an toàn
-" Au ui , đau chết ta mất "- Nàng xót xa xoa nhẹ cái mông đáng thương của mình
-" Nương nương người không sao chứ ! "- Tiểu Hằng lo sợ tiến lại đỡ nàng
- " Cái tên hỗn đản kia, ngươi dám để ta ngã như thế "- Nàng chỉ tay vào cái người áo đen lớn giọng nói
Mọi người đen mặt kinh sợ , liền sau đó quỳ xuống hành lễ
-" Tham kiến Vương gia , Vương gia cát tường "
Bách Lê Băng mắt chữ o mồm chữ a ngạc nhiên , lại thêm một tên xú vương gia nào nữa đây !
-" Hoàng phi nương nương .."- Tiểu Hằng kéo nhẹ áo của nàng ..
Cái gì ! ý bảo nàng cũng mau chóng hành lễ đi ư ! Thần kinh ! Đến hoàng thượng ,nàng cũng chẳng thèm hành lễ thì thôi mà bảo nàng hành lễ mà quỳ xuống với cái tên vương gia này sao !
-" Ngươi là ai ,dung mạo trông chẳng đẹp bằng phu quân nhà ta tí gì !"- Bách Lệ Băng giờ mới để ý đến mặt mũi người áo đen đó , chẳng biết mình bị làm sao lại nói đến vấn đề không mấy liên quan này ..
Trong phút chốc , mặt mỗ nam kia đen lại , có thể thấy khóe môi hơi run run ..
-" Thân là hoàng phi nương nương mà không hành lễ còn gì là quốc pháp "- Trong quốc pháp thì Vương gia chỉ đứng sau vua nên cả phi tần của vua coi như vẫn thấp hơn một thứ bậc ..
Đang định mở miệng ra cãi thì một tiếng hô vang lên phá vỡ bầu không khí lúc này !
-" Hoàng thượng giá lâm "
Mạc Phong Thần một thân long bào tiêu sái bước vào , nhìn thấy ai đó trên khuôn mặt mĩ nam nở một nụ cười ..
-" Huynh đã đến "
Mỗ nam kia mở miệng định hành lễ :
-" Hoàng thượng .."
-" Bỏ đi, chuyện sao rồi ?"- Mạc Phong Thần nghiêm túc nói
-" Có gì nói sau !"- Mỗ nam bí ẩn nói thấp
Có một người đang bị bỏ rơi vẫn đứng từ nãy đến giờ , trên khuôn mặt xinh đẹp vì tức giận mà đỏ bừng bừng ..
Nàng tức nghẹn đến chết mất , tên Mạc Phong Thần chết tiệt này , cứ tưởng đến thăm nàng ai dè chẳng thèm liếc qua nàng một câu liền đi đón cái kẻ điên khùng tự dưng đỡ nàng kia chứ !
-" Phong Thần ~ người ta sắp mệt chết rồi ~ "- Bất ngờ nàng chu miệng nũng nịu một câu liền đó lao đến ôm chầm lấy cánh tay hắn ..
Mặt người nào đó cứng đờ , Mạc Phong Thần hơi ngỡ ngàng , sao tự dưng hôm nay nàng lại biết làm nũng vậy !
Mọi người cùng kinh hãi , mỗ nam kia cũng chẳng dám tin mà mở tròn mắt ! " Nương nương, người quá giả tạo rồi !"
Mạc Phong Thần chưa kịp hiểu gì thì nhìn qua ánh mắt của nàng cũng đủ để thấy nó nói " Chàng không đỡ ta thử xem "
Mạc Phong Thần đau đầu , rốt cuộc nàng muốn làm gì đây !
Sau đó đỡ lấy nàng ..
-" Ôi thần thϊếp mệt quá , Vương gia vừa nãy tự dưng xô ngã thϊếp làm thϊếp trượt chân bây giờ còn đau a !"- Vu khống chính là vu khống a !
Mỗ nam và toàn thể mọi người cam phục bái phục tài của vị hoàng phi này !
Mạc Phong Thần vừa nghe xong lập tức nhíu mày , con ngươi bỗng trở nên sát lạnh !
Hắn để ý cũng thấy trên người nàng có vài vết xước !
Ôi trời ơi ! Mọi người kêu thầm !
Còn mặt của cô nương nào đó đang rất đắc ý !
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch
- Chương 15: Vương gia