Chương 15

Diệp Khanh: ???

Có phải vì nàng không đủ quỷ súc? Vì sao nàng luôn không theo kịp mạch não của cẩu hoàng đế?

Có lẽ là cảm thấy thần sắc của nàng có chút sửng sốt, sự ghét bỏ trong mắt Tiêu Giác ngày càng rõ ràng hơn: "Ở trong cung mình mà vẫn có thể bị người hạ độc.”

Cho dù tính tình Diệp Khanh có tốt đến đâu, cũng có chút không nhịn được, nàng nói: "Thần thϊếp cũng không nghĩ tới, Chiêu Dương Cung được bệ hạ phái cấm quân vây kín, mà vẫn có khích khách có thể lẻn vào.”

Cẩu hoàng đế nghe ra ý châm chọc trong lời nói của nàng, nhíu mày một chút: "Độc thích khách hạ cho ngươi đã giải rồi. Nhưng một loại độc khác trong ngươi đã tích tụ nhiều năm, muốn loại bỏ cũng phải mất một thời gian.”

Thành công nhìn thấy sắc mặt Diệp Khanh thay đổi, lúc này Tiêu Giác mới hài lòng một chút, nhìn chằm chằm vào mắt nàng nói: "Việc này trẫm đã để ngự y im miệng, ngay cả đại cung nữ ngươi cũng không biết.”

Trái tim Diệp Khanh đập thình thịch, theo ý tứ trong lời này của cẩu hoàng đế, là người bên cạnh nàng hạ độc nàng!

Đầu tiên loại trừ cung nữ đêm qua, dù sao nếu nàng đã hạ độc mãn tính này cho nàng. Thì cần gì phải hạ độc mình một lần nữa.

Có hoài nghi có thể xảy ra chính là Lưu thái giám, nhưng lại không phụ trách đồ ăn và quần áo của nàng.

Tử Trúc sao? Điều này không bao giờ có thể!

Trong lúc nhất thời suy nghĩ muôn vàn, Diệp Khanh trong lúc vô ý ngước mắt đυ.ng vào trong mắt Tiêu Giác, những lời hắn vừa nói, tựa hồ là quan tâm nhưng biểu tình trên mặt hắn lại thiếu đánh như vậy.

Đột nhiên muốn búa vỡ đầu chó của cẩu hoàng đế.

Bất quá Diệp Khanh cũng chỉ dám nghĩ mà thôi, nàng cúi đầu nói: "Đa tạ bệ hạ vì thần thϊếp làm hết thảy.”

Tiêu Giác nghe xong lời này, khóe môi nhẹ nhàng kéo ra một độ cong, không rõ là châm chọc hay là cái gì: "Muốn sống lâu ở thâm cung này, phải dựa vào chính mình.”

Ha ha, không dựa vào chính mình còn có thể dựa vào móng heo lớn ngươi sao?

Đáy lòng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng vẫn thuận theo nói: "Bệ hạ giáo huấn rất đúng.”

Nàng nói như vậy, Tiêu Phi ngược lại không có gì để nói, hắn đứng dậy nói: "Ngươi tĩnh dưỡng cho thật tốt, ba ngày sau trẫm đón ngươi đến cung mẫu hậu thỉnh an.”

Chậc, mấy ngày nay chạy tới chỗ nàng siêng năng như vậy, quả nhiên là diễn trò cho thái hậu xem.

Diệp Khanh ngược lại không sao cả, đáp lại một tiếng vâng, nhìn thế nào cũng là một hoàng hậu hiền lương thục đức.

Mày Tiêu Giác không dấu vết nhíu lại, hoàng hậu của hắn, gần đây dường như có chút khác thường.

Hai ngày kế tiếp Diệp Khanh liền nghiêm túc tiến vào thời kỳ dưỡng bệnh.

Để điều tra ra nguyên nhân ngộ độc, nàng còn bảo thái y đem những thứ nàng thường ngày ăn, uống, dùng, các loại đồ ăn, đồ vệ sinh đều kiểm tra một lần, vẫn như cũ tra không ra nguồn gốc độc tố trong cơ thể nàng.

Diệp Khanh dứt khoát sai người đem đồ đạc trong tẩm điện của nàng thay đổi một lượt.

Cuộc sống cứ như vậy thong thả, đảo mắt đã đến ngày thứ ba.

Hôm nay Diệp Khanh mới dùng bữa sáng, đã có cung nữ đến báo các phi tần đến thăm nàng.

Chuyện nàng trúng độc tuyên bố với bên ngoài là thấy có cấm quân bao vây Chiêu Dương Cung nên tức phát bệnh. Nhưng ồn ào huyên náo như vậy, toàn bộ thái y của Thái Y Viện đều ở trong cung, Hoàng đế lại liên tiếp ba ngày ngủ ở Chiêu Dương Cung, các phi tần không nghĩ nhiều cũng khó.

Nếu muốn duy trì hòa thuận với các hậu phi, bề ngoài công phu vẫn phải làm.

Diệp Khanh bảo các hậu phi ở tiền sảnh chờ, thay một thân quần áo có thể gặp khách mới đi qua.

"Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an." Các phi tần thấy nàng ngồi xuống, lúc này mới nhất trí hành lễ.

"Không cần đa lễ, đều ngồi xuống đi." Nguyên chủ dù sao cũng là thuở nhỏ lớn lên trước đầu gối thái hậu, ở hoàng cung nuôi ra khí độ không tầm thường, giơ tay nhấc chân đều mang theo một cỗ tôn quý. Dù cho trong những phi tần đang ngồi không thiếu con gái trọng thần, nhưng so với Diệp Khanh, vẫn kém một đoạn.

Nàng phân phó: "Lên trà.”

Lập tức có hai tiểu cung nữ bưng khay lên, lần lượt đưa trà cho các hậu phi.

Thừa dịp gián đoạn này, Diệp Khanh đánh giá các hậu phi một cái, phi tử ngồi ở bên tay trái nàng đứng đầu ăn mặc phá lệ phô trương, thần sắc cũng vô cùng cao ngạo.

Chẳng qua phong cách này của nàng ta, thẩm mỹ của Diệp Khanh vô dụng.