Hoàng Đế Thái Giám Nhất Oa Chúc

5/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: Đường Tiếu Thể loại: đế vương thụ x thái giám công, sinh tử văn, mỹ công x cường thụ Tiểu Tứ là người của sơn tộc Sơn Mị, mà đến năm mười tám tuổi bị người khác đẩy xuống nhân gian rời khỏi núi  …
Xem Thêm

Chương 6: Chương 5
“Mỹ nhân…… Ân…… Mau điểm……”

Trong tẩm cung một đống hỗn độn, trên giường hai người không biết mệt mỏi trình diễn màn kịch yêu tinh đánh nhau, bỗng nhiên một thanh âm không nên xông vào.

“Ngươi! Ngươi! Các ngươi!”

Ai lớn mật như vậy! Dám ở thời điểm y và mỹ nhân hoan ái mà xông tới!

“Lăn…… Mẫu hậu?!”

Rõ ràng nhìn thấy Hoàng thái hậu đáng lý ra đang ở biên cảnh nay lại đang đứng trong tẩm cung của mình, hơn nữa hạ thân mình cùng Tiểu Tứ còn gắt gao tương liên! Nhanh chóng đem Tiểu Tứ đẩy ra, lại phát hiện càng muốn tách ra thì càng tách không được, còn giống như càng ngày càng rối rắm……Y giống như càng có kɧoáı ©ảʍ ……

Lý Thái hậu vốn ngày mai mới trở về, bởi vì lo lắng cho nhi tử nên cố ý tăng nhanh tiến trình, nguyên bản chạy tới trảo gian chỉ là muốn trảo thái giám kia mấy bạt tay, giáo huấn hắn một chút cư nhiên dám dùng địa phương xấu xa đến câu dẫn Hoàng Thượng, một cái hoạn kê không đẻ trứng liền không muốn đến chiếm hầm cầu không lạp gì, không nghĩ tới!! Là nhi tử của nàng dùng địa phương kia đi câu dẫn người ta!

Y…y…y đường đường là vua của một nước cư nhiên bị người xxoo còn xxoo đến vui vẻ như vậy! Thật sự là bình gỡ mìn, ngũ lôi oanh đỉnh, thiên lôi đánh xuống!

Lý Thái hậu chỉ cảm thấy chính mình đầu váng mắt hoa, ù tai hoa mắt, trái tim đều nhanh thừa nhận không được. Hoàn hảo! Năng lực tiếp nhận của nàng tương đối mạnh, cảm tạ nàng gả đến hoàng tộc lấy hoang *** làm đầu này, liền tính nhìn đến sự tình kinh thế hãi tục hơn nữa cũng sẽ không té xỉu.

“Hoàng công công, dìu Ai gia ngồi xuống……” Hôm nay may mắn nàng chỉ dẫn theo Hoàng công công đến, bằng không nàng này Hoàng thái hậu làm sao đây! Không đúng! Là Hoàng đế nhi tử của nàng làm sao đây!

“Thái hậu, ngài uống trà trước.”

“Hảo.” Hoàng thái hậu tiếp trà, uống một ngụm nước.

Cân nhắc nhi tử cũng nên rời giường mặc quần áo, đang định bắt đầu phát biểu, ai biết nàng vừa mới uống ngụm nước thứ hai để nhuận nhuận hầu, vừa nhấc đầu đã thấy bọn họ hai cái cư nhiên còn triền miên cùng một chỗ.

Nhi tử của nàng còn gọi thực high, một câu “Trẫm không được” liền đem long chủng quý giá lãng phí bắn trong không khí, tiếp theo chính là cái kia gọi cái gì Tiểu Tứ dùng cái mầm tai hoạ của mình đánh vài cái vào cái mông tôn quý của nhi tử …… Gì gì đến, rồi mới liền như thế đem tiện chủng bắn vào chỗ đó của nhi tử.

Bá gì bá! Bá nữa thì nhi tử của nàng cũng sẽ không hoài thượng! Nàng cái kia đau lòng đâu! Làm sao có thể lãng phí long chủng như vậy đâu! Nhi tử ngươi muốn là thích bị xxoo, cùng lắm thì ngoạn 3p nha! Có bao nhiêu tốt, trước sau giáp công, nhất cử lưỡng tiện, lại cũng sẽ không lãng phí tài nguyên quốc gia!

Kết quả hiện tại hại nàng bị nước miếng làm nghẹt thở, đương trường liền ngất đi……

“Thái hậu!! Ngài trăm ngàn đừng chết nha! Ngài đừng chết, Hoàng Thượng còn nhỏ như vậy, Hoàng Thượng phải làm sao đây nha! Không cha không nương liền như thế thành cô nhi!!” Hoàng công công lập tức khóc kêu lên.

Lý Thái hậu trước khi choáng hoàn toàn còn không quên đạp Hoàng công công một cước.

Ngươi này thái giám chết bầm! Cư nhiên dám trù Ai gia chết! Chán sống……

Lý Thái hậu xa xăm tỉnh lại, xoa xoa ***g ngực bị nghẹn có chút phát đau, đều do nhi tử quá độ lãng phí tài nguyên quốc gia, làm hại nàng bị nghẹn thiếu chút nữa không thở được.

“Mẫu hậu, ngài tỉnh, thân mình thế nào, thoải mái không?”

Đường Tuấn Thượng thấy Lý thái hậu tỉnh lại, vội vàng tiến lên lấy lòng. Vừa làm xong ai biết mẫu hậu liền té xỉu, y đành phải ném mỹ nhân, trước đem mẫu hậu đuổi về Vĩnh Ninh cung của nàng.

Này cũng không thể trách y, vốn muốn cùng mỹ nhân tách ra, nào biết càng muốn tách thì càng tách không ra, cảm giác còn càng ngày càng thích, kết quả coi như không có mẫu hậu mà tự làm cho xong.

Lại một người chết vĩ đại từng nói qua: Thực sắc, tính dã. Liền chứng minh tính dục cùng ăn cơm quan trọng như nhau. Cái gọi người là thiết, cơm là cương, người không thể không ăn cơm, đồng dạng, làm được một nửa sắc không làm xong là sẽ gặp tai nạn chết người. (‘Thực sắc, tính dã’: nghĩa là chuyện ham muốn ăn uống và *** là bản năng của con người. Cảm ơn nàng Hoa Miêu đã giải thích cho ta nhé!)

“Thoải mái…… Hừ! Thoải mái cực, bị ngươi này nghịch tử tức giận đến toàn thân khí huyết không thông, cảm giác giống như quay lại thanh xuân!” Lý Thái hậu càng nghĩ trong lòng càng khó chịu, kia long chủng rất có khả năng cho nàng vài cái tôn tử, liền như thế biến thành bọt biển.

“Hắc hắc! Vậy thì trẫm an tâm…… Ai ô ô! Mẫu hậu ngài đừng kéo lỗ tai trẫm nha, bị người thấy được, long nhan của trẫm để ở đâu……” Đường Tuấn Thượng liên tục khóc thét, từ nhỏ đến lớn chỉ cần y phạm vào chuyện gì mẫu hậu liền kéo lỗ tai, người đều bị nàng kéo dãn!

“Ngươi cũng biết long nhan ở đâu? Thời điểm ngươi bị thái giám kia thuợng, làm sao đều không biết long nhan!”

Di? Thiếu chút nữa giận đến hồ đồ. Nàng nửa nheo lại ánh mắt, đột nhiên ung dung hoa quý cười nói: “Hoàng nhi nha, này Tiểu Tứ không phải thái giám sao? Từ đâu hắn lại có năng lực này……Này hoàng cung thật sự là càng ngày càng không quy củ , loại người không sạch sẽ này đều có thể trà trộn vào, xem ra tịnh sự phòng này làm việc là càng ngày càng không chuyên tâm ……”

Đường Tuấn Thượng trong lòng “#” Một chút, nếu mẫu hậu kéo lỗ tai y chạy khắp hoàng cung này, đó là cả người lẫn vật đều vô hại, nhưng mà nếu giống hiện tại cái dạng này, đó chính là biểu hiện một cái cọp mẹ ăn người còn không phun xương cốt, thuyết minh tình thế phi thường nghiêm trọng!

Bất quá may mà hắn đã đem cái lão công công trong tịnh sự phòng chém đầu trước khi mẫu hậu về, nếu mẫu hậu nhúng tay vào chuyện này, mỹ nhân không phải lăng trì cũng là năngũ mã phanh thây, vừa nghĩ đến y liền nhịn không được rùng mình.

“Mẫu hậu yên tâm, cái tên công công làm việc bất lực kia đã sớm bị nhi thần tha đi ra ngoài chém.”

Lý Thái hậu ánh mắt càng mị thành một đường, khó được Hoàng đế nhi tử lần này thông minh như thế, đến gϊếŧ người diệt khẩu, chết không đối chứng, có thể thấy được hồ ly tinh gọi Tiểu Tứ này quả thật tương đối lợi hại theo như lời bọn Hoàng công công, nnhư vậy càng quyết định là không thể lưu lại. Hồ hay không hồ ly tinh nàng mặc kệ, thế nhưng dám để cho nàng không có tôn tử để ôm, nàng tuyệt đối không tha!

“Cái tiểu thái giám mầm tai hoạ chưa trừ đâu, làm sao để hắn không kiền không sạch lại ở trong hậu cung, thế còn thành cái dạng gì?”

Y liền biết mẫu hậu vẫn là sẽ đánh chủ ý tới Tiểu Tứ, nếu thật để mẫu hậu đem mầm tai hoạ của mỹ nhân bẻ gãy ‘răng rắc’, kia tính phúc nửa đời sau của y liền triệt triệt để để không có!

Y biết được mẫu hậu sẽ dùng gậy đánh uyên ương, không biết kỹ xảo trước kia bây giờ còn dùng được không, chung quy lần này đã đạp đến đại lôi của mẫu hậu.

“Mẫu hậu, ngài không cần cái dạng này nha…… Mẫu thân…… Nhi thần là thật thích hắn, chỉ cần ngài để hắn hoàn chỉnh lưu lại, nhi thần cái gì đều nghe ngài!”

Nhi tử của nàng từ bao giờ lại không nghe lời nàng? Xem ra thật là bị cái Tiểu Tứ kia hạ thuốc mê, tự nhiên là không thể công khai đem Tiểu Tứ xử lý…… Nhi tử về điểm này cừu non muốn đi cùng nàng đấu, vẫn là nên đi tu luyện tám trăm năm nữa đi!

“Nếu Hoàng Thượng ngươi như thế nói, Ai gia cũng không hảo lại làm khó dễ ngươi cái gì, chỉ là cũng không thể lại để hắn ở trong tẩm cung Hoàng Thượng……”

“Vì cái gì không được?” Kia muốn y đi nơi nào cùng mỹ nhân cá nước thân mật nha? Cá đều rời khỏi hồ, nước còn có cái gì hảo hoan!

Y là còn tưởng lại cố gắng tranh thủ, nhưng mẫu hậu hiện tại lại chiếu đến tia lửa có thể gϊếŧ người! Có cái gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!

“Ai gia còn chưa nói hắn cái gì, để hắn chuyển ra khỏi tẩm cung của Hoàng Thượng liền không thành? Các đời lịch đại ngay cả Hoàng hậu đều không có thể ở lại tẩm cung Hoàng Thượng, huống chi hắn là một nam sủng!

“Từ khi Hoàng Thượng sủng hạnh hắn đến nay, Hoàng Thượng lại cũng không có lâm hạnh qua người khác đi? Còn có, nghe nói mấy ngày trước hắn vì Bala quốc tiến cống hai cái mỹ nhân làm cho ồn ào huyên náo, còn cưỡng ép Hoàng Thượng mất tích hai ngày, này lại là làm sao?”

Hoàng Thái hậu tuy rằng thanh âm cao thấp không biến hóa, thế nhưng vài câu sau càng nói càng thấp trầm, kia liền thuyết minh nàng càng có xu thế bùng nổ.

Bị nàng nói một điểm đều không thể phản bác, Đường Tuấn Thượng đành phải bất đắc dĩ lau lau mũi. Cùng lắm thì sau này mỹ nhân ở nơi nào qua đêm thì y liền tại nơi đó qua đêm, hắc hắc, y quả nhiên thông minh!

Xem Đường Tuấn Thượng trộm vui vẻ thành như vậy, Lý thái hậu sao lại không rõ y suy nghĩ cái gì. Liền tùy y? Đợi khi lão nương ăn chay nha! “Khiến hắn đến lãnh cung đi, Ai gia sẽ phái người nhìn hắn, miễn cho hắn *** loạn hậu cung.”

Có trẫm ở bên người hắn, hắn làm sao có khả năng đi *** loạn hậu cung đâu, mẫu hậu thật sự là bận tâm không đáng.

Khả…… Lãnh cung xa xôi nha, hoàn hảo mấy ngày hôm trước y và mỹ nhân tại nơi đó trải qua vu sơn mây mưa, kết quả bên trong trần nhà triệt để sập bụi, trở về sau này y nghĩ nghĩ, để cho người quét tước sạch sẽ thay đồ đạc mới, nói không chừng ngày nào đó y và mỹ nhân lại dùng đâu, vừa vặn hiện tại đã cần dùng.

Lý thái hậu liếc mắt Đường Tuấn Thượng, bụng y có mấy con giun đũa nàng đều biết rõ, liền có thể dễ dàng nhìn thấu y tính toán: “Còn có, trước khi ngươi có con nối dòng, thì tuyệt đối không cho đến đó qua đêm.”

“Cái gì!” Thế thì lúc nào y và mỹ nhân mới có thể thân thân nha, ngay cả khả năng gặp mặt đều không lớn, này sao được! “Không được! Trẫm đáp ứng qua mỹ nhân, sẽ không lại lâm hạnh người khác, quân vô hí ngôn!”

Không nghĩ tới Đường Tuấn Thượng sẽ cùng mình đối kháng, này hồ ly tinh thật đúng là sẽ làm vong quốc, không lâm hạnh người khác, thế tôn tử của nàng từ đâu tới đây, chẳng lẽ nhi tử tự mình sinh nha? Tiểu Tứ này là càng ngày càng không thể giữ lại!

“Hoàng Thượng không đáp ứng cũng được, người đâu, đem Tiểu Tứ kéo ra ngoài chém cho Ai gia!”

“Khoan đã!” Đường Tuấn Thượng luống cuống tay chân giữ chặt Hoàng thái hậu, chỉ kém che lấy miệng của nàng, lúc nào thì mẫu hậu lại học được câu cửa miệng này của y? Y bình thường dù có kêu chém nhưng cũng không thật sự chém mấy người, mẫu hậu nhưng sẽ làm thật, vẫn là muốn để hắn ôm đầu mỹ nhân mà hôn nhẹ a!

“Bằng cái gì muốn chém mỹ nhân của trẫm!”

“Bằng cái gì?” Lý thái hậu lạnh lùng cười: “Chỉ bằng hắn giả trang thái giám cường bạo Hoàng Thượng, lãng phí long chủng – tài nguyên quốc gia, bắt cóc Hoàng Thượng, phá hư Hoàng Thượng thi ân cho người khác, làm hại Ai gia không tôn tử để ôm, mấy cái tội này cái nào không đáng để tru di cửu tộc?”

Thấy Đường Tuấn Thượng cúi đầu không nói, Lý thái hậu cũng mềm lòng: “Hoàng nhi nha, vi nương với ngươi nói qua bao nhiêu lần, trăm ngàn không cần gieo hạt cho mấy tên không biết đẻ trứng, ngươi xem ngươi, chẳng những là không dùng long chủng gieo hạt cho người, ngươi thích thì mẫu hậu cũng không cản, nhưng ngươi tổng không thể làm Đường thị vô hậu đi? Ngươi nếu có Thái tử, ai còn quản ngươi……”

Nàng cũng là vì tốt cho nhi tử, nhi tử của nàng có mấy cân mấy lượng nàng còn không rõ ràng, phải thừa dịp mình còn chưa già phải ôm tôn tử, rồi mới bồi dưỡng tôn tử, đợi đến nàng trăm năm sau này, nhi tử của nàng là có thể dựa vào tôn tử của nàng, chính cái gọi là dưỡng nhi phòng nương tử!

Đường Tuấn Thượng bất đắc dĩ bĩu môi, mẫu hậu đem y ép tới gắt gao, y là một điểm biện pháp đều không có, chỉ là mỹ nhân bên kia cũng không dễ công đạo. Y đột nhiên nghĩ đến theo như lời dân gian, trượng phu kẹp giữa mẹ chồng nàng dâu ắt không còn là mình, đại khái chính là cái dạng này đi……

“Mỹ nhân, trẫm qua hai ngày lại đến nhìn ngươi, ngươi hảo hảo bảo trọng, ăthời điểm ăn cái gì hay uống nước thì nhất định phải dùng ngân châm thử qua, trước khi ngủ phải khóa cửa cẩn thận, nhớ khóa luôn cửa sổ, kiểm tra kỹ trong phòng xem có hay không có độc xà các loại…… Trăm ngàn phải nhớ kỹ, nếu có người muốn đưa ngươi đi đâu ngươi nhớ không được đi!”

Đường Tuấn Thượng lưu luyến không rời tay Tiểu Tứ. Y hảo luyến tiếc mỹ nhân, thế nhưng không đem mỹ nhân đưa đến lãnh cung, chỗ mẫu hậu lại không có cách nào công đạo.

Mẫu hậu cứ việc ngoài miệng đáp ứng y sẽ không đem Tiểu Tứ thế nào, thế nhưng ai hiểu mẹ bằng con, mẫu hậu y là người thế nào y còn không biết sao? Ngày nào đó có thể nhìn đến thi thể mỹ nhân đã tính là gặp may mắn, có khả năng nhất chính là mỹ nhân chết lúc nào, làm sao chết thì y đều không biết……

Phi, phi, phi! Đại cát đại lợi! Mỹ nhân nhất định sẽ không có việc gì .

“Bánh bao lão bà, ngươi đã nói lần thứ mười một rồi, ta đều nhớ kỹ.” Liền tính hắn có ngốc, phản phản phúc phúc liền như vậy nói mấy câu, thạch đầu đều có thể khắc xuống.

Làm sao từ khi nương của bánh bao lão bà trở về, bánh bao lão bà liền trở nên là lạ? Ban đầu còn trông cậy vào nương bánh bao lão trở về sau, hắn cùng bánh bao lão bà là có thể không có lúc nào là không cùng nhau, mà trên thực tế lại hoàn toàn tương phản, hắn đều không có thể ở lại chỗ bánh bao lão bà.

Nghỉ ngơi ở đâu đối với Tiểu Tứ mà nói đều không quan trọng, thế nhưng vừa nghĩ đến vài ngày không thể gặp bánh bao lão bà, hắn liền có chút rầu rĩ: “Bánh bao lão bà, ngươi đến cùng muốn vài ngày trở về nha……”

“Này…… Trẫm có rất chuyện quan trọng phải làm, cũng không có chuẩn, đại khái ba, bốn ngày đi, mỹ nhân yên tâm, trẫm nhất định giải quyết xong mọi chuyện liền đến gặp ngươi!”

Đường Tuấn Thượng nghĩ đại khái qua ba, bốn ngày, mẫu hậu sẽ không nghĩ đến mỹ nhân tồn tại, đến lúc đó y lại chạy tới hảo hảo bồi thường mỹ nhân một phen, hắc hắc……

Cái gọi là mẫu tử đồng tâm đại khái chính là như thế, Lý thái hậu tâm tình khoái trá nhìn Đường Tuấn Thượng chọn lựa đến mười mỹ nữ, từng cái đều là muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn dáng người có thân hình, cần tài học có tài học, muốn khí chất có khí chất, trọng yếu nhất là!! Mông đều thực vểnh, vừa thấy liền biết có thể đẻ trứng!

Lại nói tiếp còn muốn nói đứa cháu gái Đán phi của nàng vào cung cũng đã ba năm, số lần Hoàng Thượng đi đến chỗ Đán phi có thể đếm trên đầu tay, cũng không biết bọn họ có viên phòng hay không, lần này tốt nhất có thể là do cháu nàng hoài thai, cái gọi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài, bất quá nhiều thêm vài người nhiều vài cái bảo đảm, mục tiêu của các nàng chính là cho sinh tôn tử cho nàng!

Đợi đến mười mỹ nữ cùng cháu gái nàng hoài thai, tổng cộng mười một cái thay phiên xuống dưới, phỏng chừng nhi tử của nàng ngay cả cái gì hồ ly tinh cũng mau không nhớ, căn bản là sẽ không để ý hắn chết sống, ha ha……

Trở lại tẩm cung Đường Tuấn Thượng tổng cảm giác không có Tiểu Tứ ở như thiếu cái gì, đã thấy một nữ nhân quần áo không mặc tốt, nửa nằm trên long sang của y.

“Nữ thích khách từ đâu đến!” Đường Tuấn Thượng phản ứng đầu tiên cư nhiên là nữ thích khách, liền muốn gọi người đến.

Nữ nhân kia cuống quít nói: “Tham kiến Hoàng Thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Thần thϊếp không phải cái gì thích khách, là Thái hậu nương nương để thần thϊếp đến hầu hạ Hoàng Thượng ……”

Nga…… Thiếu chút nữa quên chuyện này, quả nhiên là phong cách của mẫu hậu, lôi lệ phong hành, động tác nhanh chóng, đánh xà tam tấc……

Lại cẩn thận đánh giá nữ nhân này, ân…… Bộ dạng không sai, là loại hình y thích.

Hắc hắc, thật lâu đều không có thưởng qua tư vị nữ nhân, khó được mỹ nhân không ở đây, liền tính y lâm hạnh người khác thì mỹ nhân cũng sẽ không biết, ha ha ha ha cáp……

“Ha ha ha, tiểu mỹ nhân lại đây cho trẫm nhìn một cái.” Thân thủ ôm lấy nữ nhân kia, một phen sờ soạng bộ ngực sữa của nàng, Đường Tuấn Thượng còn loạn cảm động một phen, đều nhanh không nhớ rõ vì sao kêu phong ngực!

“Tiểu mỹ nhân, ngươi gọi là gì?”

“Thần thϊếp tên là Hoàng Ngọc Nhi, bệ hạ có thể gọi thần thϊếp Ngọc Nhi.” Hoàng Ngọc Nhi xấu hổ tựa vào ngực Đường Tuấn Thượng.

“Cái gì? Hoàng ngư? Cái tên gì xấu xí !”

Hoàng Ngọc Nhi có chút uốn lượn trốn ở trong lòng Đường Tuấn Thượng nói :“Thần thϊếp là Ngọc Thạch ngọc, không phải ngư trong nước……”

Đường Tuấn Thượng có lệ “Nga” một tiếng, trong lòng nói thầm: ‘Kỳ quái, y không phải hẳn là nhìn đến mỹ nữ mặc kệ nói cái gì, giống nhau trả lời nói thật sự là tên đẹp sao? Đều là mỹ nhân làm hại, đầy đầu óc toàn là ăn, đem y cũng cấp lây bệnh, mặc kệ! Trực tiếp bắt đầu ăn.’

Ách…… Là bắt đầu sờ…… Ân…… Này làn da còn giống như không mềm mịn bằng mỹ nhân, sờ lên làm sao lại dính dính giống hạt dẻ đường……Tính! Trực tiếp bắt đầu làm đi!

Đường Tuấn Thượng “Cách cách” Một chút liền đem quần áo trên người Hoàng Ngọc Nhi xé nát như xé giấy, chọc Hoàng Ngọc Nhi đầy mặt đỏ bừng: “Hoàng Thượng, ngài hảo đáng ghét……”

Đường Tuấn Thượng lập tức liền nhíu mày.

Trẫm dựa vào! Đây là lời kịch của trẫm nha! Đây chính là trẫm cố ý vì mỹ nhân sáng tạo độc đáo, lời kịch trẫm có sáng ý ngươi cũng dám thưởng, tin hay không trẫm lấy tội xâm quyền chém đầu ngươi!

Đường Tuấn Thượng lại đánh giá Hoàng Ngọc Nhi, vừa rồi phỏng chừng là trong nháy mắt y bị đυ.c tinh thể mới có thể thấy nàng là mỹ nữ, tóc vàng thiếu dinh dưỡng, làn da đầy mỡ rất giống heo mẹ, cái miệng chu ra giống như bị bướu, tuổi tác không nhỏ còn muốn phẫn nộn, xé quần áo đều không phản kháng, hoàn toàn không có tính thẹn thùng của nữ nhân!

Thật không biết mẫu hậu lúc ấy có phải hay không quên mang kính mắt, loại mặt hàng này cũng tuyển đến cho nhi tử của nàng, có phải hay không bị người cho tiền mua chuộc!

“Lăn cho trẫm!”

“Hoàng Thượng, ngài nói cái gì?” Hoàng Ngọc Nhi còn lỏa thân căn bản không thể phản ứng, lúc trước còn tốt, Hoàng Thượng lúc này làm sao giống một tiểu hài tử thay đổi bất thường.

“Kêu ngươi lăn, còn dám trái lại chất vấn trẫm? Có phải hay không muốn trẫm chém đầu của ngươi thì ngươi mới bằng lòng đi!”

Đường Tuấn Thượng càng xem nàng càng không vừa mắt, cũng không đợi nàng đem “Hoàng Thượng thứ tội” nói ra khỏi miệng, trực tiếp đem nàng một cước đá ra cửa.

Hoàng Ngọc Nhi thực không biết nói gì đứng ở cửa, không phải nói Hoàng đế là thị sắc như mạng sao, chỉ cần có điểm tư sắc đều thượng sao? Còn nói Hoàng đế lâm trận thì ngay cả thái giám đều thượng, chẳng lẽ nói nàng còn không bằng một thái giám bất nam bất nữ sao?

Một trận gió lạnh thổi qua, Hoàng Ngọc Nhi phát hiện chính mình còn lỏa thân, ông trời a! Còn có hay không để nàng sống nha!

Đem Hoàng Ngọc Nhi đuổi ra khỏi, Đường Tuấn Thượng buồn bực nằm trên giường, kéo chăn liền chuẩn bị ngủ……

Một khắc chung sau, y theo bản năng vươn tay ôm Tiểu Tứ, đợi đến ôm không thành mới nhớ tới Tiểu Tứ không ở.

Một canh giờ sau, y phát hiện mắt không thể nào nhắm được.

Lại một canh giờ sau, y mới biết được nguyên lai thị lực của mình tốt đến mức có thể thấy rõ vết nứt trên trần nhà.

Lại lại một canh giờ sau, y bắt đầu đếm vết nứt trên trần nhà, đợi đến lúc y đếm tới con số một vạn linh một, Hoàng công công đến gõ cửa, chứng thực trời đã sáng.

Thế là, lần đầu tiên trong cuộc đời Đường Tuấn Thượng!! Lần đầu tiên mất ngủ!!! Y cho ra kết luận, buổi tối nhất định phải tìm người bồi y ngủ.

Vào ban đêm, Đường Tuấn Thượng trở về tẩm cung sớm hơn, đợi Hoàng thái hậu đưa đến mỹ nữ cho y.

Vào một khắc cuối cùng khi y mất đi kiên nhẫn, cuối cùng có nữ nhân chậm rãi đi vào, chậm rãi phục thân hành lễ, từng động tác giống như hình nộm bị người điều khiển.

“Thần!! Thϊếp!! Tham!! Kiến!! Hoàng!! Thượng, Hoàng!! Thượng!! Vạn!!”

“Nói chuyện nhanh lên!” Vốn chờ được không kiên nhẫn Đường Tuấn Thượng, không hề nghĩ đến nữ nhân này lại nói chuyện chậm rì rì, ngay cả hành lễ cũng chậm hơn so với người khác, đợi nàng gọi xong vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, phỏng chừng hắn cụng thực sự biến thành vạn tuế. (Tiếu: chỗ này cũng nhờ Hoa Miêu chỉnh hộ ^^!)

“Bẩm!! Hoàng!! Thượng!! Thần!! Thϊếp!! Nói……”

Đường Tuấn Thượng phiền ngại phất phất tay đánh gãy lời nàng giải thích: “Trẫm hỏi ngươi tên gì?”

“Thần!! Thϊếp……”

“Trực tiếp báo tên! Ngươi lại chậm rì, trẫm liền đem ngươi tha ra ngoài chém!”

“Chu Ôn Nhu!” Con người quả nhiên là dưới tình huống bất đắc dĩ có thể có được vô hạn sức bật, Chu Ôn Nhu vừa nghe nói muốn chém đầu, tại một phần mười giây thời gian liền đem tên nói xong, nàng cuối cùng phát hiện nguyên lai mình cũng có thể nói nhanh.

Thịt heo nhục? Làm sao có thể ăn, tính tính, hết thảy vì buổi tối có thể ngủ, y tùy ý có lệ một chút.

“Thật sự là nhân…… Ngay cả tên cũng…… Mĩ……” Y làm sao luôn luôn không phát giác chính mình có thể nghĩ một đằng nói một nẻo đâu?

“Tạ!!”

“Không cần tạ ân, cởi sạch quần áo, lên giường.” Đường Tuấn Thượng liền sợ nàng vừa mở miệng lại chậm rì chậm rì, trực tiếp hạ mệnh lệnh.

Chu Ôn Nhu trừng trừng nhìn Đường Tuấn Thượng, đều nói Hoàng Thượng là cấp bách quỷ, nàng không hề nghĩ đến sẽ gấp như thế, cũng không trao đổi cảm tình liền trực tiếp lên giường. Ai, ai kêu người ta là Hoàng Thượng đâu, không có biện pháp, cởϊ qυầи áo liền cởϊ qυầи áo.

Bất quá nàng cởϊ qυầи áo luôn luôn rất chậm, nếu không ai hỗ trợ, đại khái muốn nửa canh giờ mới có thể đem tất cả quần áo cởi xong, hy vọng Hoàng Thượng sẽ không để ý.

Một phần tư nén nhang, Đường Tuấn Thượng nhìn Chu Ôn Nhu áo khoác đều còn không có cởi ra, đầy mặt mây đen dầy đặc, liên nói đều lười nói, trực tiếp mở cửa một cước đem nàng đá đi ra ngoài, rồi mới lên giường dùng chăn che đầu, bắt đầu ngủ……

Người ngoại quốc từng chết nói: “Thói quen không tiến hành ức chế, không lâu nó liền sẽ biến thành nhu cầu sinh hoạt.”

Thật sự là giống phù thủy nguyền rủa, linh nghiệm đến mức làm Đường Tuấn Thượng y muốn lôi người nói câu này từ trong phần mộ ra mà chém đầu!

Thói quen Tiểu Tứ ngủ ở bên cạnh, nay bên cạnh thiếu người cảm giác như thiếu cái gì, ngày mai…… Ngày mai nhất định phải giữ lại nữ nhân bồi y ngủ!

Buổi tối ngày thứ ba, Đường Tuấn Thượng đính hai cái mắt gấu trúc, nhìn qua tựa như phạm nhân bị nghiện, Đường Tuấn Thượng hiện tại mới biết được nguyên lai không ngủ được sẽ thống khổ như vậy, đêm nay y nhất định phải ngủ!

“Thần thϊếp tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

Không sai, nói chuyện tốc độ là tốt hơn cái nữ nhân chầm rì ngày hôm qua, không đợi Đường Tuấn Thượng trả lời nàng liền nói: “Thần thϊếp tên là Hoa Thịnh Nhâm, người cũng như tên đều rất đẹp.”

Hoa sinh nhân? Thời điểm Mẫu hậu tuyển người có phải hay không chưa ăn cơm nha, làm sao lại chọn người có tên thực vật nha! Cư nhiên còn đoạt đi lời kịch của y!

“Cái kia……”

“Hoàng Thượng, có phải hay không muốn thoát quần áo đi ngủ?”

Đường Tuấn Thượng vừa cúi đầu, lại ngẩng đầu phát hiện Hoa Thịnh Nhâm đã thoát quần áo, chỉ còn một kiện cái yếm, này đều nhanh vượt qua vận tốc ánh sáng, nghiêm trọng hoài nghi nữ nhân trước mắt này không phải người!

Vì ngủ…… Nhẫn! Lên giường……

“Hoàng Thượng thật sự là gấp gáp, quần áo đều không thoát, thần thϊếp đến đây!!”

Y vừa mới trèo lên đi còn chưa nằm xuống, Hoa Thịnh Nhâm liền một cái thái sơn áp đỉnh đặt ở trên người y: “Ngươi muốn làm cái gì?”

Hoa Thịnh Nhâm cười đến vô cùng sáng lạn: “Đương nhiên là làm chuyện mà Hoàng Thượng ngươi muốn làm.” Nói xong liền đem miệng chống lại miệng Đường Tuấn Thượng, tay còn không quên giúp Đường Tuấn Thượng thoát quần.

“Phi lễ nha, cưỡиɠ ɠiαи nha!!”

Đường Tuấn Thượng một phen đẩy ra Hoa Thịnh Nhâm, trên mặt lập tức thoát ra ba đường hắc tuyến, nữ nhân gặp nhiều, nhưng chưa từng thây nữ nhân đáng sợ như thế, ngay cả nam nhân cũng không như thế……Cơ khát.

Rốt cuộc không thể chịu đựng được, Đường Tuấn Thượng đem Hoa Thịnh Nhâm một cước đá ra cửa phòng, y lại nghênh đón một đêm không ngủ.

Ngày thứ tư, Hàn Diễm mỹ nữ mang theo một cỗ gió lạnh bước vào tẩm cung, mặt lạnh không nói lời nào, Đường Tuấn Thượng vui mừng có một tia hy vọng, này tốt, miễn đi thật nhiều vô nghĩa, trực tiếp mang người lên giường ngủ.

Lên giường một khắc, y nghĩ rằng mình biến thành băng tuyết trên đỉnh Himalaya, tính ra kết luận, nữ nhân này quả nhiên người cũng như tên đông chết người khác, ôm nàng ngủ thì cho dù đang ngủ, phỏng chừng cũng nhìn không tới mặt trời ngày mai, thế là lại là một cước đá bay.

Ngày thứ năm, tình huống càng không xong, nữ nhân kia vừa tiến đến liền nói: “Ta đã có người trong lòng, liền tính ngươi được đến thân của ta thì cũng không đạt được lòng ta, nếu ngươi nhất định phải đoạt thân ta sẽ cắn lưỡi tự sát trước mặt ngươi, nếu ngươi ngay thi thể đều không bỏ qua ta liền đem mình băm nát……”

Không cần phải nói, trực tiếp một cước, gọn gàng sạch sẽ.

Ngao đến thứ sáu, Đường Tuấn Thượng rốt cuộc không thể chịu đựng được, y đã không rảnh bận tâm mẫu hậu, lại không ngủ là y có thể đi bồi lạo cha uống trà chiều, hiện tại y nhìn người đều là một trận hồng một trận xanh, một trận đen một trận trắng, một hồi cao một hồi thấp, một hồi nam một hồi nữ.

Ô…… Mỹ nhân…… Trẫm rất nhớ ngươi nha……

“Bánh bao lão bà, ngươi xảy ra chuyện gì?”

Nói hảo, bánh bao lão bà nói sau bốn ngày sẽ đến tìm hắn, hắn bẻ ngón tay đếm tới ngày thứ năm mà bánh bao lão bà còn chưa có đến, làm hại hắn ngày hôm qua thiếu chút nữa ngủ không được, kết quả ngủ thẳng giữa trưa mới tỉnh lại, không nghĩ tới lại nhìn thấy bánh bao lão bà đứng ở đầu giường, nhưng là bộ dáng bánh bao lão bà nhìn qua giống như thực tiều tụy, ba phần người bảy phần quỷ.

“Mỹ nhân, trẫm thật muốn ngủ……” “Bàng” một tiếng không đợi nói xong, Đường Tuấn Thượng ngay cả quần áo, giày cũng chưa thoát đã gục trên người Tiểu Tứ, vẫn không nhúc nhích .

“Bánh bao lão bà?”

Tiểu Tứ đẩy đẩy Đường Tuấn Thượng, lại kêu to mấy lần, Đường Tuấn Thượng đã ngủ.

Bánh bao lão bà thật đáng thương, nhất định là bị mẫu thân bức đọc sách mới có thể mệt thành cái dạng này.

Trước kia lúc hắn ở trên núi, sợ nhất các trưởng lão muốn hắn đọc mấy cái sách loạn thất bát tao của nhân gian, cái gì ‘nhân loại chiến tranh sử’, ‘nhân tính nhược điểm’, ‘thuyết tương đối’, vừa nghe tên sách là hắn liền choáng váng, bánh bao lão bà cũng nhất định là vậy! Thật đáng thương……“Mỹ nhân…… Ân…… Mau điểm……”

Trong tẩm cung một đống hỗn độn, trên giường hai người không biết mệt mỏi trình diễn màn kịch yêu tinh đánh nhau, bỗng nhiên một thanh âm không nên xông vào.

“Ngươi! Ngươi! Các ngươi!”

Ai lớn mật như vậy! Dám ở thời điểm y và mỹ nhân hoan ái mà xông tới!

“Lăn…… Mẫu hậu?!”

Rõ ràng nhìn thấy Hoàng thái hậu đáng lý ra đang ở biên cảnh nay lại đang đứng trong tẩm cung của mình, hơn nữa hạ thân mình cùng Tiểu Tứ còn gắt gao tương liên! Nhanh chóng đem Tiểu Tứ đẩy ra, lại phát hiện càng muốn tách ra thì càng tách không được, còn giống như càng ngày càng rối rắm……Y giống như càng có kɧoáı ©ảʍ ……

Lý Thái hậu vốn ngày mai mới trở về, bởi vì lo lắng cho nhi tử nên cố ý tăng nhanh tiến trình, nguyên bản chạy tới trảo gian chỉ là muốn trảo thái giám kia mấy bạt tay, giáo huấn hắn một chút cư nhiên dám dùng địa phương xấu xa đến câu dẫn Hoàng Thượng, một cái hoạn kê không đẻ trứng liền không muốn đến chiếm hầm cầu không lạp gì, không nghĩ tới!! Là nhi tử của nàng dùng địa phương kia đi câu dẫn người ta!

Y…y…y đường đường là vua của một nước cư nhiên bị người xxoo còn xxoo đến vui vẻ như vậy! Thật sự là bình gỡ mìn, ngũ lôi oanh đỉnh, thiên lôi đánh xuống!

Lý Thái hậu chỉ cảm thấy chính mình đầu váng mắt hoa, ù tai hoa mắt, trái tim đều nhanh thừa nhận không được. Hoàn hảo! Năng lực tiếp nhận của nàng tương đối mạnh, cảm tạ nàng gả đến hoàng tộc lấy hoang *** làm đầu này, liền tính nhìn đến sự tình kinh thế hãi tục hơn nữa cũng sẽ không té xỉu.

“Hoàng công công, dìu Ai gia ngồi xuống……” Hôm nay may mắn nàng chỉ dẫn theo Hoàng công công đến, bằng không nàng này Hoàng thái hậu làm sao đây! Không đúng! Là Hoàng đế nhi tử của nàng làm sao đây!

“Thái hậu, ngài uống trà trước.”

“Hảo.” Hoàng thái hậu tiếp trà, uống một ngụm nước.

Cân nhắc nhi tử cũng nên rời giường mặc quần áo, đang định bắt đầu phát biểu, ai biết nàng vừa mới uống ngụm nước thứ hai để nhuận nhuận hầu, vừa nhấc đầu đã thấy bọn họ hai cái cư nhiên còn triền miên cùng một chỗ.

Nhi tử của nàng còn gọi thực high, một câu “Trẫm không được” liền đem long chủng quý giá lãng phí bắn trong không khí, tiếp theo chính là cái kia gọi cái gì Tiểu Tứ dùng cái mầm tai hoạ của mình đánh vài cái vào cái mông tôn quý của nhi tử …… Gì gì đến, rồi mới liền như thế đem tiện chủng bắn vào chỗ đó của nhi tử.

Bá gì bá! Bá nữa thì nhi tử của nàng cũng sẽ không hoài thượng! Nàng cái kia đau lòng đâu! Làm sao có thể lãng phí long chủng như vậy đâu! Nhi tử ngươi muốn là thích bị xxoo, cùng lắm thì ngoạn 3p nha! Có bao nhiêu tốt, trước sau giáp công, nhất cử lưỡng tiện, lại cũng sẽ không lãng phí tài nguyên quốc gia!

Kết quả hiện tại hại nàng bị nước miếng làm nghẹt thở, đương trường liền ngất đi……

“Thái hậu!! Ngài trăm ngàn đừng chết nha! Ngài đừng chết, Hoàng Thượng còn nhỏ như vậy, Hoàng Thượng phải làm sao đây nha! Không cha không nương liền như thế thành cô nhi!!” Hoàng công công lập tức khóc kêu lên.

Lý Thái hậu trước khi choáng hoàn toàn còn không quên đạp Hoàng công công một cước.

Ngươi này thái giám chết bầm! Cư nhiên dám trù Ai gia chết! Chán sống……

Lý Thái hậu xa xăm tỉnh lại, xoa xoa ***g ngực bị nghẹn có chút phát đau, đều do nhi tử quá độ lãng phí tài nguyên quốc gia, làm hại nàng bị nghẹn thiếu chút nữa không thở được.

“Mẫu hậu, ngài tỉnh, thân mình thế nào, thoải mái không?”

Đường Tuấn Thượng thấy Lý thái hậu tỉnh lại, vội vàng tiến lên lấy lòng. Vừa làm xong ai biết mẫu hậu liền té xỉu, y đành phải ném mỹ nhân, trước đem mẫu hậu đuổi về Vĩnh Ninh cung của nàng.

Này cũng không thể trách y, vốn muốn cùng mỹ nhân tách ra, nào biết càng muốn tách thì càng tách không ra, cảm giác còn càng ngày càng thích, kết quả coi như không có mẫu hậu mà tự làm cho xong.

Lại một người chết vĩ đại từng nói qua: Thực sắc, tính dã. Liền chứng minh tính dục cùng ăn cơm quan trọng như nhau. Cái gọi người là thiết, cơm là cương, người không thể không ăn cơm, đồng dạng, làm được một nửa sắc không làm xong là sẽ gặp tai nạn chết người. (‘Thực sắc, tính dã’: nghĩa là chuyện ham muốn ăn uống và *** là bản năng của con người. Cảm ơn nàng Hoa Miêu đã giải thích cho ta nhé!)

“Thoải mái…… Hừ! Thoải mái cực, bị ngươi này nghịch tử tức giận đến toàn thân khí huyết không thông, cảm giác giống như quay lại thanh xuân!” Lý Thái hậu càng nghĩ trong lòng càng khó chịu, kia long chủng rất có khả năng cho nàng vài cái tôn tử, liền như thế biến thành bọt biển.

“Hắc hắc! Vậy thì trẫm an tâm…… Ai ô ô! Mẫu hậu ngài đừng kéo lỗ tai trẫm nha, bị người thấy được, long nhan của trẫm để ở đâu……” Đường Tuấn Thượng liên tục khóc thét, từ nhỏ đến lớn chỉ cần y phạm vào chuyện gì mẫu hậu liền kéo lỗ tai, người đều bị nàng kéo dãn!

“Ngươi cũng biết long nhan ở đâu? Thời điểm ngươi bị thái giám kia thuợng, làm sao đều không biết long nhan!”

Di? Thiếu chút nữa giận đến hồ đồ. Nàng nửa nheo lại ánh mắt, đột nhiên ung dung hoa quý cười nói: “Hoàng nhi nha, này Tiểu Tứ không phải thái giám sao? Từ đâu hắn lại có năng lực này……Này hoàng cung thật sự là càng ngày càng không quy củ , loại người không sạch sẽ này đều có thể trà trộn vào, xem ra tịnh sự phòng này làm việc là càng ngày càng không chuyên tâm ……”

Đường Tuấn Thượng trong lòng “#” Một chút, nếu mẫu hậu kéo lỗ tai y chạy khắp hoàng cung này, đó là cả người lẫn vật đều vô hại, nhưng mà nếu giống hiện tại cái dạng này, đó chính là biểu hiện một cái cọp mẹ ăn người còn không phun xương cốt, thuyết minh tình thế phi thường nghiêm trọng!

Bất quá may mà hắn đã đem cái lão công công trong tịnh sự phòng chém đầu trước khi mẫu hậu về, nếu mẫu hậu nhúng tay vào chuyện này, mỹ nhân không phải lăng trì cũng là năngũ mã phanh thây, vừa nghĩ đến y liền nhịn không được rùng mình.

“Mẫu hậu yên tâm, cái tên công công làm việc bất lực kia đã sớm bị nhi thần tha đi ra ngoài chém.”

Lý Thái hậu ánh mắt càng mị thành một đường, khó được Hoàng đế nhi tử lần này thông minh như thế, đến gϊếŧ người diệt khẩu, chết không đối chứng, có thể thấy được hồ ly tinh gọi Tiểu Tứ này quả thật tương đối lợi hại theo như lời bọn Hoàng công công, nnhư vậy càng quyết định là không thể lưu lại. Hồ hay không hồ ly tinh nàng mặc kệ, thế nhưng dám để cho nàng không có tôn tử để ôm, nàng tuyệt đối không tha!

“Cái tiểu thái giám mầm tai hoạ chưa trừ đâu, làm sao để hắn không kiền không sạch lại ở trong hậu cung, thế còn thành cái dạng gì?”

Y liền biết mẫu hậu vẫn là sẽ đánh chủ ý tới Tiểu Tứ, nếu thật để mẫu hậu đem mầm tai hoạ của mỹ nhân bẻ gãy ‘răng rắc’, kia tính phúc nửa đời sau của y liền triệt triệt để để không có!

Y biết được mẫu hậu sẽ dùng gậy đánh uyên ương, không biết kỹ xảo trước kia bây giờ còn dùng được không, chung quy lần này đã đạp đến đại lôi của mẫu hậu.

“Mẫu hậu, ngài không cần cái dạng này nha…… Mẫu thân…… Nhi thần là thật thích hắn, chỉ cần ngài để hắn hoàn chỉnh lưu lại, nhi thần cái gì đều nghe ngài!”

Nhi tử của nàng từ bao giờ lại không nghe lời nàng? Xem ra thật là bị cái Tiểu Tứ kia hạ thuốc mê, tự nhiên là không thể công khai đem Tiểu Tứ xử lý…… Nhi tử về điểm này cừu non muốn đi cùng nàng đấu, vẫn là nên đi tu luyện tám trăm năm nữa đi!

“Nếu Hoàng Thượng ngươi như thế nói, Ai gia cũng không hảo lại làm khó dễ ngươi cái gì, chỉ là cũng không thể lại để hắn ở trong tẩm cung Hoàng Thượng……”

“Vì cái gì không được?” Kia muốn y đi nơi nào cùng mỹ nhân cá nước thân mật nha? Cá đều rời khỏi hồ, nước còn có cái gì hảo hoan!

Y là còn tưởng lại cố gắng tranh thủ, nhưng mẫu hậu hiện tại lại chiếu đến tia lửa có thể gϊếŧ người! Có cái gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!

“Ai gia còn chưa nói hắn cái gì, để hắn chuyển ra khỏi tẩm cung của Hoàng Thượng liền không thành? Các đời lịch đại ngay cả Hoàng hậu đều không có thể ở lại tẩm cung Hoàng Thượng, huống chi hắn là một nam sủng!

“Từ khi Hoàng Thượng sủng hạnh hắn đến nay, Hoàng Thượng lại cũng không có lâm hạnh qua người khác đi? Còn có, nghe nói mấy ngày trước hắn vì Bala quốc tiến cống hai cái mỹ nhân làm cho ồn ào huyên náo, còn cưỡng ép Hoàng Thượng mất tích hai ngày, này lại là làm sao?”

Hoàng Thái hậu tuy rằng thanh âm cao thấp không biến hóa, thế nhưng vài câu sau càng nói càng thấp trầm, kia liền thuyết minh nàng càng có xu thế bùng nổ.

Bị nàng nói một điểm đều không thể phản bác, Đường Tuấn Thượng đành phải bất đắc dĩ lau lau mũi. Cùng lắm thì sau này mỹ nhân ở nơi nào qua đêm thì y liền tại nơi đó qua đêm, hắc hắc, y quả nhiên thông minh!

Xem Đường Tuấn Thượng trộm vui vẻ thành như vậy, Lý thái hậu sao lại không rõ y suy nghĩ cái gì. Liền tùy y? Đợi khi lão nương ăn chay nha! “Khiến hắn đến lãnh cung đi, Ai gia sẽ phái người nhìn hắn, miễn cho hắn *** loạn hậu cung.”

Có trẫm ở bên người hắn, hắn làm sao có khả năng đi *** loạn hậu cung đâu, mẫu hậu thật sự là bận tâm không đáng.

Khả…… Lãnh cung xa xôi nha, hoàn hảo mấy ngày hôm trước y và mỹ nhân tại nơi đó trải qua vu sơn mây mưa, kết quả bên trong trần nhà triệt để sập bụi, trở về sau này y nghĩ nghĩ, để cho người quét tước sạch sẽ thay đồ đạc mới, nói không chừng ngày nào đó y và mỹ nhân lại dùng đâu, vừa vặn hiện tại đã cần dùng.

Lý thái hậu liếc mắt Đường Tuấn Thượng, bụng y có mấy con giun đũa nàng đều biết rõ, liền có thể dễ dàng nhìn thấu y tính toán: “Còn có, trước khi ngươi có con nối dòng, thì tuyệt đối không cho đến đó qua đêm.”

“Cái gì!” Thế thì lúc nào y và mỹ nhân mới có thể thân thân nha, ngay cả khả năng gặp mặt đều không lớn, này sao được! “Không được! Trẫm đáp ứng qua mỹ nhân, sẽ không lại lâm hạnh người khác, quân vô hí ngôn!”

Không nghĩ tới Đường Tuấn Thượng sẽ cùng mình đối kháng, này hồ ly tinh thật đúng là sẽ làm vong quốc, không lâm hạnh người khác, thế tôn tử của nàng từ đâu tới đây, chẳng lẽ nhi tử tự mình sinh nha? Tiểu Tứ này là càng ngày càng không thể giữ lại!

“Hoàng Thượng không đáp ứng cũng được, người đâu, đem Tiểu Tứ kéo ra ngoài chém cho Ai gia!”

“Khoan đã!” Đường Tuấn Thượng luống cuống tay chân giữ chặt Hoàng thái hậu, chỉ kém che lấy miệng của nàng, lúc nào thì mẫu hậu lại học được câu cửa miệng này của y? Y bình thường dù có kêu chém nhưng cũng không thật sự chém mấy người, mẫu hậu nhưng sẽ làm thật, vẫn là muốn để hắn ôm đầu mỹ nhân mà hôn nhẹ a!

“Bằng cái gì muốn chém mỹ nhân của trẫm!”

“Bằng cái gì?” Lý thái hậu lạnh lùng cười: “Chỉ bằng hắn giả trang thái giám cường bạo Hoàng Thượng, lãng phí long chủng – tài nguyên quốc gia, bắt cóc Hoàng Thượng, phá hư Hoàng Thượng thi ân cho người khác, làm hại Ai gia không tôn tử để ôm, mấy cái tội này cái nào không đáng để tru di cửu tộc?”

Thấy Đường Tuấn Thượng cúi đầu không nói, Lý thái hậu cũng mềm lòng: “Hoàng nhi nha, vi nương với ngươi nói qua bao nhiêu lần, trăm ngàn không cần gieo hạt cho mấy tên không biết đẻ trứng, ngươi xem ngươi, chẳng những là không dùng long chủng gieo hạt cho người, ngươi thích thì mẫu hậu cũng không cản, nhưng ngươi tổng không thể làm Đường thị vô hậu đi? Ngươi nếu có Thái tử, ai còn quản ngươi……”

Nàng cũng là vì tốt cho nhi tử, nhi tử của nàng có mấy cân mấy lượng nàng còn không rõ ràng, phải thừa dịp mình còn chưa già phải ôm tôn tử, rồi mới bồi dưỡng tôn tử, đợi đến nàng trăm năm sau này, nhi tử của nàng là có thể dựa vào tôn tử của nàng, chính cái gọi là dưỡng nhi phòng nương tử!

Đường Tuấn Thượng bất đắc dĩ bĩu môi, mẫu hậu đem y ép tới gắt gao, y là một điểm biện pháp đều không có, chỉ là mỹ nhân bên kia cũng không dễ công đạo. Y đột nhiên nghĩ đến theo như lời dân gian, trượng phu kẹp giữa mẹ chồng nàng dâu ắt không còn là mình, đại khái chính là cái dạng này đi……

“Mỹ nhân, trẫm qua hai ngày lại đến nhìn ngươi, ngươi hảo hảo bảo trọng, ăthời điểm ăn cái gì hay uống nước thì nhất định phải dùng ngân châm thử qua, trước khi ngủ phải khóa cửa cẩn thận, nhớ khóa luôn cửa sổ, kiểm tra kỹ trong phòng xem có hay không có độc xà các loại…… Trăm ngàn phải nhớ kỹ, nếu có người muốn đưa ngươi đi đâu ngươi nhớ không được đi!”

Đường Tuấn Thượng lưu luyến không rời tay Tiểu Tứ. Y hảo luyến tiếc mỹ nhân, thế nhưng không đem mỹ nhân đưa đến lãnh cung, chỗ mẫu hậu lại không có cách nào công đạo.

Mẫu hậu cứ việc ngoài miệng đáp ứng y sẽ không đem Tiểu Tứ thế nào, thế nhưng ai hiểu mẹ bằng con, mẫu hậu y là người thế nào y còn không biết sao? Ngày nào đó có thể nhìn đến thi thể mỹ nhân đã tính là gặp may mắn, có khả năng nhất chính là mỹ nhân chết lúc nào, làm sao chết thì y đều không biết……

Phi, phi, phi! Đại cát đại lợi! Mỹ nhân nhất định sẽ không có việc gì .

“Bánh bao lão bà, ngươi đã nói lần thứ mười một rồi, ta đều nhớ kỹ.” Liền tính hắn có ngốc, phản phản phúc phúc liền như vậy nói mấy câu, thạch đầu đều có thể khắc xuống.

Làm sao từ khi nương của bánh bao lão bà trở về, bánh bao lão bà liền trở nên là lạ? Ban đầu còn trông cậy vào nương bánh bao lão trở về sau, hắn cùng bánh bao lão bà là có thể không có lúc nào là không cùng nhau, mà trên thực tế lại hoàn toàn tương phản, hắn đều không có thể ở lại chỗ bánh bao lão bà.

Nghỉ ngơi ở đâu đối với Tiểu Tứ mà nói đều không quan trọng, thế nhưng vừa nghĩ đến vài ngày không thể gặp bánh bao lão bà, hắn liền có chút rầu rĩ: “Bánh bao lão bà, ngươi đến cùng muốn vài ngày trở về nha……”

“Này…… Trẫm có rất chuyện quan trọng phải làm, cũng không có chuẩn, đại khái ba, bốn ngày đi, mỹ nhân yên tâm, trẫm nhất định giải quyết xong mọi chuyện liền đến gặp ngươi!”

Đường Tuấn Thượng nghĩ đại khái qua ba, bốn ngày, mẫu hậu sẽ không nghĩ đến mỹ nhân tồn tại, đến lúc đó y lại chạy tới hảo hảo bồi thường mỹ nhân một phen, hắc hắc……

Cái gọi là mẫu tử đồng tâm đại khái chính là như thế, Lý thái hậu tâm tình khoái trá nhìn Đường Tuấn Thượng chọn lựa đến mười mỹ nữ, từng cái đều là muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn dáng người có thân hình, cần tài học có tài học, muốn khí chất có khí chất, trọng yếu nhất là!! Mông đều thực vểnh, vừa thấy liền biết có thể đẻ trứng!

Lại nói tiếp còn muốn nói đứa cháu gái Đán phi của nàng vào cung cũng đã ba năm, số lần Hoàng Thượng đi đến chỗ Đán phi có thể đếm trên đầu tay, cũng không biết bọn họ có viên phòng hay không, lần này tốt nhất có thể là do cháu nàng hoài thai, cái gọi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài, bất quá nhiều thêm vài người nhiều vài cái bảo đảm, mục tiêu của các nàng chính là cho sinh tôn tử cho nàng!

Đợi đến mười mỹ nữ cùng cháu gái nàng hoài thai, tổng cộng mười một cái thay phiên xuống dưới, phỏng chừng nhi tử của nàng ngay cả cái gì hồ ly tinh cũng mau không nhớ, căn bản là sẽ không để ý hắn chết sống, ha ha……

Trở lại tẩm cung Đường Tuấn Thượng tổng cảm giác không có Tiểu Tứ ở như thiếu cái gì, đã thấy một nữ nhân quần áo không mặc tốt, nửa nằm trên long sang của y.

“Nữ thích khách từ đâu đến!” Đường Tuấn Thượng phản ứng đầu tiên cư nhiên là nữ thích khách, liền muốn gọi người đến.

Nữ nhân kia cuống quít nói: “Tham kiến Hoàng Thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Thần thϊếp không phải cái gì thích khách, là Thái hậu nương nương để thần thϊếp đến hầu hạ Hoàng Thượng ……”

Nga…… Thiếu chút nữa quên chuyện này, quả nhiên là phong cách của mẫu hậu, lôi lệ phong hành, động tác nhanh chóng, đánh xà tam tấc……

Lại cẩn thận đánh giá nữ nhân này, ân…… Bộ dạng không sai, là loại hình y thích.

Hắc hắc, thật lâu đều không có thưởng qua tư vị nữ nhân, khó được mỹ nhân không ở đây, liền tính y lâm hạnh người khác thì mỹ nhân cũng sẽ không biết, ha ha ha ha cáp……

“Ha ha ha, tiểu mỹ nhân lại đây cho trẫm nhìn một cái.” Thân thủ ôm lấy nữ nhân kia, một phen sờ soạng bộ ngực sữa của nàng, Đường Tuấn Thượng còn loạn cảm động một phen, đều nhanh không nhớ rõ vì sao kêu phong ngực!

“Tiểu mỹ nhân, ngươi gọi là gì?”

“Thần thϊếp tên là Hoàng Ngọc Nhi, bệ hạ có thể gọi thần thϊếp Ngọc Nhi.” Hoàng Ngọc Nhi xấu hổ tựa vào ngực Đường Tuấn Thượng.

“Cái gì? Hoàng ngư? Cái tên gì xấu xí !”

Hoàng Ngọc Nhi có chút uốn lượn trốn ở trong lòng Đường Tuấn Thượng nói :“Thần thϊếp là Ngọc Thạch ngọc, không phải ngư trong nước……”

Đường Tuấn Thượng có lệ “Nga” một tiếng, trong lòng nói thầm: ‘Kỳ quái, y không phải hẳn là nhìn đến mỹ nữ mặc kệ nói cái gì, giống nhau trả lời nói thật sự là tên đẹp sao? Đều là mỹ nhân làm hại, đầy đầu óc toàn là ăn, đem y cũng cấp lây bệnh, mặc kệ! Trực tiếp bắt đầu ăn.’

Ách…… Là bắt đầu sờ…… Ân…… Này làn da còn giống như không mềm mịn bằng mỹ nhân, sờ lên làm sao lại dính dính giống hạt dẻ đường……Tính! Trực tiếp bắt đầu làm đi!

Đường Tuấn Thượng “Cách cách” Một chút liền đem quần áo trên người Hoàng Ngọc Nhi xé nát như xé giấy, chọc Hoàng Ngọc Nhi đầy mặt đỏ bừng: “Hoàng Thượng, ngài hảo đáng ghét……”

Đường Tuấn Thượng lập tức liền nhíu mày.

Trẫm dựa vào! Đây là lời kịch của trẫm nha! Đây chính là trẫm cố ý vì mỹ nhân sáng tạo độc đáo, lời kịch trẫm có sáng ý ngươi cũng dám thưởng, tin hay không trẫm lấy tội xâm quyền chém đầu ngươi!

Đường Tuấn Thượng lại đánh giá Hoàng Ngọc Nhi, vừa rồi phỏng chừng là trong nháy mắt y bị đυ.c tinh thể mới có thể thấy nàng là mỹ nữ, tóc vàng thiếu dinh dưỡng, làn da đầy mỡ rất giống heo mẹ, cái miệng chu ra giống như bị bướu, tuổi tác không nhỏ còn muốn phẫn nộn, xé quần áo đều không phản kháng, hoàn toàn không có tính thẹn thùng của nữ nhân!

Thật không biết mẫu hậu lúc ấy có phải hay không quên mang kính mắt, loại mặt hàng này cũng tuyển đến cho nhi tử của nàng, có phải hay không bị người cho tiền mua chuộc!

“Lăn cho trẫm!”

“Hoàng Thượng, ngài nói cái gì?” Hoàng Ngọc Nhi còn lỏa thân căn bản không thể phản ứng, lúc trước còn tốt, Hoàng Thượng lúc này làm sao giống một tiểu hài tử thay đổi bất thường.

“Kêu ngươi lăn, còn dám trái lại chất vấn trẫm? Có phải hay không muốn trẫm chém đầu của ngươi thì ngươi mới bằng lòng đi!”

Đường Tuấn Thượng càng xem nàng càng không vừa mắt, cũng không đợi nàng đem “Hoàng Thượng thứ tội” nói ra khỏi miệng, trực tiếp đem nàng một cước đá ra cửa.

Hoàng Ngọc Nhi thực không biết nói gì đứng ở cửa, không phải nói Hoàng đế là thị sắc như mạng sao, chỉ cần có điểm tư sắc đều thượng sao? Còn nói Hoàng đế lâm trận thì ngay cả thái giám đều thượng, chẳng lẽ nói nàng còn không bằng một thái giám bất nam bất nữ sao?

Một trận gió lạnh thổi qua, Hoàng Ngọc Nhi phát hiện chính mình còn lỏa thân, ông trời a! Còn có hay không để nàng sống nha!

Đem Hoàng Ngọc Nhi đuổi ra khỏi, Đường Tuấn Thượng buồn bực nằm trên giường, kéo chăn liền chuẩn bị ngủ……

Một khắc chung sau, y theo bản năng vươn tay ôm Tiểu Tứ, đợi đến ôm không thành mới nhớ tới Tiểu Tứ không ở.

Một canh giờ sau, y phát hiện mắt không thể nào nhắm được.

Lại một canh giờ sau, y mới biết được nguyên lai thị lực của mình tốt đến mức có thể thấy rõ vết nứt trên trần nhà.

Lại lại một canh giờ sau, y bắt đầu đếm vết nứt trên trần nhà, đợi đến lúc y đếm tới con số một vạn linh một, Hoàng công công đến gõ cửa, chứng thực trời đã sáng.

Thế là, lần đầu tiên trong cuộc đời Đường Tuấn Thượng!! Lần đầu tiên mất ngủ!!! Y cho ra kết luận, buổi tối nhất định phải tìm người bồi y ngủ.

Vào ban đêm, Đường Tuấn Thượng trở về tẩm cung sớm hơn, đợi Hoàng thái hậu đưa đến mỹ nữ cho y.

Vào một khắc cuối cùng khi y mất đi kiên nhẫn, cuối cùng có nữ nhân chậm rãi đi vào, chậm rãi phục thân hành lễ, từng động tác giống như hình nộm bị người điều khiển.

“Thần!! Thϊếp!! Tham!! Kiến!! Hoàng!! Thượng, Hoàng!! Thượng!! Vạn!!”

“Nói chuyện nhanh lên!” Vốn chờ được không kiên nhẫn Đường Tuấn Thượng, không hề nghĩ đến nữ nhân này lại nói chuyện chậm rì rì, ngay cả hành lễ cũng chậm hơn so với người khác, đợi nàng gọi xong vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, phỏng chừng hắn cụng thực sự biến thành vạn tuế. (Tiếu: chỗ này cũng nhờ Hoa Miêu chỉnh hộ ^^!)

“Bẩm!! Hoàng!! Thượng!! Thần!! Thϊếp!! Nói……”

Đường Tuấn Thượng phiền ngại phất phất tay đánh gãy lời nàng giải thích: “Trẫm hỏi ngươi tên gì?”

“Thần!! Thϊếp……”

“Trực tiếp báo tên! Ngươi lại chậm rì, trẫm liền đem ngươi tha ra ngoài chém!”

“Chu Ôn Nhu!” Con người quả nhiên là dưới tình huống bất đắc dĩ có thể có được vô hạn sức bật, Chu Ôn Nhu vừa nghe nói muốn chém đầu, tại một phần mười giây thời gian liền đem tên nói xong, nàng cuối cùng phát hiện nguyên lai mình cũng có thể nói nhanh.

Thịt heo nhục? Làm sao có thể ăn, tính tính, hết thảy vì buổi tối có thể ngủ, y tùy ý có lệ một chút.

“Thật sự là nhân…… Ngay cả tên cũng…… Mĩ……” Y làm sao luôn luôn không phát giác chính mình có thể nghĩ một đằng nói một nẻo đâu?

“Tạ!!”

“Không cần tạ ân, cởi sạch quần áo, lên giường.” Đường Tuấn Thượng liền sợ nàng vừa mở miệng lại chậm rì chậm rì, trực tiếp hạ mệnh lệnh.

Chu Ôn Nhu trừng trừng nhìn Đường Tuấn Thượng, đều nói Hoàng Thượng là cấp bách quỷ, nàng không hề nghĩ đến sẽ gấp như thế, cũng không trao đổi cảm tình liền trực tiếp lên giường. Ai, ai kêu người ta là Hoàng Thượng đâu, không có biện pháp, cởϊ qυầи áo liền cởϊ qυầи áo.

Bất quá nàng cởϊ qυầи áo luôn luôn rất chậm, nếu không ai hỗ trợ, đại khái muốn nửa canh giờ mới có thể đem tất cả quần áo cởi xong, hy vọng Hoàng Thượng sẽ không để ý.

Một phần tư nén nhang, Đường Tuấn Thượng nhìn Chu Ôn Nhu áo khoác đều còn không có cởi ra, đầy mặt mây đen dầy đặc, liên nói đều lười nói, trực tiếp mở cửa một cước đem nàng đá đi ra ngoài, rồi mới lên giường dùng chăn che đầu, bắt đầu ngủ……

Người ngoại quốc từng chết nói: “Thói quen không tiến hành ức chế, không lâu nó liền sẽ biến thành nhu cầu sinh hoạt.”

Thật sự là giống phù thủy nguyền rủa, linh nghiệm đến mức làm Đường Tuấn Thượng y muốn lôi người nói câu này từ trong phần mộ ra mà chém đầu!

Thói quen Tiểu Tứ ngủ ở bên cạnh, nay bên cạnh thiếu người cảm giác như thiếu cái gì, ngày mai…… Ngày mai nhất định phải giữ lại nữ nhân bồi y ngủ!

Buổi tối ngày thứ ba, Đường Tuấn Thượng đính hai cái mắt gấu trúc, nhìn qua tựa như phạm nhân bị nghiện, Đường Tuấn Thượng hiện tại mới biết được nguyên lai không ngủ được sẽ thống khổ như vậy, đêm nay y nhất định phải ngủ!

“Thần thϊếp tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

Không sai, nói chuyện tốc độ là tốt hơn cái nữ nhân chầm rì ngày hôm qua, không đợi Đường Tuấn Thượng trả lời nàng liền nói: “Thần thϊếp tên là Hoa Thịnh Nhâm, người cũng như tên đều rất đẹp.”

Hoa sinh nhân? Thời điểm Mẫu hậu tuyển người có phải hay không chưa ăn cơm nha, làm sao lại chọn người có tên thực vật nha! Cư nhiên còn đoạt đi lời kịch của y!

“Cái kia……”

“Hoàng Thượng, có phải hay không muốn thoát quần áo đi ngủ?”

Đường Tuấn Thượng vừa cúi đầu, lại ngẩng đầu phát hiện Hoa Thịnh Nhâm đã thoát quần áo, chỉ còn một kiện cái yếm, này đều nhanh vượt qua vận tốc ánh sáng, nghiêm trọng hoài nghi nữ nhân trước mắt này không phải người!

Vì ngủ…… Nhẫn! Lên giường……

“Hoàng Thượng thật sự là gấp gáp, quần áo đều không thoát, thần thϊếp đến đây!!”

Y vừa mới trèo lên đi còn chưa nằm xuống, Hoa Thịnh Nhâm liền một cái thái sơn áp đỉnh đặt ở trên người y: “Ngươi muốn làm cái gì?”

Hoa Thịnh Nhâm cười đến vô cùng sáng lạn: “Đương nhiên là làm chuyện mà Hoàng Thượng ngươi muốn làm.” Nói xong liền đem miệng chống lại miệng Đường Tuấn Thượng, tay còn không quên giúp Đường Tuấn Thượng thoát quần.

“Phi lễ nha, cưỡиɠ ɠiαи nha!!”

Đường Tuấn Thượng một phen đẩy ra Hoa Thịnh Nhâm, trên mặt lập tức thoát ra ba đường hắc tuyến, nữ nhân gặp nhiều, nhưng chưa từng thây nữ nhân đáng sợ như thế, ngay cả nam nhân cũng không như thế……Cơ khát.

Rốt cuộc không thể chịu đựng được, Đường Tuấn Thượng đem Hoa Thịnh Nhâm một cước đá ra cửa phòng, y lại nghênh đón một đêm không ngủ.

Ngày thứ tư, Hàn Diễm mỹ nữ mang theo một cỗ gió lạnh bước vào tẩm cung, mặt lạnh không nói lời nào, Đường Tuấn Thượng vui mừng có một tia hy vọng, này tốt, miễn đi thật nhiều vô nghĩa, trực tiếp mang người lên giường ngủ.

Lên giường một khắc, y nghĩ rằng mình biến thành băng tuyết trên đỉnh Himalaya, tính ra kết luận, nữ nhân này quả nhiên người cũng như tên đông chết người khác, ôm nàng ngủ thì cho dù đang ngủ, phỏng chừng cũng nhìn không tới mặt trời ngày mai, thế là lại là một cước đá bay.

Ngày thứ năm, tình huống càng không xong, nữ nhân kia vừa tiến đến liền nói: “Ta đã có người trong lòng, liền tính ngươi được đến thân của ta thì cũng không đạt được lòng ta, nếu ngươi nhất định phải đoạt thân ta sẽ cắn lưỡi tự sát trước mặt ngươi, nếu ngươi ngay thi thể đều không bỏ qua ta liền đem mình băm nát……”

Không cần phải nói, trực tiếp một cước, gọn gàng sạch sẽ.

Ngao đến thứ sáu, Đường Tuấn Thượng rốt cuộc không thể chịu đựng được, y đã không rảnh bận tâm mẫu hậu, lại không ngủ là y có thể đi bồi lạo cha uống trà chiều, hiện tại y nhìn người đều là một trận hồng một trận xanh, một trận đen một trận trắng, một hồi cao một hồi thấp, một hồi nam một hồi nữ.

Ô…… Mỹ nhân…… Trẫm rất nhớ ngươi nha……

“Bánh bao lão bà, ngươi xảy ra chuyện gì?”

Nói hảo, bánh bao lão bà nói sau bốn ngày sẽ đến tìm hắn, hắn bẻ ngón tay đếm tới ngày thứ năm mà bánh bao lão bà còn chưa có đến, làm hại hắn ngày hôm qua thiếu chút nữa ngủ không được, kết quả ngủ thẳng giữa trưa mới tỉnh lại, không nghĩ tới lại nhìn thấy bánh bao lão bà đứng ở đầu giường, nhưng là bộ dáng bánh bao lão bà nhìn qua giống như thực tiều tụy, ba phần người bảy phần quỷ.

“Mỹ nhân, trẫm thật muốn ngủ……” “Bàng” một tiếng không đợi nói xong, Đường Tuấn Thượng ngay cả quần áo, giày cũng chưa thoát đã gục trên người Tiểu Tứ, vẫn không nhúc nhích .

“Bánh bao lão bà?”

Tiểu Tứ đẩy đẩy Đường Tuấn Thượng, lại kêu to mấy lần, Đường Tuấn Thượng đã ngủ.

Bánh bao lão bà thật đáng thương, nhất định là bị mẫu thân bức đọc sách mới có thể mệt thành cái dạng này.

Trước kia lúc hắn ở trên núi, sợ nhất các trưởng lão muốn hắn đọc mấy cái sách loạn thất bát tao của nhân gian, cái gì ‘nhân loại chiến tranh sử’, ‘nhân tính nhược điểm’, ‘thuyết tương đối’, vừa nghe tên sách là hắn liền choáng váng, bánh bao lão bà cũng nhất định là vậy! Thật đáng thương……

Tiểu Tứ đau bánh bao lão bà, hảo hảo ngủ, tỉnh ngủ chúng ta tiếp tục làm…

Thêm Bình Luận