Chương 49: Y thuật Huyền Môn Rầm!

Hai nhóm người giơ vũ khí trong tay lên, xông về phía hai người Lăng Túc Nhiên cùng một lúc.

“Cẩn thận!” Gia đình Lý Trung Kiên đồng thời hét lên.

“Ngăn bọn họ lại!” Viên Bội Thẩm trầm giọng nói một câu, cùng hai người Hầu Ưng tiến lên nghênh chiến.

“Bát Gia, các người nhường cho!” Lục Tần Nam thản nhiên mở miệng, thân hình bước ra hai bước lớn, sau đó tùy tiện chưởng ra một phát.

Bùm! Bùm! Bùm!

Ngay sau đó, lập tức thấy mấy chục bóng người đều bay lên giữa không trung, từng ngụm máu hình cung đặc biệt thu hút ánh nhìn văng ra.

Tiếp đó, từng người rơi mạnh xuống đất, không chết cũng tàn phế.

Hả!

Đào Hắc Hùng và Vương Triệu Thái cùng gia đình nhà họ Lý rớt hết quai hàm xuống đất, tập thể hóa đá.

“Lợi… lợi hại quá vậy!” Qua một lúc, Lý Thanh Huyền sửng sốt thốt lên.

Mà trong mắt Lý Đình Long đang ngồi trên xe lăn cũng lóe lên một tia hoảng sợ: “Chiến… cấp chiến tướng?”

Lúc trước ở trong quân doanh, trong số người ông ấy đã từng tiếp xúc, người mạnh nhất cũng chính là cấp chiến tướng, cho nên nghĩ Lục Tần Nam chắc hẳn cũng là cấp chiến tướng.

“Làm… làm sao có thể?” Cả người Vương Triệu Thái run lên.

Đào Hắc Hùng đứng bên cạnh ông ta cũng không tốt hơn bao nhiêu, hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ sụp xuống đất.

“Còn thời gian ba phút!” Giọng Lăng Túc Nhiên lại vang lên.

“Tôi… tôi đưa tiền…” Vương Triệu Thái nơm nớp lo sợ móc điện thoại ra.

“Tôi… tôi cũng đưa, tôi lập tức chuyển khoản…” Cả người Đào Hắc Hùng run rẩy, cũng lấy điện thoại ra.

“Chủ nhà họ Lý, đưa số tài khoản của công ty ông cho bọn họ.” Lăng Túc Nhiên quay đầu nhìn Lý Trung Kiên.

“Được… được…” Sau khi Lý Trung Kiên phản ứng lại thì vội vàng gật đầu.

Hai phút sau, có tổng cộng ba mươi nghìn tỷ được chuyển vào tài khoản của nhà họ Lý.

“Chúng… chúng tôi có thể đi được chưa?” Đào Hắc Hùng gian nan hỏi.

“Cút đi!” Lăng Túc Nhiên phất tay.

Nguyên nhân thả bọn chúng đi, tất nhiên là để đợi đến khi thanh toán hết sổ cái của nhà họ Trịnh, thì sẽ cùng lúc lấy mạng của bọn chúng!

“Bát gia, mọi người cũng đi đi!” Đợi người bên kia rời đi rồi, Lăng Túc Nhiên mới vẫy tay về phía Viên Bội Thẩm.

“Nhanh chóng tiến hành chuyện bên phía Lỗ Đức Quân, tôi mong là sẽ không xảy ra tình huống hỗn loạn gì!”

“Vâng! Xin cậu Lăng yên tâm, đảm bảo sẽ không làm cho ngài thất vọng!” Viên Bội Thẩm lớn tiếng trả lời.

Năm phút sau, Lăng Túc Nhiên và Lục Tần Nam cùng với gia đình nhà họ Lý đi đến biệt thự của ông Lý.



“Cậu Lăng, xin nhận một lạy của tôi!” Lý Trung Kiên mang vẻ mặt biết ơn, dẫn người nhà quỳ xuống trước Lăng Túc Nhiên.

Hôm nay, Lăng Túc Nhiên không chỉ giúp nhà họ Lý bảo vệ phòng trà, mà còn giúp họ nhận được ba mươi nghìn tỷ tiền bồi thường.

Có số tiền ba nghìn tỷ này rồi, ông có niềm tin, nhà họ Lý tuyệt đối sẽ trở lại như ngày xưa!

Điều này gần như đồng nghĩa với việc cứu mạng cả nhà họ Lý bọn họ!

Do đó, đương nhiên là có thể nhận được một lạy của bọn họ!

“Chủ nhà Lý, không thể được!” Lăng Túc Nhiên phát ra một làn sóng khí, đỡ bọn họ đứng lên: “Muốn nói cảm ơn, hẳn là tôi nói cảm ơn mọi người mới đúng!”

Nói xong, anh nhìn về phía Lý Đình Long trên xe lăn: “Ông Lý, có thể nói chuyện một lát không?”

“Tất nhiên có thể!” Lý Đình Long gật đầu thật mạnh.

Sau đó, Lăng Túc Nhiên đẩy Lý Đình Long vào phòng sách.

“Ông Lý, xin hãy nhận một lạy của tôi!” Lăng Túc Nhiên quỳ một bên đầu gối xuống, giọng điệu trịnh trọng.

Vua vùng Tây Lưu, quỳ trước trời trước đất trước bố mẹ, ông Lý đã lo liệu chuyện ma chay cho bố nuôi, cũng giống như bố mẹ, nên nhận một lạy của anh!

“Cậu Lăng, cậu như vậy là có ý gì?” Vẻ mặt Lý Đình Long tràn đầy sự kinh ngạc: “Cậu mau đứng lên!”

“Muốn nói cảm ơn thì cũng là Lý Đình Long tôi cảm ơn cậu Lăng cậu. Nếu không có cậu, thật sự không tưởng tượng nổi hậu quả của nhà họ Lý ngày hôm nay rồi.”

“Ông Lý, còn nhận ra tôi không?” Sau khi Lăng Túc Nhiên đứng dậy, cởi bỏ lớp dịch dung, khôi phục khuôn mặt vốn có.

“Lăng Túc Nhiên?” Ngay sau đó, Lý Đình Long kinh sợ thốt lên, suýt nữa thì té xuống khỏi xe lăn.

“Năm… năm trước… cậu… cậu không xảy ra chuyện gì?”

“Thật… thật tốt quá, thật sự là tốt quá rồi, đúng là ông trời có mắt mà…”

Trong lúc nói chuyện, trên viền mắt ông hiện lên chút hơi nước.

“Ông Lý, lúc trước vì nguyên nhân đặc biệt, không tiện nhận quen biết ông Lý, vẫn mong ông Lý đừng trách móc.” Lăng Túc Nhiên lại lần nữa lên tiếng.

“Không sao, không sao!” Lý Đình Long mạnh mẽ lắc đầu: “Cậu mau nói cho tôi biết, năm năm trước, vì sao cậu có thể không sao cả?”

“Mấy người bố nuôi và ông Mạc liều chết để bảo vệ và đưa tôi ra khỏi khu nhà, sau đó được một người tốt cứu.” Giọng điệu Lăng Túc Nhiên lộ vẻ nặng nề.

“Thì ra là vậy!” Lý Đình long gật đầu.

“Ông Lý, là nhà họ Trịnh chúng tôi liên lụy đến mọi người!” Lăng Túc Nhiên tiếp tục nói.

“Nếu như ông không cử người ra mặt lo liệu việc ma chay của gia đình bố nuôi, nhà họ Lý cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như ngày hôm nay!”

“Không có việc liên lụy hay không!”

“Lý Đình Long tôi làm việc chỉ nghe theo con tim mình, nếu như tôi không làm việc đó, suốt đời này tôi sẽ sống trong sự áy náy.”

“Cho dù là như thế nào, cũng phải cảm ơn ân đức to lớn của ông Lý đã đưa bố nuôi về nơi an nghỉ!”

“Thật sự không cần phải khách sáo đâu!” Lý Đình Long ngừng một chút rồi nói tiếp: “Vậy mấy năm qua cậu đã đi đâu? Sao bây giờ lại trở về?”



“Sau khi tôi được người tốt cứu thì đi đến quân doanh. Lần này là bởi vì có tình huống bất ngờ xảy ra, nên đã chạy từ tiền tuyến về đây.” Lăng Túc Nhiên trả lời.

“Tôi quả nhiên nhìn không sai, cậu là binh sĩ trong quân đội!” Lý Đình Long khẽ gật đầu.

“Ông Lý, lát nữa chúng ta lại nói chuyện tiếp, tôi giúp ông chữa thương trước!” Lăng Túc Nhiên gật đầu rồi lấy kim bạc trên người ra.

“Được!” Lý Đình Long gật đầu thật mạnh.

Sau khi nhận ra Lăng Túc Nhiên, trong lòng ông đã không còn cảm giác xa lạ trước đó, cho nên cũng không già mồm nhiều nữa.

Ngay sau đó, Lăng Túc Nhiên bắt đầu châm cứu cho ông Lý.

Vù! Vù! Vù!

Chín cây kim bạc trên tay anh giống như là có phép thuật, lần lượt bắn nhanh về phía chín huyệt vị quan trọng trên người ông Lý như Bách Hội, Kiên Tỉnh, Khí Hải.

Hít!

Nhìn phương pháp của Lăng Túc Nhiên, trong mắt ông Lý lóe lên nét hoảng sợ nồng đậm.

Châm kim bằng khí!

Thế mà là châm kim bằng khí trong truyền thuyết!?

Có thể châm kim bằng khí, chứng mình tu vi võ đạo của Lăng Túc Nhiên ít nhất cũng là cấp chiến tướng, thậm chí là cao hơn!

Hơn nữa, ông mơ hồ cảm thấy thuật châm cứu của Lăng Túc Nhiên có hơi quen thuộc, dường như lúc trước đã thấy ở đâu rồi.

“Hửm?” Sau khi nghĩ loáng thoáng, trên mặt Lý Đình Long lại lần nữa hiện ra nét vô cùng kinh ngạc, con ngươi co rút lại.

Huyền Môn Cửu Châm!

Ông nắm chắc ít nhất năm sáu phần có thể khẳng định thuật châm cứu của Lăng Túc Nhiên, chính là Huyền Môn Cửu Châm sớm đã bị thất truyền trong truyền thuyết!!!

Lúc đầu ông ở quân doanh, đã từng có một cơ hội bất ngờ nghe một vị ngự y cấp cao nhất nói về Huyền Môn Cửu Châm!

Y thuật Huyền Môn, tổ tiên ngành y, cửu châm về chỗ, nghịch thiên đoạt mệnh!

Trong truyền thuyết, chỉ cần người bệnh còn một hơi thở, Huyền Môn Cửu Châm liền có thể kéo người từ cửa âm phủ trở về, có nghĩa là chết đi sống lại!

Rốt cuộc Lăng Túc Nhiên có thân phận gì? Không những có thể châm kim bằng khí, mà còn biết thuật châm cứu Huyền Môn Cửu Châm!

Chẳng lẽ, Lăng Túc Nhiên có quan hệ gì với tông môn thần bí cổ xưa đó?

“Ông Lý, quá trình tiếp theo sẽ thoáng có chút khó chịu, ông nhẫn nhịn một chút, sẽ không quá lâu đâu.”

Sau khi chín cây kim đến vị trí, một tay của Lăng Túc Nhiên đè lên chỗ Đan Điền của Lý Đình Long.

“Không sao, cậu tiếp tục đi!” Lý Đình Long gật đầu nói.

Sau khi kinh ngạc, trong lòng Lý Đình Long dâng lên một tia hy vọng.

Nếu Lăng Túc Nhiên đã biết Huyền Môn Cử Châm, vậy thì thân thể này của mình thật sự có hy vọng!