Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu

Chương 106: Được dư luận chú ý nhất

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bỗng chốc, cảnh tượng trong quá khứ lại hiện lên trong đầu, Tần Nhã Khiết trong lòng cảm thán rất nhiều.

Vào lúc này dường như tất cả những bất bình và đau đớn phải chịu đựng trong năm năm qua đã biến mất và mọi thứ cô đã làm đều rất đáng giá!

Khi cô khóc hết nước mắt, 1800 máy bay không người lái đã bay đến quảng trường.

Sau đó, máy bay không người lái ở giữa từ từ hạ xuống, dừng ở phía trên chiếc Porsche không xa, Hoàn Vũ Chi Tâm dừng ngay trước mắt Tần Nhã Khiết.

Đồng thời, tất cả hình ảnh trên màn hình LCD trong khu vực điều khiển đều được chuyển sang ảnh cận cảnh của Tần Nhã Khiết và Hoàn Vũ Chi Tâm.

“Nhã Khiết, kể từ ngày chúng ta gặp nhau cho đến ngày hôm nay đã là chính xác 1800 ngày!”

Lăng Túc Nhiên nói với chiếc tai nghe không dây mà anh đã chuẩn bị từ lâu.

“1800 ngày đêm, anh đã khiến em nhận rất nhiều oan ức, anh thật sự xin lỗi!”

“Hôm nay, anh hứa với em trước mặt rất nhiều người!”

“Từ nay về sau anh sẽ không bao giờ để em phải chịu một chút oan ức nào như vậy nữa. Anh nhất định sẽ khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này!”

“Nhã Khiết, hãy cho anh một cơ hội, cho anh một cơ hội chăm sóc em cả đời!”

Nói xong, anh đẩy cửa bước xuống xe, đi tới chỗ máy bay không người lái cách đó không xa, quỳ một gối xuống.

“Nhã Khiết, gả cho anh, được không?”

Giọng anh vang lên thông qua màn hình LCD truyền đến tai hàng trăm nghìn người đang xem.

Xoạt!

Gần như cùng lúc khi Lăng Túc Nhiên đang quỳ, hàng ngàn Cẩm y binh sĩ và những người đàn ông mặc đồng phục cũng quỳ một gối cùng một lúc.

Sau đó, họ đồng thanh hét lên: “Xin hãy chấp nhận cậu Lăng!”

“Đồng ý với anh ấy!” Sau đó, từ đám đông xung quanh quảng trường giọng một người phụ nữ vang lên.

“Đồng ý với anh ấy!”

“Đồng ý với anh ấy!”

“Đồng ý với anh ấy!”

“…” Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Từ người thứ nhất rồi đến người thứ hai, hiện trường trở nên ồn ào, chói tai.

Không ít chị em cảm động rơi nước mắt trước cảnh tượng này.

Trong chiếc Land Rover lúc này, gia đình Tần Doanh Bác cũng rơi lệ.

Một mặt, Thẩm Kiều Tam khóc vì những oan ức trong suốt 5 năm qua, mặt khác lại mừng cho con gái của bà ấy.

Nước mắt của Tần Doanh Bác cũng không kìm được mà chảy ra, khóc cho con gái mình tìm được một mái ấm tốt như vậy.

Khoa trương nhất đương nhiên là Tần Nhã Lệ, người vốn chẳng bao giờ khóc nay cũng đã sớm khóc ướt đẫm mặt.

Cho đến lúc này, cuối cùng cô ấy cũng hiểu tại sao ánh mắt Lăng Túc Nhiên lại có chút kỳ lạ khi cô ấy nói với Lăng Túc Nhiên về chuyện đã xảy ra ở thành phố Hải Trung vào ngày hôm kia.



Hóa ra anh là người có được Hoàn Vũ Chi Tâm!

Đồng thời, cô ấy đoán rằng tại triển lãm, người thành công đánh lén sát thủ chính là Lăng Túc Nhiên và Lục Tần Nam.

Cô ấy đã tận mắt chứng kiến Lục Tần Nam ra tay, cô ấy chắc chắn đó là một cao thủ, giống hệt như những gì bạn học của cô ấy đã miêu tả trên điện thoại.

Đồng thời, cô ấy cũng hiểu được tại sao Lăng Túc Nhiên lại liên tục nhấn mạnh rằng khi cô ấy ở nhà thì không cần lo lắng, nhất định sẽ cho gia đình một chỗ dựa.

Hóa ra tâm điểm của buổi tối hôm nay là gia đình của cô ấy!

Cô ấy thực lòng hạnh phúc khi chị gái kết hôn với một người đàn ông như vậy!

Dường như cô ấy đã bị người nhà lây bệnh, ngay cả Nhụy Lam dường như cũng cảm nhận được, nước mắt lưng tròng.

“Con bé ngốc Nhã Khiết này ngẩn ngơ ở đó, sao còn không nhanh chóng đồng ý với Lăng Túc Nhiên!” Một lúc sau, Thẩm Kiều Tam nhìn Tần Nhã Khiết đang ngồi trong xe, vừa khóc vừa nói.

“Đồng ý với anh ấy!”

“Đồng ý với anh ấy!”

“Đồng ý với anh ấy!”

“...”

Âm thanh lại vang lên, lớn hơn lần trước, vang vọng trong không trung.

“Nhụy Lam, con có muốn mẹ đồng ý với bố không?” Trên chiếc Land Rover Lục Tần Nam nhìn Nhụy Lam mỉm cười hỏi.

“Muốn!” Nhụy Lam lớn tiếng đáp.

“Vậy thì cháu có thể đến nói với mẹ, được chứ?” Lục Tần Nam lại cười.

Vừa nói chuyện, cậu ta kẹp tai nghe không dây vào vạt áo của Nhụy Lam.

“Mẹ, đồng ý với bố!” Khoảnh khắc tiếp theo, giọng nói trẻ con non nớt của Nhụy Lam vang lên thông qua hàng nghìn màn hình LCD.

Sau khi nghe thấy giọng nói của Nhụy Lam, Tần Nhã Khiết, người đang khóc, đã phản ứng lại.

Sau đó, chưa kịp lau nước mắt, cô đã đẩy cửa bước xuống xe.

Cô bước nhanh đến bên Lăng Túc Nhiên và đỡ anh dậy: “Ông xã, dậy nhanh lên, em đồng ý, em đồng ý với anh!”

Bốp! Bốp! Bốp!

Nhìn thấy cảnh này, những tràng pháo tay và tiếng reo hò như sấm vang lên trong toàn bộ khu vực kiểm soát.

“Cảm ơn bà xã!”

Sau khi anh đứng dậy, Lăng Túc Nhiên giúp Tần Nhã Khiết lau nước mắt, sau đó mỉm cười.

“Bà xã, đừng khóc, em khóc nữa sẽ không xinh đâu. Mọi người đang xem em, còn có truyền hình trực tiếp nữa!”

“Em không quan tâm, em chỉ muốn khóc!” Tần Nhã Khiết trực tiếp lao vào vòng tay của Lăng Túc Nhiên rồi lại tiếp tục khóc.

Nhiều phụ nữ có mặt tại hiện trường đều bị lây cô mà khóc theo thành tiếng.



“Bà xã, đừng khóc nữa, hôm nay là ngày vui mà!” Vài phút sau, Lăng Túc Nhiên vuốt tóc Tần Nhã Khiết.

“Anh sẽ giúp em đeo Hoàn Vũ Chi Tâm trước, mọi người đều đang chờ xem đấy!”

“Ừ! Cảm ơn ông xã!” Tần Nhã Khiết bình tĩnh lại cảm xúc, gật đầu.

Sau đó, Lăng Túc Nhiên gỡ Hoàn Vũ Chi Tâm xuống, rồi đeo lên người Tần Nhã Khiết.

Sau đó, anh không kìm lòng được mà thốt lên: “Bà xã, em thật đẹp!”

“Chà! Bảo vật và mỹ nữ vô cùng tinh xảo, thật sự rất đẹp!” Trong đám người lại vang lên tiếng trầm trồ khen ngợi.

“Sao tôi thấy nữ chính tối nay trông hơi quen?”

“Cô còn chưa nhận ra sao? Cô ấy là Tần Nhã Khiết, người được mệnh danh là mỹ nhân số một Đông Khởi!”

“A! Thật sự là cô ấy! Chậc chậc, chỉ một người phụ nữ xinh đẹp như cô ấy mới có thể xứng đáng với món trang sức quý hiếm này!”

“...”

Lúc này, tất cả màn hình LCD đều là ảnh chụp cận cảnh của Tần Nhã Khiết, không biết xung quanh quảng trường hay trước màn hình LCD khắp nơi đều là tiếng cảm thán.

“Hôn đi!”

Lúc này, có người trong đám người hét lên.

“Hôn đi!” Mọi người đồng thanh.

“Bà xã...” Lăng Túc Nhiên cười nói.

Anh chưa kịp nói xong, hai cánh môi mềm mại Tần Nhã Khiết đã hôn lên môi anh.

Lăng Túc Nhiên ôm Tần Nhã Khiết vào lòng trong chốc lát, hôn lại một cách trìu mến.

Bốp! Bốp! Bốp!

Những tràng pháo tay cuồng nhiệt lại vang lên trong toàn bộ khu vực kiểm soát, và nó kéo dài rất lâu.

Hình ảnh hiện trường, kể từ thời điểm chiếc drone xuất hiện, đã được lan truyền đến hàng nghìn hộ gia đình ở Đông Khởi thông qua truyền hình trực tiếp.

Tuy nhiên, hầu hết tất cả các bức ảnh đều là cận cảnh của Tần Nhã Khiết và Hoàn Vũ Chi Tâm, Lăng Túc Nhiên rất hiếm khi xuất hiện trước ống kính, chỗ nào không thể tránh được thì anh chỉ để lộ lưng của mình.

Trong toàn bộ quá trình, khuôn mặt của Lăng Túc Nhiên không xuất hiện trên TV, điều này đã được Lăng Túc Nhiên cố ý nói rõ ràng.

Cùng lúc này, tại khu nhà của nhà họ Tần.

Gia đình Tần Doanh Vũ đã ủ rũ trở về nhà, nóng lòng mở TV lên, hy vọng còn có thể kịp nhìn thấy Hoàn Vũ Chi Tâm.

Hình ảnh lúc này thực sự vời đúng thời điểm Tần Nhã Khiết đeo lên người Hoàn Vũ Chi Tâm.

Cạch!

Điều khiển từ xa trong tay Tần Nhã Kỳ trực tiếp rơi xuống đất, khuôn mặt trở nên khó coi giống như nhìn thấy bố mẹ chết.

Mặt khác những người còn lại trong nhà họ Tần cũng nhìn chằm chằm vào màn hình TV, tất cả đều hóa đá.
« Chương TrướcChương Tiếp »