Chương 47: Lựa chọn (1)

Cúc Tịnh Y mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt mình là một đôi vυ" to tròn trắng nõn đang đung đưa lên xuống, va đập liên tục vào nhau cực nhanh, hai đầṳ ѵú cương cứng theo đó cọ sát mài mài trên mặt, làm cho nàng có chút ngứa ngáy.

Cùng với âm thanh nữ nhân rêи ɾỉ, Cúc Tịnh Y ngay lập tức đã nhận ra Dương Mịch, hiện tại chính mình thế mà nằm ở dưới bụng nàng.

Dương Mịch chống tay, quỳ bò ở trên người Cúc Tịnh Y, bị Trương Thành ở phía sau mông đang không ngừng đút mạnh vào. Cúc Tịnh Y ngẩng mặt lên, thông qua khe rãnh giữa hai vυ" to tròn ở giữa liền có thể thấy được biểu cảm phát tình trên gương mặt Dương Mịch, hai mắt hơi khép lại, há mồm ô ô thở dốc.

-Ba...ba...

-A...nha...đừng đánh...nha... A...aaa!

Trương Thành vừa đút vào, một tay lại vỗ mạnh xuống Dương Mịch một bên mảnh mông bự tròn xoe, làm cho nàng càng thêm kí©h thí©ɧ, không tự chủ được bật ra rêи ɾỉ.

Dương Mịch con tiện nhân này quả nhiên không ăn nổi đau khổ, tất nhiên liền đã chổng mông nằm sấp ra giống như cɧó ©áϊ để cho nam nhân tùy ý chơi, nhìn bộ dạng phát tình kia, theo Trương Thành đút vào mà uốn éo, từ biểu cảm trên gương mặt cũng có thể nhận ra đang thoải mái đến mức nào, tuy là hai người đang cùng chung họa nạn, nhưng Cúc Tịnh Y thật sự là tức giận đến phát run, không nhịn được há mồm ngậm lấy đầṳ ѵú Dương Mịch cắn một cái cho đỡ tức.

-Aaa!

Dương Mịch cúi đầu xuống, nhìn thấy Cúc Tịnh Y không biết là đã tỉnh lại từ lúc nào, mở to hai mắt ngậm lấy ngực mình nhìn chằm chằm, nàng có chút ngượng ngùng nói.

-Thả ra...Tịnh Y, đau...đừng cắn ngực ta.

-Hừ...tiện nhân, ngươi cũng biết đau, bị hắn ȶᏂασ liền trở nên phóng đãng, nói thì giỏi lắm, nhưng đói thì không chịu được, mà chỉ sợ rằng Trương Thành còn chưa nói cái gì, ngươi đã khóc lóc quỳ xuống cầu xin, chổng mông để cho hắn làm, ta cắn chết ngươi.

Nghĩ như vậy, nhưng là Cúc Tịnh Y không có nói ra, tiếp tục ngậm lấy đầṳ ѵú Dương Mịch không buông.

Trương Thành nghe Dương Mịch nói chuyện liền đã biết Cúc Tịnh Y tỉnh lại. Nhưng là lúc này đã gần đến giai đoạn cao trào, hắn không nói gì, tốc độ đút vào càng là tăng cao, hai tay nắm vào kéo lấy cổ tay Dương Mịch ra đằng sau, để nàng không cách nào cựa quậy.

Cúc Tịnh Y cắn vυ" không nhả, Trương Thành giữ mất hai tay thúc vào từ sau mông càng mạnh, Dương Mịch chỉ cảm thấy toàn thân như nhũn ra, mà đầṳ ѵú vốn dĩ là bộ phận nhạy cảm, trong lúc ân ái lại bị tác động càng thêm hỏng bét, từng đợt từng đợt kí©h thí©ɧ truyền đến để cho nàng lúc đau lúc sướиɠ.

Đột nhiên Dương Mịch lại cảm thấy một tay mình bị buông ra, phía sau mông truyền đến cảm giác bị bóp lại vạch, tiếp đó đúng như nàng nghĩ, c̠úc̠ Ꮒσα bị ngón tay chọc sâu vào, nhất thời tê dại lại ập đến, cùng lúc đó một đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng như là sóng triều bắn vào trong huyệt, giống như có một cỗ kɧoáı ©ảʍ vỡ ra giữa hai chân, sau đó nổ mạnh, từ hai lỗ lan ra khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể, kí©h thí©ɧ mãnh liệt như vậy làm cho Dương Mịch tay chân bủn rủn, co giật liên tục, há mồm hét to.

Trương Thành sau khi đã bắn, chỉ cảm thấy toàn thân Dương Mịch chấn động như điện giật, lỗ huyệt co rút rút lại mạnh thắt chặt lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, hiển nhiên cũng đã cao trào, sau một lúc hưởng thụ mấy chục giây lêи đỉиɦ, Trương Thành mới vỗ vỗ vào Dương Mịch cái mông to một cái, đồng thời nói.

-Lẳиɠ ɭơ, còn không mau dọn dẹp.

Dương Mịch vừa định quay người, lại bị Trương Thành nắm eo giữ lại.

-Ngươi dám lãng phí một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙, là một tuần sẽ phải nhịn đói.

Trương Thành lời nói để Dương Mịch có chút không biết phải làm sao, nếu như hắn bắn vào trong miệng, nuốt hết lại dọn dẹp côn ŧᏂịŧ không phải cái vấn đề gì, nhưng là bây giờ tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trong âm huyệt, bảo nàng móc ra ăn hết thật sự có chút quá mức, đối với thân phận của nàng mà nói chuyện này đã đi quá giới hạn, có điều nghĩ đến Tịnh Y vừa rồi cắn mình, trong lòng Dương Mịch cũng có chút tức giận liền sinh ra ý nghĩ trả thù, lập tức quay đầu, thử hỏi Trương Thành.

-Ta để Tịnh Y ăn có được hay không?

Trương Thành không quan trọng nói.

-Đều được, ngươi cùng Tịnh Y đều giống nhau.

Giống nhau? Giống nhau cái gì, coi chúng ta là bồn chứa tinh của ngươi.

Cả Dương Mịch cùng Cúc Tịnh Y đồng thời nghĩ đến, chỉ hận không thể tát cho Trương Thành một cái.

Mà lúc này Cúc Tịnh Y nghe hai Trương Thành hai người nói chuyện cũng nhanh chóng phản ứng lại.

-Mịch Mịch tỷ, ngươi đừng làm bậy, ta cảnh cáo ngươi.

-Tịnh Y, xin lỗi...ngô ngô...

Dương Mịch hướng về Cúc Tịnh Y làm ra một cái ánh mắt rất là khổ tâm, tiếp đó thoát khỏi tư thế em cɧó ©áϊ, quay người ngồi xổm, dạng hai chân hình chữ M ở trên mặt Cúc Tịnh Y, hai ngón tay mân mê tách ra lỗ huyệt để cho tϊиɧ ŧяùиɠ chảy xuống trong miệng nàng, đồng thời bên trên cũng há mồm ngậm lấy côn ŧᏂịŧ ẩm ướt đã mềm xuống của Trương Thành bắt đầu dọn dẹp.

Cúc Tịnh Y định ngậm miệng lại, nhưng vì sợ hãi Trương Thành, nàng vẫn là ngoan ngoãn há mồm.

Chỉ thấy, Dương Mịch con tiện nhân này, hạ thể sau khi ân ái đã giống như đầm lầy, nhớp nháp có mùi không chịu nổi, thậm chí trên lôиɠ ʍυ còn dính lấy đầy chất lỏng màu trắng, thật sự là không biết bắn ra đến bao nhiêu, quá mức da^ʍ tiện đi, theo thịt l*и đỏ hồng trước mắt nhúc nhích, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng từ giữa bắt đầu rơi xuống. Một cỗ mùi vị tanh tưởi lại mặn truyền đến trong miệng Cúc Tịnh Y làm nàng cực kỳ chán ghét, nhưng là vì sống sót, nàng vẫn phải cố gắng nhịn xuống xúc động nuốt xuống.

Sau khi Dương Mịch dọn dẹp cho Trương Thành xong, nàng vẫn chưa an tâm lại cẩn thận cúi xuống nhìn, lấy ngón tay móc vào trong âm huyệt lôi ra một đám tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng cuối cùng, Cúc Tịnh Y trừng mắt nhìn lên Dương Mịch ở trên, cuối cùng vẫn là nghiến răng nghiến lợi ngậm lấy ngón tay nàng mυ"ŧ vào.

-Há miệng ra.

Trương Thành ra lệnh, Cúc Tịnh Y theo phản ứng há mồm thật to để hắn kiểm tra. Nhìn thấy trong miệng nữ nhân hoàn toàn sạch sẽ, Trương Thành mới gật đầu, tiếp đó lại hướng về Dương Mịch nói.

-Đi gọi Triệu Lộ Tư hai người vào đây, ta cần biết quyết định của các nàng.