Chương 21: Cố ý vứt đi

Sáng sớm,Trương Thành đúng giờ đi thu hoạch bẫy cá,dùng dao xử lý mấy cá xong hắn liền đặt cái bẫy trở về vị trí ban đầu,sau đó lại nhanh chóng quay về trại nấu bữa sáng.

Thời gian này Cúc Tịnh Y cùng Dương Mịch có lẽ đã tỉnh lại,khi không nhìn thấy Triệu Huy đâu không biết sẽ là loại gì phản ứng?

Đối với vấn đề này Trương Thành đã sớm không để tâm,dù sao hai người các nàng cũng không biết là do hắn gϊếŧ Triệu Huy,thậm chí cũng không dám nghĩ đến việc này.

Ở trong hoàn cảnh như vậy sống sót mới là quan trọng nhất,Triệu Huy như thế nào.Có giúp được các nàng cái gì hay không? Lại nói ban đầu Cúc Tịnh Y cùng Dương Mịch khi không nhìn thấy Triệu Huy đâu cũng không thể nghĩ hắn đã chết ngay được,cùng lắm cho là hắn chạy đi đến nơi nào kiếm ăn mà thôi.Đợi đến khi phát hiện ra điều bất thường lúc đó sợ là cũng chả buồn quan tâm đến nữa rồi.

Mà cứ cho là Dương Mịch hai người biết được hắn gϊếŧ Triệu Huy đi nữa,lại có thể làm được cái gì ?

Trước tiên chưa đề cấp đến vấn đề bắt buộc phải phụ thuộc vào Trương Thành thì Dương Mịch,Cúc Tịnh Y mới có thể sống sót.

Chỉ riêng vấn đề quan hệ đã là quá đủ.Triệu Huy đối với hai người Cúc Tịnh Y,Dương Mịch tốt lắm chỉ tính là quen biết,nếu như bây giờ bảo các nàng vì một người như vậy đi xung đột với Trương Thành ở trong hoàn cảnh éo le này thì quả thật là bị điên.

Không có xã hội,pháp luật áp chế,không có cái gì đe dọa được Trương Thành cũng không có ai đủ khả năng giúp quản chuyện này,mà quan trọng nhất cả hai người các nàng cũng chỉ là hai nữ nhân chân yếu tay mềm mà thôi,lấy cái gì dám đi hỏi tội hắn.

Nếu như bảo Dương Mịch,Cúc Tịnh Y hai người các nàng dùng ba cái lỗ trên người thay phiên nhau cưỡi chết Trương Thành thì còn có khả năng,chứ để các nàng cầm dao lên gϊếŧ hắn thì không bằng để hắn đi tự tử còn hợp lý hơn.

Chính vì như thế,Trương Thành không có cái gì phải lo sợ cùng không có cái gì quan tâm đến việc mình gϊếŧ Triệu Huy sẽ gây ra hậu quả như thế nào,nếu có quan tâm thì chính là liên quan đến tâm lý của hắn có chút bị ám ảnh sau khi gϊếŧ người mà thôi.

Sau khi Trương Thành hắn về đến trại,quả nhiên Cúc Tịnh Y,Dương Mịch không ai nói cái gì,chỉ là hơi nhìn hắn một chút rồi lại quay mặt đi,có điều đói khát bên trong ánh mắt của Cúc Tịnh Y khi nhìn về đống cá trên tay Trương Thành thì không giấu đi đâu được.

Nhìn Cúc Tịnh Y sắc mặt tái nhợt,trong lòng Trương Thành âm thầm cười lạnh,để xem cô có thể chịu được bao nhiêu lâu?

Hắn im lặng đi đến trước mặt Cúc Tịnh Y,sau đó bắt đầu cho cá lên lửa để nướng.

Cúc Tịnh Y lúc này không nhìn thấy Triệu Huy đâu trong lòng cũng có một chút bất an lại khó hiểu.Triệu Huy bản lĩnh nàng đương nhiên biết rõ,có thể tìm được cái gì đồ ăn đó mới là lạ đấy,mà cơ thể hắn bây giờ cũng kiệt quệ như vậy còn có thể đi đâu được nữa.Tuy nhiên cẩn thận nghĩ lại một chút đúng là không còn cách nào khác,Trương Thành tên súc sinh này thấy chết không cứu,Triệu Huy ngoài việc cố gắng chạy đi nơi khác đi tìm đồ ăn thì còn hơn là ngồi đây chờ chết.

Nhưng là xem như là vậy,thì ít nhất thì Triệu Huy cũng phải đợi đến khi nàng tỉnh lại rồi hai người cùng nhau hành động không phải tốt hơn sao ? Tên đần này thực sự là thành sự không có bại sự lại dư thừa.

Hiện tại đã đói lại khó chịu với Triệu Huy hành động ngu xuẩn,thậm chí là cả đội cứu hộ,bây giờ đã bốn ngày rồi mà vẫn không thấy bóng dáng đâu,thật không hiểu nổi đám người vô dụng này đang làm cái gì,khiến cho tâm tình của Cúc Tịnh Y ngày càng cáu kỉnh lại trùng xuống,không nhịn được trợn mắt nhìn về phía Trương Thành,cắn răng suy nghĩ,lẽ nào thật sự phải đi cầu cứu hắn.

Lúc này mùi cá nướng thơm phức cũng tỏa ra khiến Cúc Tịnh Y không nhịn được nuốt nước bọt ừng ực,bản năng của cơ thể liên tục thúc dục nàng tiến lên cướp lấy ba con cá kia mà ăn ngấu nghiến.

Thế nhưng là....Cúc Tịnh Y nàng là đại minh tinh,nàng có tự tôn,mặt mũi cũng rất lớn.Bảo nàng đi cầu xin loại người như Trương Thành có khác nào bảo nàng đi chết.Nhưng tình trạng cơ thể kiệt quệ khiến nàng không thể không có những suy nghĩ bỏ đi hết thảy mà cầu xin Trương Thành giúp đỡ,nếu không thì trước khi gặp được đội cứu hộ,nàng thật sự sẽ chết vì đói đấy.

Cúc Tịnh Y càng nghĩ càng gấp gáp,cuối cùng hung hăng nảy ra ý định làm liều.

Trương Thành nhìn bộ dạng Cúc Tịnh Y đối với mình chán ghét càng thêm thỏa mãn,hắn cười cười,dù sao thời gian hiện tại cũng còn nhiều đồ ăn cũng không thiếu,lại trêu trọc nàng,nói.

-Con cá gì thế này,mẹ quá khó ăn.

Nói xong hắn trực tiếp cầm con cá nướng trên tay ném vào trong đống lửa,sau đó cầm lên một con khác cắn một miếng,gật đầu nói.

-Ân,con này còn ăn được !

Cúc Tịnh Y trơ mắt nhìn Trương Thành lại nhìn xuống con cá ở trong đống lửa kia.Nàng giờ khắc này hận chính mình không thể biến thành một con chó lao đến lấy ra con cá nướng kia rồi ăn hết.

Trương Thành ngươi súc sinh,bẩn thỉu,ngươi thằng chó đẻ....cái gì từ ngữ khó nghe nhất Cúc Tịnh Y đều lôi ra chửi thầm Trương Thành trong đầu,tức giận đến mức thân thể run run.