Chương 14: Xung đột xảy ra (2)

Huy thiếu vừa mới ngã xuống liền muốn đứng lên đập cho Trương Thành một trận,nhưng bộ dạng như công tử bột của hắn thêm nữa lại đã chết đói cả ngày,làm sao là đối thủ của Trương Thành được.

Vừa mới chống tay ngồi dậy liền đã bị Trương Thành đá vào bụng ngã lăn xuống đất tiếp,nhất thời đau đến mức không đứng dậy nổi,giống như con tôm cong người nằm quằn quại ở trên mặt đất.

Trương Thành cười khẩy,nhếch mép nhìn Huy thiếu,ngồi xuống trước mặt hắn,vừa định nói cái gì thì Cúc Tịnh Y đã giận dữ hét toáng lên.

-Trương Thành,anh bị điên à.Sao anh lại đánh người ? Huy thiếu bộ dạng như vậy rồi,anh còn keo kiệt chút đồ ăn này ? Anh ác độc vừa phải thôi!!!

Dương Mịch cũng bị động tác này của Trương Thành làm cho không chịu nổi,cau mày nói.

-Trương Thành,anh bình tĩnh lại một chút.

Trương Thành hừ một cái,không muốn đáp lời Cúc Tịnh Y hai người,nắm tóc tên Huy thiếu này,tiếp đó để hắn ngẩng đầu lên đối diện với mình.

-Mày muốn cho tao biết cái gì ?

Huy thiếu nằm trên mặt đất nhìn Trương Thành với ánh mắt ác độc,hận không thể gϊếŧ chết hắn nói.

-Mẹ mày,nếu đây không phải hoang đảo,tao trực tiếp gϊếŧ chết mày,mày có ngon thì chờ đến lúc trở về,bây giờ tao ở trong tình trạng này mày bắt nạt tao thì có cái bản lĩnh gì ? Thằng nhãi ranh,bố mày là...

-Bốp!!

Trương Thành không để hắn nói hết câu liền tát Huy thiếu một cái thật mạnh,đến mức Huy thiếu đầu hơi rung lắc mấy cái,trên mặt hắn hằn lên cả bàn tay Trương Thành,máu từ trong miệng lại trào ra.

Cúc Tịnh Y cùng Dương Mịch hoảng hốt lao lên mỗi người ôm lấy một bên vai cùng cánh tay Trương Thành,vội vàng la lớn.

Cúc Tịnh Y:Trương Thành,anh đừng đánh nữa....là...là lỗi của tôi...coi như tôi cầu xin anh,có được không ?

Dương Mịch:Trương Thành,anh mau tỉnh táo lại,Triệu Huy,cậu nói ít đi vài lời thì sẽ chết à.

Triệu Huy lúc này giống như hơi choáng váng,mất một lúc mới ổn định lại,máu nóng sớm đã xông lên đầu,hắn cũng không để tâm đến Dương Mịch hai người can ngăn,gầm gừ nói.

-Thằng chó...tao là...

-Bốp!!

Trương Thành hất Cúc Tịnh Y ra,lại tiếp tục tát Triệu Huy một cái,cười hỏi.

-Là ai??

-Aaa....tao nhất định phải gϊếŧ mày...mẹ mày...gϊếŧ cả nhà mày.....mày có gan thì gϊếŧ tao đi,nếu như để tao còn sống rời khỏi đây...tao thề...mày...

-Bốp!!!

Huy thiếu điên cuồng gào lên,trong mắt tràn đầy tơ máu trợn lên,bộ dạng kích động không cách nào kiểm soát nổi,hắn vừa hét vào mặt Trương Thành vừa ho ra máu.

Trương Thành không bao giờ để cho hắn nói hết câu,cứ để cho Huy thiếu đe dọa được một nửa liền sẽ đánh gãy.

-Triệu Huy,cậu ngậm mồm cho tôi !!!

Dương Mịch thấy không thể ngăn cản được hai người liền tát cho Triệu Huy một cái thật mạnh để hắn tỉnh táo lại.

Trương Thành càng đánh càng hiếu sát,muốn trực tiếp đánh cho hắn tàn phế tại đây.Trương Thành biết loại người đã quen biết được với đại minh tinh như Dương Mịch,Cúc Tịnh Y chắc chắn không phải thân phận tầm thường,một khi đã kết thù với hắn chỉ có kết cục ngươi sống hoặc ta chết,nếu như không phải bây giờ ở đây có Dương Mịch hai người chứng kiến,hắn chắc chắn sẽ gϊếŧ chết Triệu Huy,không để cho hắn có cái gì cơ hội trở về để trả thù mình.Nên nhớ rằng ở trong hoàn cảnh này,nếu Trương Thành gϊếŧ người,chỉ cần hắn không nói,người khác không nhìn thấy,ai có thể biết được là do hắn làm.

Trong rừng rậm dã thú rất nhiều,gϊếŧ Triệu Huy xong hắn chỉ cần ném vào một chỗ,mùi máu của Triệu Huy sẽ tự hấp dẫn đến chúng.Trong vòng hai ba hôm,Triệu Huy chắc chắn chỉ còn lại bộ xương,vừa có thể đổ tội cho dã thú lại có thể phi tang chứng cứ,pháp y có kiểm định bằng trời,hắn cũng không tin mấy cái tình tiết trinh thám hư ảo trên phim có thể xuất hiện tại đây.Còn nói về thủ thuật tâm lý của bọn cớm,Trương Thành chỉ coi là trò trẻ con,hắn có chết cũng không nhận là mình làm,chứng cứ thì không đủ,kết tội hắn thế nào đây.

Thậm chí tai nạn biển chết bao nhiêu người,ngoài hắn cùng Dương Mịch hai người thì còn ai biết Triệu Huy còn sống đến bây giờ ? Thật rơi vào trong trường hợp xấu nhất,Trương Thành có thể sẽ không để Dương Mịch,Cúc Tịnh Y nhìn thấy ánh mặt trời cùng với Triệu Huy.Vì thế Trương Thành không có bao nhiêu cố kỵ với Triệu Huy,vấn đề chỉ là có dám gϊếŧ người hay không mà thôi.

Lúc này Triệu Huy đã bị Trương Thành đánh đến không động đậy nổi,trên mặt máu me be bét,đang định đánh xuống phần hạ thân hắn thì không ngờ rằng,Cúc Tịnh Y ngã lên trên cơ thể Triệu Huy,Dương Mịch cũng trèo lên ôm lấy cổ Trương Thành,sắc mặt tái nhợt,hoảng sợ nói.

Cúc Tịnh Y nhìn Trương Thành,khóc nức nở nói.

-Trương Thành,coi như tôi xin anh đừng đánh nữa,đừng đánh nữa....sẽ chết người thật đấy!!!

Dương Mịch:Trương Thành,đầu óc anh bị điên rồi,vì một miếng thịt có đáng hay không...dừng lại,dừng lại mau,anh có biết gϊếŧ người là tội gì hay không ? Mau dừng lại....

Trương Thành muốn đẩy Cúc Tịnh Y ra,nhưng Dương Mịch ở trên người hắn giống như con bạch tuộc quấn chặt lấy hắn,lại thêm thái độ hai người rất cương quyết,Trương Thành sức lực dù lớn đến đâu hiện tại cũng không cách nào giải quyết phiền phức này,chỉ đành dừng tay,hừ lạnh một cái,sau đó trở về ngồi bên cạnh đống lửa.

Thấy Trương Thành dừng tay,Dương Mịch hai người mới thở phào ra một hơi.

Dương Mịch trèo xuống người Trương Thành,nói:Tịnh Y,người xem Triệu Huy tình hình thế nào rồi,lấy chút nước cho hắn uống,nhanh lên.

Nói xong,Dương Mịch vội vã đỡ Triệu Huy dậy và hỏi một cách lo lắng.

-Triệu Huy,Triệu Huy tỉnh lại,cậu có làm sao không ?

-Khục....khục....còn sống được...khụ khụ....được Dương Mịch tỷ quan tâm như vậy quả thật đáng giá....haha...khụ....

Triệu Huy thoi thóp chỉ nói được một nửa,trên mặt vẫn mang theo ý cười nhìn Dương Mịch,bày ra một bộ dạng thỏa mãn.

Dương Mịch bỏ qua thái độ trêu ghẹo của Triệu Huy,đỡ hắn ngồi dậy để cho Cúc Tịnh Y ở một bên luống cuống tay chân chăm sóc.

***

👉 Donate.

-Momo,Zalo Pay:0969824016 (TRAN VAN HOA)

-Vietcombank:1012879349 (TRAN VAN HOA)

Liên hệ thắc mắc,trao đổi truyện.

-Zalo:0969824016

-Gmail:[email protected]