Vì vậy biên tập của Liễu Liêm mỗi khi anh “tới ngày” liền đúng giờ gọi điện thoại thúc giục, khuyên can, đe dọa, dụ dỗ, bắt cóc, thắt cổ… toàn bộ đều đã dùng. Nếu như đúng lúc tâm trạng Liễu Liêm tốt, thì anh đáp ứng, nhưng nếu tâm trạng Liễu Liêm không tốt, vậy thì xin lỗi.
Mà hôm nay, tâm trạng của Liễu Liêm vừa lúc cũng không tệ lắm.
Liễu Liêm suốt đêm hôm qua chơi game, rốt cuộc thành công luyện tài khoản trong game tới cấp ba mươi – trong cái game anh chơi, sau cấp ba mươi mới chân chính bắt đầu, trước cấp ba mươi thì không đi được cái bản đồ nào cả.
Thân là một game thủ chó què, tay mơ, anh mất tới mấy ngày mới cay đắng khổ sở thăng cấp cho tài khoản, vì để luyện cấp chuyện quan trọng như viết truyện kiếm cơm đều bị anh ném ra sau đầu.
Quay đầu nhìn lại thời gian đã qua trong mấy ngày này, Liễu Liêm nhịn không được lau giọt lệ chua xót.
Nhưng do Liễu Liêm hoàn toàn là một tác gia, đánh chữ liên quan tới tồn vong, không làm thì cạn lương thực. Mặc dù bây giờ anh muốn đi chơi game, còn chưa kịp thử cảm giác lần đầu tiên trong đời đi bản đồ, thế nhưng nghĩ lại tiền nhuận bút của tháng này, anh vẫn cắn môi chạy đi đánh chữ.
Mặc dù trong trò chơi Liễu Liêm chỉ là chó què, nhưng tốc độ đánh chữ của tay anh rất nhanh, gõ bùm bùm lên máy tính tới trưa, anh không chỉ đánh xong chương mới cho hôm nay, mà còn cả ngày mai và ngày mốt.
Như vậy ngày mai và ngày mốt anh có thể chơi game thỏa thích, nghĩ lại thì thấy hơi bị hưng phấn luôn~
Lúc đánh xong chương mới, Liễu Liêm thở dài một hơi, nhưng ngay lúc anh đang mài đao xoàn soạt chuẩn bị chơi game tiếp thì biểu tượng hai người dưới góc máy tính của anh bỗng nhiên tích tích kêu lên.
Liễu Liêm vốn không tính để ý tới, nhưng khi anh liếc nhìn qua lại phát hiện là cô em họ nhà mình, vội vã trả lời.
Bánh Mousse Trái Vải : Sầu Riêng Ngàn Tầng đại đại ~~~ ca khúc mới của anh em đã xử lý hậu kỳ xong rồi, anh có muốn tìm người làm PV không? Vẫn làm như bình thường à?
Sầu Riêng Ngàn Tầng: Vất vả cho em rồi, tìm người làm PV phiền em vậy, như bình thường là được rồi.
Bánh Mousse Trái Vải : Không vất vả ~ em là hậu kỳ ngự dụng của anh mà ~ Được rồi, game em giới cho anh thấy thế nào? Chơi được không?
Sầu Riêng Ngàn Tầng: Chơi rất vui! Hiện tại anh đã tới cấp ba mươi!
Bánh Mousse Trái Vải : Có muốn em họ của anh tới mang anh đi thăng cấp hay không?
Sầu Riêng Ngàn Tầng: Trước mắt anh muốn tự mình tìm hiểu một chút.
Sau đó Liễu Liêm nhận được file âm nhạc em họ mình gửi tới, mở ra nghe.
Đoạn nhạc dạo đầu là tiếng đàn tranh thanh thúy du dương, sau đó một giọng nam dịu dàng, trong sáng vang lên…
Đây là một bài hát cổ phong song ca nam nữ.
Nghe xong mấy lần, Liễu Liêm hài lòng gật đầu, gửi cho em họ mình một câu: Kỹ thuật hậu kỳ của em ngày càng tốt.
Bánh Mousse Trái Vải : Ha ha ~ đó là vì Sầu Riêng Ngàn Tầng đại đại anh hát rất hay, hậu kỳ chẳng làm gì nhiều.
Sầu Riêng Ngàn Tầng: Đừng gọi anh là đại đại…
Bánh Mousse Trái Vải : dì Sầu Riêng Ngàn Tầng!
Sầu Riêng Ngàn Tầng: Được rồi, em thích là được, anh đi làm video trước.
Liễu Liêm thật sự không biết làm gì với cô em họ nhà mình, kêu anh họ là được rồi, cô lại lần này đến lần khác gọi anh là “Sầu Riêng Ngàn Tầng đại đại”, “dì Sầu Riêng Ngàn Tầng” hay “Sầu Riêng nam thần”, cũng không biết là nói thật hay là đùa giỡn với anh.
… Đúng vậy, Liễu Liêm ngoài trừ là một tác giả viết truyện đam mỹ võ hiệp, anh còn một thân phận khác, chính là giọng ca cổ phong nổi tiếng ở B trạm – Sầu Riêng Ngàn Tầng.
Vì để che dấu sự thật, Liễu Liêm không thể không tạo hai tài khoản QQ, hai tài khoản Weibo. Nhất là lúc bắt đầu anh phải dựa vào hai cái tên “Lưu Niên Thiên Trọng” và “Sầu Riêng Ngàn Tầng” mà đặt ra hai tính cách khác nhau, cẩn thận từng li từng tí, nơm nớp lo sợ bị người khác phát hiện.
Nhưng đến ngày hôm nay, anh đã luyện được kỹ thuật tinh thần phân liệt vô cùng khéo léo, tùy thời tùy chỗ đều có thể nhập vai. Kỹ thuật tinh phân của anh quả thật tuyệt vời, tinh phân lô hỏa thuần thanh, tinh phân xuất thần nhập hóa.
Nhưng mà tinh phân đã lâu, Liễu Liêm thỉnh thoảng nảy ra cảm giác mất mát kỳ dị –
Hừ, hết người này tới người kia đều nói sẽ sinh cho mình khỉ con, nhưng lại không nhận ra thân phận khác của cha bầy khỉ!
Còn dám nói là tình yêu đích thực?!