Chương 53
Tử Vi càng nghĩ, quyết định tìm đến Lệnh phi – người cao quý thiện lương mà Nhân Khang vô cùng ngưỡng mộ để nói hết sự thật.
Lệnh phi nằm trên nhuyễn tháp, vò nát chiếc khăn trong tay, răng nanh cắn môi dưới, lòng phẫn hận vô cùng, chết tiệt, tiểu quỷ chán ghét kia mạng thực lớn, ngay cả hạc đỉnh hồng cư nhiên cũng không độc chết được tiểu tạp chủng, còn có đồ chết tiệt Tiểu Yến Tử, chẳng những hại nàng mất đứa nhỏ, còn luôn tạo rắc rối, làm cho người ta đều ghi sổ lên đầu nàng, ngũ a ca cùng Phúc gia hiện tại cũng thực phiền toái...... Càng nghĩ càng cảm thấy bản thân có quá nhiều kẻ phiền toái đến đau đầu, Lệnh phi thậm chí có thể tự vò đầu bứt tóc mình để phát tiết buồn bực trong lòng. Hơn nữa Tiểu Yến Tử nửa đêm còn trèo tường ra cung, càng không ra dáng cách cách mà cho dù là nữ nhân trong gia đình bình dân cũng không làm chuyện đồi phong bại tục đến vậy.
Lúc này Kim mai bẩm báo có Hạ Tử Vi cầu kiến, Lệnh phi cảm thấy càng thêm phiền lòng, vốn nàng phải chịu đựng ghen tuông cùng hai người
Phúc gia kia bởi họ một lần nữa đoạt lại sự chú ý của Hoàng Thượng, chính là hiện giờ hiệu quả thì không có còn chưa nói, hai nha đầu tuổi trẻ mĩ mạo hơn lại suốt ngày làm mình hoảng loạn, một lần lại một lần nhắc nhở mình đã biến lão, không thể ngờ được lại vướng thêm chuyện này, Lệnh phi cảm giác chán ngấy tận cùng, hơn nữa Hạ Tử Vi còn cả ngày lén hỏi thăm chuyện Hoàng Thượng, ngươi sợ hãi gia không biết dã tâm của ngươi sao? Nghĩ muốn dẫm nát lên đầu ta nào có dễ dàng như vậy, hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi cái gì quy củ. Lệnh phi trong lòng cười lạnh, “Để nàng vào.” Thật ra ta muốn xem ngươi muốn nói gì.
Tử Vi mang theo vẻ mặt giàn rụa nước mắt vào phòng, chưa thốt lên lời nào đã khóc thút thít.
Lệnh phi trong lòng vốn ghen tị với nàng nay lại thêm phần bất mãn, xem nàng cách ăn mặc xinh đẹp thể hiện hết tuổi trẻ giảo mĩ, vừa khóc lê hoa đái vũ, động lòng người, càng đối Hạ Tử Vi bất mãn, thậm chí có ý muốn phá huỷ những kẻ khiến bản thân ngứa mắt. Trong lòng nghĩ mục đích đen tối, nhưng mặt ngoài vẫn thể hiện gương mặt tiên tử, thực ôn hòa hỏi, “Sao lại thế này? Bị ủy khuất gì sao?”
Tử Vi nghe vậy cảm động khôn cùng, Lệnh phi nương nương quả nhiên là người cao quý thiện lương, so với hoàng hậu ác độc —— hậu quả do bị Phúc gia tẩy não —— tốt hơn nhiều, vị trí hoàng hậu không để cho Lệnh phi nương nương thật sự rất đáng tiếc, “Nương nương, nô tỳ...... Ta mới là nữ nhi của Hạ Vũ Hà, ta mới chân chính là Hoàn Châu cách cách a! Tiểu Yến Tử là kẻ lừa đảo, nàng lừa đi tín vật của ta, mạo nhận cha ta a......”
Lệnh phi nghe vậy khϊếp sợ, phanh một tiếng ngã từ trên nhuyễn tháp xuống, nàng bất chấp đau đớn, một phen nhéo áo Tử Vi, biểu tình bình tĩnh trên mặt rốt cuộc không duy trì được, vẻ mặt dữ tợn, “Ngươi vừa rồi nói cái gì, lặp lại lần nữa!”
Tử Vi sợ tới mức thân thể rụt lui về sau, nhưng nghĩ đến mấy ngày nay bị dày vò, vẫn cố lấy dũng khí nói lại một lần.
Lệnh phi buông cổ áo Tử Vi, vô lực ngồi phịch trên tháp, Tiểu Yến Tử cư nhiên là cách cách giả mạo, Hạ Vũ Hà kia dù nói thế nào cũng là nữ nhân Hoàng Thượng từng coi trọng, dạy dỗ nữ nhi ra sao mà lại để Tiểu Yến Tử giống y hệt bộ dáng phó nữ cuồn cuộn, nguyên lai là kẻ lừa đảo a, trách không được Tiểu Yến Tử lúc trước nói nàng không phải cách cách đâu. Quan trọng là lúc trước, nàng ở trước mặt Hoàng Thượng nói Tiểu Yến Tử bộ dạng có bao nhiêu giống Hoàng Thượng, có thể nói Tiểu Yến Tử lên làm Hoàn Châu cách cách là một tay Lệnh phi nàng thúc đẩy, nếu như bị Hoàng Thượng đã biết, là khi quân mất đầu a! Cho dù nàng nói mình không biết cũng không có ai tin tưởng, huống chi Hạ Tử Vi là nàng để Phúc gia phái người đưa vào trong cung. Nghĩ đến đây, nàng chắc chắn chuyện này Phúc gia tám phần đã rõ ràng, nhưng nàng lại bị động không biết gì, tự chủ trương đem đại pháo đưa đến bên người, này Phúc gia thật sự nghĩ muốn một bước lên mây mà điên rồi sao?
“Nương nương......” Tử Vi nói nửa ngày, không được Lệnh phi đáp lại, ngẩng đầu lại thấy Lệnh phi thất thần, vẻ mặt còn nghiến răng nghiến lợi.
“Chuyện này vô cùng trọng đại, còn có ai biết?” Lệnh phi vẻ mặt nghiêm túc, hỏi, nếu có thể, người nào biết nhất định phải diệt khẩu, Tiểu Yến Tử kia cho dù là giả mạo cũng phải biến thành cách cách thật, về phần sự thật, dìm xuống địa ngục thôi.
Tử Vi thấy nàng hỏi nghiêm túc, cũng biết sự tình quan trọng, thành thành thật thật hồi đáp, “Chỉ có ta cùng Kim Tỏa và một nhà Phúc đại nhân biết...... Nga, còn có người trong đại tạp viện biết, ” nhìn Lệnh phi nhíu mày, vì thế giải thích, “Đại tạp viện chính là địa phương Tiểu Yến Tử sống trước đây.”
Lấy được tin tức, Lệnh phi lười ứng phó Tử Vi, dù sao Tử Vi cũng phải chết, trong cung thiếu đi một hai cung nữ thì không có mấy ai chú ý, “Ngươi đi xuống đi, chuyện này bản cung sẽ xử lý, chuyện này không cần nói cho những người khác.” Càng nhiều người biết càng phiền toái.”
“Dạ, nô tỳ cáo lui.” Lấy tay khăn lau mặt, Tử Vi hành lễ lui ra ngoài. Rốt cục nói ra, Tử Vi trong lòng vui sướиɠ không nói nên lời, Tiểu Yến Tử, những gì ngươi cướp đi ta sẽ đòi tất cả trở về. A! Ta sao lại có ý nghĩ như vậy? Chẳng lẽ ta là nữ nhân xấu xa? Tử Vi phát giác nội tâm vui sướиɠ khi người gặp họa, có chút sợ hãi, sau lại an ủi mình, Tiểu Yến Tử là trừng phạt đúng tội, lại yên tâm thỏa mãn.
Tiểu Yến Tử bị áp tới Từ Trữ cung, bừng tỉnh đại ngộ, lại là lão yêu bà a, nàng muốn chửi ầm lên, nhưng bất đắc dĩ miệng bị đổ thứ đồ gì đó, chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô, Tiểu Yến Tử đành phải ở điên cuồng nguyền rủa
thái hậu trong lòng.
Vào điện, lại phát hiện thái hậu không ở đây,chỉ có một ít cung nữ thái giám, Càn Long tối mặt ngồi ở vị trí trên cùng, hay tay Càn Long giữ ngăn cách Vĩnh Tông với Tình Nhi đang chờ ngồi chờ kết cục của con điểu ngốc kia.
“Tiểu Yến Tử, ngươi đã biết sai?” Càn Long ý bảo người đến đổ thuốc vào miệng Tiểu Yến Tử.
“Hoàng a mã, ngươi bị tiểu nhân lừa gạt, ta không làm gì sai?” Tiểu Yến Tử vừa mở miệng được liền khẩn cấp hét ầm lên.
“Bị tiểu nhân hãm hại?” Càn Long chọn mi. Tiểu Yến Tử gật đầu mạnh mẽ.
“Nói như vậy, ngươi không có nửa đêm trèo tường ra cung? Vậy quần áo trên người ngươi là xảy ra chuyện gì? Còn có vì sao lại bị áp giải từ ngoài cung vào đây?” Càn Long trên mặt hiện ra tươi cười nghiền ngẫm.
Tiểu Yến Tử tưởng rằng mình bị bắt bởi vì việc mình giả cách cách bị bại lộ, nguyên lai là chuyện nhỏ đó a, “Ta ra cung để đi xem tỷ muội kết bái của ta, hoàng a mã là người nhân từ, nhất định sẽ thông cảm cho Tiểu Yến Tử đi.” Kỳ thật đêm qua đến tìm ngũ a ca, sớm đem Tử Vi bay lên chín tầng mây, bất quá Tử Vi thiện lương như vậy, nhất định sẽ không trách lấy nàng làm cớ đi.
“Xì” Tình Nhi cười ra tiếng, “Hoàn Châu cách cách, chẳng lẽ tỷ muội kết bái của ngươi ở quý phủ ngũ a ca? Ngươi là đến vấn an tỷ muội hay đến gây chuyện cùng thị vệ phủ ngũ a ca?” Tiểu Yến Tử nghĩ tất cả mọi người đều ngu ngốc như nàng a.
Tiểu Yến Tử nghe vậy ánh mắt dao động, nhưng vẫn mạnh miệng nói, “Ở quý phủ ngũ a ca, làm sao vậy?”
“Nga?” Càn Long mở miệng, “Chuyện này cứ như vậy đi......”
Tiểu Yến Tử thở dài ra một hơi, nội tâm vì bản thân hoan hô, chính mình thật sự thông minh a, lại tránh được một kiếp. Không ngờ lời kế tiếp từ Càn Long đã đem nàng nhốt vào địa ngục.
“Vậy, Tiểu Yến Tử, chúng ta thương lượng một chút, tội ngươi giả mạo cách cách thì tính thế nào đây.” Càn Long nói lời dị thường mềm nhẹ, nhưng nghe vào tai Tiểu Yến Tử, lại giống như tình thiên phích lịch.
(Tình thiên phích lịch: Sấm sét giữa trời quang)