Chương 2
” Oa nhi mau đứng lên!”Lăng Tông mơ mơ màng màng ngái ngủ, cảm thấy có người không ngừng lay động hắn, còn bên tai hắn lại không ngừng gọi.
Hắn không nghĩ ngợi, kéo chăn lên cả người chui tọt vào trong, kiên quyết không dậy.
Sư phụ thấy hắn ở cái dạng này thì vuốt râu, khuôn mặt hồ li cười nham hiểm xoay gót bước ra khỏi phòng. Chỉ chốc lát sau đã thất trở về, tay cầm một chi hương, đem hương châm đặt ở trước giường sau đó đắc ý đi ra ngoài.
Vị đạo trưởng nào đó? Thật khó nghe thấy, nằm trong chăn Lăng Tông mơ hồ nghĩ, vì thế hắn đem chăn lại cuốn hút, nhưng chính là như thế nào cũng vô pháp ngăn cách cái hương vị quỷ dị kia. Lăng Tông không thể nhịn được nữa đành trở mình nhấc mạnh cái chăn thấy được hương châm đang ngút khói, giận! Một cước đem hương châm đá xuống đất, khuôn mặt khó chịu lầm bầm, lão nhân chết tiệt!
” Tỉnh?” Lăng tông miệng đang thầm rủa thì lão nhân thong thả từ ngoài tiến vào ” Rửa mặt chải đầu rồi chuẩn bị đi học đi!”
Lăng Tông ngái ngủ liếc một con mắt ra ngoài trời thấy còn thật tối” Sư phụ, hiện tại là mấy giờ?” Nhẫn a! Lăng Tông trong lòng ám chỉ chính mình.
“A” Sư phụ đại nhân không chút để ý đáp, “Giờ mẹo đi”
Xem bây giờ cũng vừa qua 5 giờ đi, một đứa trẻ 2 tuổi như hắn sẽ phải rời giường học tập, có lầm hay không? Bình tĩnh, bình tĩnh, gϊếŧ lão nhân kia là khi sư diệt tổ, tuyệt đối không thể làm?( có làm được hay không mới nói a ^ ^).
Bàn tay nhỏ bé của Lăng Tông xiết chặt, cố gắng bày ra bộ dáng tươi cười, “Sư phụ, ta như vậy, giờ mẹo bắt đầu học tập có thể hay không………?
” Sao lại không?” Lão nhân trầm ngâm trong chốc lát” Giờ mẹo tuy có hơi muộn, bất quá lo cho ngươi tuổi còn nhỏ, về sau tái sửa thành giờ dần đi. Không thể tưởng được một tiếu oa nhi như ngươi lại khát vọng học tập đến vậy, thật không hổ ta chọn làm đồ đệ, ha ha~”
Giờ dần!? Sao? Trong lòng Lăng Tông nhịn không được thầm rủa tám đời nhà lão nhân kia, vậy không phải 3 giờ sáng đã phải dậy rồi sao, ngược đãi trẻ em a!~
“Thân tài trí hơn người, học phú cao thâm, thiên văn địa lí không gì không biết, cầm kì thi học không gì không giỏi( tỉnh lược trên dưới ngàn lần tự sướиɠ) chính là y tiên đại nhân ta, tiểu tử, ngươi muốn học thật là tốt.” Sư phụ lỗ mũi hướng lên trời, đắc ý nói.
Ta cái gì cũng chưa nói a, hu hu, Lăng Tông thầm oán, không tình nguyện bước xuống giường.
Vì thế từ nay về sau Lăng Tông bắt đầu trải qua thời thơ ấu học tập gian nan như nước sôi lửa bỏng trong kiếp sống của hắn trong thế giới này.
Giờ Mẹo rời giường, luyện võ một canh giờ —— Lão nhân chính là muốn đồ đệ có thể tự bảo vệ mình, không bị người khác khi dễ.
Giờ Thìn ăn điểm tâm sau đó nghỉ ngơi một chút.
Giờ Tỵ bắt đầu học y độc dược đế ý—— đây là kịch có giọng hát và điệu bộ rất nặng.
Buổi trưa nghỉ tay ăn cơm.
Giờ Mùi học cầm kì thi họa trong một canh giờ —— Theo sư phụ hắn nói phải làm bông hoa biết đi còn hơn là một cái bánh bao, a không, là người tài hoa hơn người chính là mĩ công tử.
Giờ Thân cùng sư phụ đến vườn dược để lấy dược thảo, hiểu biết dược thảo chính là do đặc tính của tinh linh mà sinh trưởng,( cái nì không chắc lắm đâu)
Giờ Dậu ăn cơm chiều.
Giờ Tuất bắt đầu luyện nội công cùng sư phụ —— Nghe sư phụ nói chia làm nhiều loại như khí động, luyện thần, đan thành, thở thánh thai, nguyên anh, phân thần, xuất khiếu, biến hoá, dung hợp(
bất lực a, ai bít chỉ với, hu huT.T) Nguyên thần còn mấy đoạn liền, nghe cằn nhằn đau đầu a.
Giờ Hợi đi ngủ.
Cũng may là Lăng Tông tuy rằng ở trong hình hài đứa trẻ nhưng cái thông minh thiên tài vẫn còn, lại việc vừa gặp là không thể quên được, mỗi ngày học tập nhiều như vậy nên thời gian chơi đùa cũng không có, nếu hắn là hài tử bình thường chắc phát điên mất rồi. Cho nên hắn thường hoài nghi lão nhân kia có phải là cố ý gây sức ép ngược đãi hắn. Mà ở đây xem ra hắn có thể học được nhiều thứ hắn phi thường thích, cũng không tồi a.
Lăng Tông không nhìn thấy ở chỗ ngồi kia, lão đầu sư phụ lộ ra vẻ tươi cười, có chút điểm giảo hoạt, mang cảm giác hoài niệm, ta đương là sư phụ ngươi không có hồ đồ a, chẳng lẽ không rõ tiểu tử ngươi.