Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 10: Mùi tanh còn nồng không

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi tìm hiểu đại khái về chuyện này, tôi cúp điện thoại, hỏi Liễu Long Đình chúng ta nên xử lý như thế nào, dù gì rắn cũng là đồng loại của Liễu Long Đình.

Nghe Mã Kiện Quân nói xong, Liễu Long Đình không có bất cứ biểu cảm, nói với tôi đối phó với thứ đó chẳng cần chuẩn bị gì, chỉ cần qua đó là được.

Nhà Mã Kiện Quân cách nhà tôi khá xa, ở Thị Lâm. Tôi còn chưa mua xe nên chỉ có thể đặt vé xe lửa, phải đi tận năm sáu tiếng. Tôi vốn cho răng một mình tôi sẽ bị giày vò trên xe, nào ngờ lúc sắp đi, Liễu Long Đình thuận miệng kêu tôi chuẩn bị hành lý cho anh ta, anh ta cũng sẽ ngồi xe với tôi.

Thế này thì xấu hổ. Đi cùng tôi thì không sao, nhưng tại sao anh ta lại muốn ngồi xe lửa với tôi? Hơn nữa tôi với Liễu Long Đình không có gì nói với nhau, hai người ngồi cùng nhau sẽ rất ngượng nghịu. Nhưng Liễu Long Đình đã nói vậy thì tôi cứ làm theo ý anh ta, cùng anh ta tới nhà ga.

Bởi vì chỉ có mình tôi thấy anh ta nên không cần chứng minh nhân dân này nọ. Sau khi lên xe, người cũng thưa thớt. Anh ta bỗng nhiên ngồi bên cạnh tôi, còn rất bảnh bao, nếu không phải anh ta là tiên gia thì tôi còn chợt nảy sinh ý nghĩ, nếu anh ta là bạn trai tôi thì sướиɠ biết mấy.

Trên đường đi, chúng tôi không nói một câu gì, cũng không tiện nói chuyện. Lúc sắp xuống xe, Mã Kiện Quân gọi điện thoại cho tôi nói đã chờ ở lối ra nhà ga.

Lần đầu gặp Mã Kiện Quân, tôi còn tưởng là một người đàn ông trung niên tang thương đã chịu đủ phong sương, nhưng khi gặp anh ta, tôi còn rất bất ngờ, đó lại là một người đàn ông mặc tây trang thắt cà vạt, mặt mày hồng hào, nhìn từ bên ngoài hoàn toàn không giống như đã hơn 40 tuổi, cũng không giống một người đảm chìm trong đau khổ chết chóc, ngược lại càng giống doanh nhân.

“Ông là Mã Kiện Quân?” Tôi thử hỏi. “Chào cô chào cô, cô là Bạch Tiên Cô đúng không?

Tôi chính là Mã Kiện Quân! Tiên Cô đúng là trẻ tuổi tài năng, còn rất xinh đẹp.” Mã Kiện Quân khen tôi xong còn quay đầu nhìn bên cạnh tôi, hỏi: “Cậu này là ai vậy?”

Tôi quay sang nhìn Long Đằng. Chẳng phải người khác đều không thấy Liễu Long Đình hay sao? Tại sao Mã Kiện Quân lại thấy? Bị Mã Kiện Quân hỏi vậy, tôi nhất thời không biết nên giải thích quan hệ giữa tôi và Liễu Long Đình như thế nào.

“Tôi là chồng cô ấy, cùng cô ấy đến đây xem thử” Thấy Mã Kiện Quân, Liễu Long Đình bỗng trâm mặt. Mã Kiện Quân lại rất nhiệt tình, cười tươi roi rói nói không ngờ tôi lại kết hôn sớm như thế, thật sự không nhận ra...

Có lẽ tiếng cười của Mã Kiện Quân thật sự khác hẳn tiếng khóc lóc của ông ta trong điện thoại, tôi bỗng nhiên không có thiện cảm gì với ông ta, cho nên không khách sáo mà nói: “Con gái ông ở nhà sao? Ông dẫn tôi đi hỏi cô ấy xem hai con rắn kia nói thế nào”



Bị tôi nhắc nhở, Mã Kiện Quân mới nhớ ra ông ta mời tôi tới làm chuyện đàng hoàng, vội vàng nói có có có, sau đó mời tôi lên xe đến nhà ông ta.

Nhà ông ta là một căn nhà kiểu tây ở ngoại ô, kiểu dáng hay cách trang hoàng đều khá cao cấp. Sau khi vào nhà, tôi lại ngửi thấy mùi tanh hôi nồng nặc, hơi giống đêm mà Liễu Long Đình vào phòng tôi, nhưng lại thối hơn nhiêu. Đứng trong nhà họ như đứng trong hang rắn, khiến tôi rất khó chịu, chỉ muốn ra ngoài ngay lập tức.

Mã Kiện Quân nhìn lâu hai kêu con gái ông ta xuống, sau đó đi pha trà cho tôi và Liêu Long Đình. Liễu Long Đình nhìn chung quanh một lượt, quay sang nói với tôi lát nữa cẩn thận một chút, có lẽ tình huống không giống như Mã Kiện Quân đã kể. Tôi đang định hỏi Liễu Long Đình thì Mã Kiện Quân đã bưng bộ pha trà lại đây, con gái ông ta cũng ôm búp bê đi xuống lầu. Đó là một cô bé bảy tám tuổi, không thích nói chuyện, thấy tôi và Liễu Long Đình thì dụi mắt hỏi Mã Kiện Quân tôi là ai.

“Đây lã Tiên Cô đến đuổi yêu quái cho chúng ta. Hà Linh, con kế cho họ nghe hai con rắn đã báo mộng cho con như thế nào đi"

Nghe vậy, gương mặt cô bé bỗng trở nên vặn vẹo, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao hung tợn nhìn tôi như thể tôi là quái thú, bỗng ném búp bê chạy về phía tôi, há mồm căn lên tay tôi, còn cất tiếng thét nức nở: “Ai bảo chị lắm chuyện thế hả? Không được nhúng tay vào! Ai nhúng tay vào đều gϊếŧ hết!”

Tiếng kêu vô cùng thê lương, the thé như tiếng thủy tinh cà lên mặt tường, may mà tôi mặc quần áo dày nên cô bé không thể cản trúng da tôi, lại thêm Liễu Long Đình ra tay nhanh chóng, đấy đâu cô bé ra sau. Cô bé ngã trên sofa, chỉ lo ngôi đó khóc tu tu.

Mã Kiện Quân quỳ xuống: “Nó lại bị hai con rắn nhập vào người! Tiên Cô, cô phải cứu con gái tôi!”

Kể từ khi gặp Mã Kiện Quân đến nay, bây giờ ông ta mới bắt đầu nói. Tôi vốn định nói với ông ta rằng tôi sẽ xử lý, nhưng Liễu Long Đình lại giành trước nói: “Tôi đã biết chuyện nhà ông, đúng là hơi khó giải quyết, hơn nữa một hai ngày cũng không thể làm xong. Thế này đi, hôm nay thì thôi, vợ tôi ngồi xe lâu ngày cũng mệt mỏi, ông đưa chúng tôi đến một khách sạn nghỉ ngơi, ngày mai lại quay về giải quyết chuyện nhà ông”

Tôi còn dự tính giải quyết chuyện này cho xong, Liễu Long Đình bỗng nhiên kéo dài thời gian, tôi không hiểu anh ta nghĩ gì, nhưng dù sao tôi cũng hợp tác với anh ta, thế nên tôi phối hợp nói đúng là rất mệt.

“Mệt thì đi khách sạn làm gì? Ở lại nhà tôi luôn đi. Nhà tôi còn có mấy căn phòng cho khách.” Mã Kiện Quân đứng dậy, kêu con gái dẫn chúng tôi lên lầu.

Nhìn vành mắt đỏ hoe của Mã Kiện Quân, Liễu Long Đình đứng dậy rời đi. Không còn cách nào khác, Mã Kiện Quân còn mong chờ chúng tôi trừ tà cho ông ta, bèn dẫn chúng tôi tới khách sạn trong thành phố thuê phòng, bảo ngày mai sẽ tới đón chúng tôi.



Liễu Long Đình đóng cửa phòng, không quan tâm tới ông ta. Tôi tò mò hỏi Liễu Long Đình tại sao không sớm ngày giải quyết chuyện này, chúng ta cũng có thể mau chóng về nhà.

“Trong nhà họ vốn dĩ không có thứ gì quấy phá, ngược lại có lẽ nhà ông ta còn cúng tiên, cho nên ông ta mới thấy tôi, coi tôi như người bình thường.”

Trong nhà cúng tiên thì thường sẽ không bị tà linh quấy nhiễu. Nhưng Mã Kiện Quân lại mời chúng tôi trừ tà, chẳng phải vừa mặc áo mưa vừa bung dù hay sao?

“Cô bé kia bị nhập hồn cũng là giả vờ hả? Cả mùi rắn tanh thối hoäc nhà ông ta nữa?”

Nghe tôi nói mùi rắn tanh, Liễu Long Đình bỗng nhìn tôi, gật đầu: “Chắc là làm trước để khiến chúng ta không đoán được. Nếu không ra ngoài dự đoán của tôi thì mục đích lần này của ông ta chính là chúng ta.”

“Chúng ta không có thù oán gì với ông ta, tại sao ông ta lại muốn đối phó với chúng ta?”

“Có đôi lúc muốn lấy mạng người chưa chắc đã cân thù oán, huống chỉ bây giờ chúng ta đều là người tu hành, vừa rồi tôi cảm nhận được tiên khí trong nhà ông ta đã loãng đến mức gần như không có. Nếu tiên gia không bị hao tổn rất nhiều tu vi thì sẽ không chật vật như vậy. Tôi nghi ngờ Mã Kiện Quân muốn rút linh khí của chúng ta cung cấp cho tiên nhà ông ta.”

Thân là tiên gia mà lại phải cướp linh lực của người khác để tăng cường bản thân, thế thì khác gì yêu quái? Không chờ tôi hỏi rõ ràng, Liễu Long Đình lại nói với tôi là muốn tắm rửa trước, chúng ta không sợ họ. Bây giờ chúng ta vẫn chiếm ưu thế.

Trong lòng tôi, Liễu Long Đình không ăn khói lửa trần gian, chung quy ở trước mặt tôi, trừ làm chuyện ấy với tôi thì anh ta lúc nào cũng giống như tiên nhân giáng trần.

Anh ta nói muốn đi tắm khiến tôi thấy gần gũi hơn nhiều, cũng hơi buồn cười, cho nên không hỏi thêm gì nữa. Tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, tôi bỗng dưng lại ảo tưởng tới Liễu Long Đình. Trong miếu thần núi lần đó, tôi đã thấy dáng người của anh ta, quả thực không thua kém nam model trên TV, cơ bắp săn chắc, làn da nhẵn mịn, vòng eo săn chắc mạnh mẽ.

“Bạch Tô, lấy quần áo cho tôi một chút” Liễu Long Đình ở trong phòng tắm kêu tôi.

Tiếng kêu của anh ta nhất thời đánh thức tôi. Rốt cuộc tôi thèm trai cỡ nào, vô liêm sỉ đến mức ngay cả Liễu Long Đình cũng tɧẩʍ ɖυ?! Tôi không khỏi xấu hổ, vội vàng lấy áo ngủ các thứ cho anh ta. Liễu Long Đình đã mở cửa phòng tắm, đứng ngay dưới dòng nước chảy từ vòi hoa sen, trần trùng trục không mảnh vải che thân, tôi hoảng sợ quay đầu đi không dám nhìn anh ta, đưa quần áo cho anh ta. Liễu Long Đình đặt tay lên quần áo, bỗng nhiên kéo cô lại.
« Chương TrướcChương Tiếp »