Chương 23

Ngay cả Khang Từ Nhi bây giờ cũng có thể có được những gì cô ta muốn và tiếp xúc gần gũi với người cô ta thích.

Còn cô ấy thì sao? Cô định đợi đến khi nào Hoắc Kiêu mới hết lòng yêu thương cô, trong mắt cô là người duy nhất, như vậy cô có được anh?

Tuy nhiên, điều mà Khang Từ Nhi không biết là Trì Nam sắp đính hôn với người bạn gái quen ba năm của mình. Cô gái rất xinh đẹp trong bữa tiệc cuối cùng hiện lên trong tâm trí cô.

Tất nhiên, cô ấy sẽ giả vờ như không biết.

Cố Mạn Ninh không muốn Khang Từ Nhi nghe tin từ cô ấy, vì sợ rằng tình bạn sẽ tan vỡ.

Không gϊếŧ được con, Mộ Sơ Địch đau đầu trở về nhà, chưa biết giải thích thế nào nên đành tạm thời giấu đi.

Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của cô, không khí ở nhà nặng nề đến không ngờ.

Cha Mộ mặt càng ngày càng hằn học , vẻ mặt lo lắng cầm điện thoại, thở dài.

Ngay cả mẹ nuôi Dương Nhã Lan và Mộ San San trông như thảm họa cũng phải cau mày.

Nhìn thấy bóng lưng của cô, Mộ San San mở miệng nhưng không nói gì.

“Ba, xảy ra chuyện gì?” Mộ Sơ Địch bước nhanh tới, ôm chặt ba Mộ.

“Hết rồi.” Cha Mộ che mặt, giọng điệu tuyệt vọng. "Chú con lặng lẽ lấy trộm giấy uỷ nhiệm của ta đi ra ngoài vay tiền, nhưng tất cả đều thua sạch. Nhân viên ngân hàng bảo ta tuần sau phải đếm số tài sản để thế chấp."

Ông chú trong miệng cha Mộ là Dương Thiên Kỳ, em trai của Dương Nhã Lan. Ông ta là một bại gia tử , nhưng được cha mẹ ông ta cưng chiều, và Dương Nhã Lan lại có mối kết hôn tốt nên ông rất nhàn rỗi.

Không ngờ thật ra ông ta còn nợ cờ bạc hàng triệu đồng bên ngoài, trong lúc hoảng loạn đã nghĩ đến việc đem công ty nhỏ của anh rể làm thế chấp, người đứng ra vay lại chính là cha Mộ.

Nhưng với số tiền nhiều như vậy, kể cả đem nhà dùng để thế chấp cũng còn lâu mới đủ.

Mộ Sơ Địch sắc mặt cũng trong nháy mắt thay đổi, cô vội vàng hỏi: "Dương Thiên Kỳ bây giờ ở đâu? Hành vi của ông ta là phạm pháp. Chỉ cần có thể chứng minh ông ta ăn trộm tài liệu của cha, sẽ có thể thắng kiện."

Sau khi nghe điều này, trước khi cha Mộ kịp nói chuyện, Dương Nhã Lan đã tức giận đập bàn chỉ vào mặt Mộ Sơ Địch chửi bới.

“Đồ xấu xa, cô còn thúc giục ba cô kiện chú của cô!”

Mộ Sơ Địch đột nhiên lạnh mặt : “Chính ông ta thiếu tiền đánh bạc, tại sao muốn cha tôi gánh chịu?”