Chương 10

Trì Nam ở đâu?

Mộ Sơ Địch hoảng sợ nhìn xung quanh nhưng không thấy gì, chỉ có thể đón nhận bóng tối!

Sự hoang mang và hoảng sợ khiến cô nhanh chóng rút lại ý nghĩ tìm kiếm vô tri, cô cố gắng hết sức lần mò theo đường nét của tòa nhà với đôi mắt mở to, rồi đẩy đám đông ra và đi về phía cửa.

Ra ngoài liền tốt thôi, cô tự an ủi mình trong lòng.

Mặc dù lối vào hơi xa đại sảnh, nhưng nó vẫn được bao phủ bởi ánh trăng lạnh lẽo..

Tim của Mộ Sơ Địch đập nhanh, cô bước nhanh về phía cửa theo trí nhớ với đường nét mờ nhạt, cô không biết mình đã đυ.ng phải bao nhiêu người trên đường đi, may mắn là lúc này trời tối đen như mực, không ai nhìn thấy ai.

Khi cô đang giữ váy và càng ngày càng tới gần ánh trăng mờ ảo kia, cô đột nhiên vấp phải thứ gì đó, dưới chân loạng choạng rồi bất ngờ ngã về phía trước, nhưng lại rơi vào cái ôm ấm áp, mạnh mẽ hữu lực của một kẻ lạ mặt. Trong vòng tay, chiếc eo thon cũng bị chế trụ.

“Ah—” Mộ Sơ Địch tâm hoảng ý loạn, không nhịn được kêu lên một tiếng..

Mà chủ của cái ôm đang muốn đẩy cô ra đột nhiên dừng lại.

Mộ Sơ Địch đỏ bừng mặt, nương theo hơi thở của người kia cùng khuôn ngực rộng và rắn chắc, cô kết luận rằng đây hẳn là một người đàn ông cao lớn.

“Tiên sinh, xin lỗi, tôi bị trượt chân .”

Cô nhẹ giọng xin lỗi anh, cố gắng đẩy anh ra và đứng vững.

Bất quá, bên kia hoàn toàn không có ý thả lỏng, thay vào đó, cánh tay thép siết chặt eo cô, tay còn lại đưa lên trên mặt, nắm lấy cằm cô.

“Là em?” Giọng nói êm tai của người đàn ông vang lên, trầm thấp từ tính, mang theo chút giọng mũi nhẹ, giống như một luồng điện xuyên qua dây thần kinh của Mộ Sơ Địch.

“Anh đang nói cái gì vậy?… Buông tôi ra.” Trong màn đêm bao trùm, trong lòng cô vẫn không kìm được nỗi sợ hãi với bóng tối, thân thể càng lúc càng run rẩy, cô không còn thời gian quan tâm đến lời người đàn ông đang

nói.

Trước khi lời nói dừng lại, một mảnh nóng rực bao phủ môi cô.

Đôi mắt của Mộ Sơ Địch đột nhiên mở to, cô vùng vẫy trong tuyệt vọng.

Khuôn mặt cô đỏ bừng một cách nhanh chóng, đầu dùng sức nghiêng đi, nhưng cô vẫn không thể thoát khỏi đòn tấn công chính xác đang săn lùng của kẻ thù,. tiếng hét của cô ấy bị nuốt chửng bởi môi và răng. Và cô cảm nhận được .rõ ràng, dưới thân đối phương nổi lên phản ứng.