Yêu một người, yêu ba nghìn sáu trăm bốn mươi ba năm....
Ta yêu người ấy bằng hết thảy tình cảm, trân trọng, yêu quý mỗi thứ của chúng ta.
Ta từng hạnh phúc vô vàn khi có được tình yêu của người đó. Ta cho rằng chỉ có ta là người hạnh phúc nhất trần đời.
Ta tự tin như vậy, và cũng tùy hứng nghĩ như vậy.
Ta còn nhớ năm ấy, từng thề với thiên địa, ta sẽ ở bên cạnh hắn cho đến khi tóc bạc đầy đầu, sẽ cùng hắn nắm tay, trải qua nhân sinh, bên nhau đến cuối cùng.
Hắn thật cẩn thận mà đem ta ôm vào trong ngực: "Không chỉ có đời này, mà là đời đời kiếp kiếp."
Từng câu từng chữ này, ta đều vô điều kiện mà tin tưởng. Hắn nói hắn sẽ đời đời kiếp kiếp yêu ta, vĩnh viễn sẽ ở bên cạnh ta, hắn sẽ không bao giờ bỏ rơi ta, càng không bao giờ thay đổi.