Chương 2

Có chút......khó tin.

Lúc này, Tần Mặc yếu đuối dùng vẻ mặt quật cường nhìn Tôn Tử Bách, trong đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng tuyệt diễm kia tất cả đều làhận thù và chán ghét đối với Tôn Tử Bách.

Tin tốt là, Tôn Tử Bách đã hiểu rõ tình huống trước mắt.

Tin xấu là, Tôn Tử Bách không phải nhân vật chính công.

Tôn Tử Bách đau đầu xoa xoa mi tâm, lượng tin tức có chút lớn, tình cảnh có chút không ổn, hắn cần phải từ từ.

Trong tiểu thuyết, Tần Mặc cải trang đi du ngoạn gặp phải Tiêu Diệc Diễm cũng đang ẩn giấu thân phận. Hai người một người là con thứ bị khi dễ của Tần gia giàu có, một người là con cả không được coi trọng của Tiêu gia đại tộc ở Tô Thành, lại có cơ duyên gặp gỡ giấu diếm thân phận lẫn nhau, lấy diện mạo thật quen biết hiểu nhau, cuối cùng yêu nhau.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hai người có thể trở thành một đôi thần tiên quyến lữ, nhưng lại không nghĩ tới cái tên ác bá Tôn Tử Bách một tay che trời này lại đột nhiên nhảy ra chen ngang một chân.

Tôn tử Bách khi đáng trái ôm phải ấp ngoài ý muốn thấy được Tần Mặc. Lúc đó bị dung nhang kinh người của cậu ta hấp dẫn, từ đó bánh răng ngược luyến dây dưa bắt đầu chuyển động.

Uy bức lợi dụ, quyền thế áp người, quấn quít giữ chặt lấy, cường lấy hào đoạt*, dù sao ác bá không nói đạo lý, cảm thấy làm cái nào thoải mái thì làm như thế đó.

*ép buộc vụ lợi, quyền lực áp chế, bám chặt không buông, ngang tàng cướp lấy.

Vì thế trời giáng tai họa bất ngờ, gậy đánh uyên ương, núi lở đất đứt, Tần Mặc bị buộc phải tách ra khỏi người đàn ông mình yêu, ôm hận gả cho Tôn Tử Bách.

Trước mắt chính là đêm động phòng hoa chúc, chỉ là nguyên chủ Tôn Tử Bách ngày đại hỉ uống rượu quá liều sau đó đi đời nhà ma, cho nên hiện tại Tôn Tử Bách chính là chủ nhân của thân xác này.

Tôn Tử Bách im lặng, sao lại cảm thấy so với việc đối diện với cục diện rối rắm này không bằng trực tiếp chết sẽ sạch sẽ hơn.

Cái này chính là thiết lập của nam phụ ác độc, từ xưa đến giờ vai phụ ác độc có thể có kết cục tốt được à?

Nguyên chủ này sau khi cùng nhân vật chính thụ thành hôn, ở giữa hai vị nam chính dây dưa triền ngược tới ngược lui. Hai vị nam chính lại càng yêu càng sâu, càng ngược càng yêu, nhưng Tôn Tử Bách lại từng bước một đi xuống vực sâu, đến cuối cùng hắn bị bạn bè xa lánh, người người hô đánh, Hầu phủ bị diệt, cửa nát nhà tan, trở thành ăn mày...…