Quyển 4 - Chương 132-1: Chủ Thần

*Thế giới thứ tư: Thần thê*

——————

Trước khi rời tiểu thế giới, Tô Bạch Thanh đã mua đạo cụ trong cửa hàng của hệ thống và đưa cho người nhà sử dụng.

Công dụng của đạo cụ đó có gần giống với Hào Quang May Mắn, chỉ là thời gian duy trì của nó lâu hơn, giúp cho mẹ Tô và hai cụ già gặp được nhiều điều tốt đẹp hơn, hạnh phúc và sống bình an suốt quãng đời còn lại.

Người làm nhiệm vụ trong không gian Chủ Thần không thể sử dụng đạo cụ, chỉ có thể đưa cho dân bản xứ của tiểu thế giới sử dụng, vốn dĩ giá cả của nó cũng không tính là cao, đối tượng sử dụng là một người trung niên, hai cụ già cũng không còn sống được quá lâu, việc đưa đạo cụ cho mẹ Tô sử dụng tốn 20.000 điểm, hai cụ già cộng lại chỉ tốn 20.000 điểm, tổng là 40.000 điểm.

Ở thế giới này, Tô Bạch Thanh vẫn phải tiêu tốn một ít điểm linh tinh vụn vặt, sau khi trừ hao, cậu vẫn còn hơn 6 nghìn điểm.

Hệ thống báo cáo: "Một cơ thể khác của ký chủ ở thế giới khác vẫn chưa chết mà trở thành người sống thực vật."

Ánh mắt Tô Bạch Thanh biểu lộ sự kinh sợ, cậu mở miệng.

Trở thành người sống thực vật, chẳng phải sẽ làm liên lụy đến những người khác sao?

Tô Bạch Thanh đột nhiên nghĩ đến điều gì đó: "Tôi có điều này muốn hỏi, người đã rời khỏi nhiệm vụ của tiểu thế giới còn có thể trở về đó không?"

"Có thể." Hệ thống nói: "Nhưng mà phải tốn rất nhiều điểm."

Khi đã hoàn thành nhiệm vụ ở các thế giới trước, Tô Bạch Thanh cũng không nhất thiết phải trở về đó.

Thời điểm Tô Bạch Thanh rời đi, trong tiểu thế giới đã xảy ra một vài chuyện, đối với cậu mà nói, nó bắt đầu trở nên giống một giấc mơ, càng ngày càng không có cảm giác chân thực, đây là biện pháp bảo vệ của không gian Chủ Thần để ngăn chặn người làm nhiệm vụ bị lạc lối.

Tuy nhiên, tình cảm còn sót lại của Tô Bạch Thanh đối với tiểu thế giới mà cậu vừa rời đi trước đó vẫn chưa hoàn toàn biến mất, cậu có hơi lo lắng và hỏi hệ thống: "Những người tôi quen biết, họ sống có sống tốt không?"

"Đều vẫn ổn." Hệ thống Chủ nói.

Tô Bạch Thanh đột nhiên ngẩng đầu lên, sự kinh sợ trong ánh mắt cậu ngày càng nhiều.

Đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy hệ thống Chủ nói.

Tô Bạch Thanh đã được nghe thấy âm thanh của hệ thống riêng*, cũng đã từng nghe thấy âm thanh của hệ thống Thế Giới Nhỏ, khi so sánh hai hệ thống với hệ thống Chủ, Tô Bạch Thanh cảm nhận được cảm xúc hai hệ thống này thực sự rất phong phú.

*Hệ thống riêng của thụ.

Âm thanh của hệ thống Chủ hoàn toàn không có độ ấm, lạnh lẽo như một khối kim loại lạnh băng.

Hệ thống 077 thì thầm với cậu: "Hệ thống Chủ vậy mà lại thực sự kết nối với người làm nhiệm vụ sao?"

"Tiểu thế giới thứ ba mà cậu vừa trải qua lại gặp vấn đề, hệ thống nhân vật trung tâm xảy ra trục trặc." Hệ thống Chủ nói với giọng điệu trầm bổng du dương, như thể đã được thiết lập từ trước, không có một chút sai lệch nào: "Tiểu thế giới xảy ra chuyện là trách nhiệm của tôi, tôi sẽ bồi thường cho cậu, cậu có thể đưa ra một yêu cầu với tôi."

Tô Bạch Thanh sững sờ, thật hào phóng.

"Tuy nhiên, tôi có điều kiện trao đổi." Hệ thống Chủ nói tiếp: "Thế giới mà cậu vừa trải qua đã xảy ra vấn đề quá nhiều lần, tuy rằng cuối cùng mỗi thế giới vẫn có thể duy trì nhưng sẽ trở thành một mớ hỗn độn, cậu là một nhân viên có vấn đề."

Tô Bạch Thanh nghe vậy, cậu cảm thấy có hơi xấu hổ.

Làm việc không tốt nên bị cấp trên phê bình.

"Lần này, trong lúc cậu ở không gian Chủ Thần, tôi muốn quan sát cậu ở khoảng cách gần hơn." Hệ thống Chủ nói: "Nếu cậu đồng ý, cậu có thể đưa ra một yêu cầu với tôi."

"Có thể." Tô Bạch Thanh nói.

Tô Bạch Thanh cũng muốn tự mình giải quyết vấn đề trong công việc, nếu hệ thống Chủ quan sát rồi chỉ ra một vài lỗi sai, giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn thì còn gì bằng.

"Có cơ hội để đưa ra yêu cầu với hệ thống Chủ, điều này thực sự rất quý giá." Hệ thống trong đầu cậu nói với giọng điệu rất phấn khích: "Ký chủ phải suy nghĩ cho thật kỹ!"

"Cậu có thể trở về không gian Chủ Thần nghỉ ngơi trước, sau đó suy nghĩ từ từ."

Hệ thống Chủ nói xong, một dòng dữ liệu xuất hiện trong không gian đen kịt.

Dòng dữ liệu đi tới trước mặt Tô Bạch Thanh, tạo thành hình dạng của một con người.

Đồng tử của Tô Bạch Thanh hơi giãn ra, phản chiếu hình một chàng trai trẻ quen thuộc.

Chàng trai trẻ có khuôn mặt đa tình, ngũ quan bắt mắt đến mức sinh ra là để đứng trên sân khấu, ở thế giới thứ hai, Tô Bạch Thanh thường xuyên được mọi người khen ngợi đôi mắt với đôi mắt xanh như biển trên StarNet, cũng nhờ có đôi mắt này mà khuôn mặt của cậu càng ngày càng trở nên quyến rũ mê người và tràn đầy sức sống.

"Nam Nguyên?"

"Tôi lấy ngẫu nhiên dữ liệu của một trong số những người cậu quen biết, ở những thế giới cậu đã trải qua." Giọng nói của hệ thống Chủ phát ra từ miệng của Nam Nguyên, tư thế đứng của anh ta trông có hơi cứng nhắc, khuôn mặt vô cảm, hoàn toàn khác với người mà Tô Bạch Thanh biết, người luôn mang theo một nụ cười của một ngôi sao trên khuôn mặt: "Tôi sẽ ở bên cạnh quan sát cậu trong bộ dạng này."

*

Trong không gian Chủ Thần, bây giờ đang là mùa đông, những nhánh cây trơ trụi được bao phủ bởi tuyết.

Tô Bạch Thanh dẫm lên tuyết đi vào biệt thự ở giữa khu dân cư, cậu tò mò hỏi hệ thống Chủ trong bộ dạng của Nam Nguyên bên cạnh mình: "Anh ở lại đây với tôi rồi thì công việc của anh phải làm sao?"

"Phần đang ở bên cậu chỉ là một phần nhỏ không đáng kể trong chương trình của tôi." Hệ thống Chủ trả lời: "Chủ thể của tôi vẫn đang xử lý công việc."

Tô Bạch Thanh chợt tìm được một căn biệt thự trống rộng lớn, cậu dẫn hệ thống Chủ đến đó và mở cửa đi vào.

Mặc dù cơ thể của hệ thống Chủ được tạo thành bởi dòng dữ liệu, nhưng nó cũng không khác gì một thực thể, tuyết rơi xuống quần áo và tóc của họ, Tô Bạch Thanh lau tuyết trên tóc mình và đưa khăn tắm cho hệ thống Chủ: "Anh có tắm không?"

"Bây giờ thì chưa." Hệ thống Chủ nhận lấy khăn tắm từ trong tay cậu.

"Vậy tôi đi tắm trước."

Trước khi rời khỏi tiểu thế giới, Tô Bạch Thanh đã từng ở trong nhà máy bỏ hoang, nơi này rất bẩn, mặc dù linh hồn của Tô Bạch Thanh đã trở về không gian Chủ Thần, sẽ không bị nhiễm bụi bặm, nhưng trong lòng cậu vẫn cảm thấy khó chịu, muốn tắm rửa một chút.

Sau khi tắm xong, Tô Bạch Thanh thay quần áo ở nhà, làn da trắng nõn có hơi ửng đỏ.

Hệ thống Chủ ngồi trên ghế sô pha, tư thế ngồi của anh ta so với lúc Tô Bạch Thanh bước vào nhà tắm vẫn không hề thay đổi, như thể không hề nhúc nhích.

Tô Bạch Thanh mở tủ lạnh hỏi: "Anh muốn uống cái gì?"

"Không cần." Hệ thống Chủ nói.

Đúng là hệ thống không cần ăn uống nhưng Tô Bạch Thanh vẫn hỏi: "Cơ thể của anh có chức năng ăn uống không?"

"Có."

"Vậy thì chúng ta uống chút gì đó đi." Tô Bạch Thanh nói.

"Tôi đã từ chối rồi." Hệ thống Chủ bối rối: "Tại sao cậu cứ bám riết chuyện này không rời vậy?"

"Bởi vì tiếp đó tôi sẽ nói chuyện với anh, sẽ rất mất lịch sự nếu như chỉ có mình tôi ngồi uống."

Trước khi xuyên việt, Tô Bạch Thanh đã được gia đình giáo dục rất nghiêm khắc, bây giờ cậu đóng vai đủ loại nhân vật phản diện trong tiểu thế giới, đây là những việc mà trước đây cậu chưa từng nghĩ tới, nhưng Tô Bạch Thanh cũng đã dần quen với điều đó, thậm chí còn cảm thấy thú vị.

Chỉ tiếc là, nếu như sau khi cậu kết thúc công việc, cốt truyện của từng thế giới đều có kết cục viên mãn thì hoàn hảo biết bao.