Chương 8

Mặc Phóng nghe những lời này, cả cõi lòng trở nên mềm nhũn.

"Là ta quá đường đột."

Hắn không biết nên làm gì tiếp theo, ôm chặt lấy nam hài vào lòng hay đẩy y ra?

Tạ Hàm Chi cụp xuống hàng mi cong dài, thầm quyết tâm nhỏ giọng nói:"Ngươi, cúi đầu xuống chút."

Mặc Phóng nhướng mày không rõ Tạ Hàm Chi muốn làm gì nhưng vẫn nghe lời, khụy đầu gối xuống một chút, làm chiều cao hai người cân bằng một chút.

Tạ Hàm Chi ôm má Mặc Phóng, sau đó dùng sức hôn lên môi hắn, rồi từ từ mυ"ŧ cắn đôi môi.

Mặc Phóng ngây ngốc nhìn nam hài xinh đẹp chủ động hôn hắn, còn chưa kịp phản ứng đã nhìn thấy nam hài xinh đẹp với đôi mắt ướt sũng trừng hắn.

"Tại sao không hôn ta nữa? Huynh hết thích ta rồi sao?"

Tạ Hàm Chi ủy khuất rồi, cần được an ủi.

Mặc Phóng không nhịn được cười một tiếng, sao y lại đáng yêu thế này? Đáng yêu làm hắn chịu không nổi.

"Làm sao có khả năng hết thích ngươi đây?" Yêu ngươi còn không kịp.

Hắn bế y lên bước nhanh đến giường, như đùa như không khàn khàn nói:

"Mỹ nhân này, là ngươi tự tìm, đừng trách ta."

Gương mặt Tạ Hàm Chi đỏ bừng như trái cà chua chín, thẹn thùng ôm cổ hắn kiềm nén sự xấu hổ y lắp bắp đáp lại lời đùa giỡn của nam nhân:"Là, là ta tự tìm... Huynh, huynh muốn như thế nào... Ta, ta cũng chiều..."

18 năm sống trên đời, hiện tại y mới biết thế nào gọi là không biết xấu hổ.

Nhưng mà, nhưng mà đã hơn hai tháng y không gặp nam nhân này rồi, y thật sự rất nhớ hắn... Bởi vì nhớ hắn nên càng muốn thân cận với hắn.

Mặc Phóng yêu thích bộ dạng đáng yêu của y không thôi. Cái gì mà không nên vội vàng? Người trong lòng đã lên tiếng như thế, hắn còn chờ gì nữa? Nam nhân kích động hôn y. Lần này đầu lưỡi dễ dàng tiến vào khoang miệng ấm áp của nam hài, đầu lưỡi cả hai quấn lấy nhau.

Tay nam nhân vuốt ve eo nhỏ người dưới thân. Không biết từ khi nào y phục trên người cả hai đã cởi ra vứt xuống một bên.

Mặc Phóng đưa ngón tay đến bên miệng Tạ Hàm Chi bắt y liếʍ ướt. Tạ Hàm Chi ngoan ngoãn ngậm ngón tay hắn trong miệng.

"Bảo bối thật ngoan." Nam nhân rút ngón tay ra, sờ soạng hạ thân y, tiếp đó nhẹ nhàng đưa ngón tay vào hậu huyệt.

"Ưm!...Huynh... Huynh mới gọi ta là gì... Ha!"

Nam nhân cười khẽ đặt lên trán y một nụ hôn:"Bảo bối, bảo bối của ta."

Bảo, bảo bối?

Y cũng được gọi là bảo bối sao?

"Sao vậy? Không thích ta gọi như vậy?" Ngón tay không ngừng lại vẫn cố gắng chen vào hậu huyệt chật hẹp, một tay hắn ôm chặt thân thể trắng nõn mảnh mai trong ngực.

Tạ Hàm Chi rêи ɾỉ, đôi mắt ướt đẫm lắc lắc đầu:" Không phải.... Rất, rất thích huynh gọi... ưm ha! Như vậy..."

Mặc Phóng lại cười, đôi mắt hắn nhu hoà sủng nịch.

Hai ngón tay thuận lợi vào được, Mặc Phóng nắm lấy côn th*t thô to dữ tợn của mình chen vào hậu huyệt nhỏ bé đang đóng mở.

"A! Thật lớn..."

Nam hài xinh đẹp nhìn thấy côn th*t vừa thô dài vừa dữ tợn liền biến sắc. Y, y sợ đau a!

"Bảo bối cố gắng nhịn."

Nam nhân giọng khàn khàn bảo.

côn th*t khó khăn chen vào hậu huyệt chật hẹp được một nửa thì mỹ nhân dưới thân đã không chịu được khóc lên.

Nam hài nức nở:" Hức... Đau... Hức hức..."

Nam nhân giọng trầm thấp dịu dàng dỗ dành:"Bảo bối, giãn ra. Một lát sẽ hết đau thôi."

Nam hài nghe lời, nhẫn nhịn cơn đau cố gắng co giãn hậu huyệt. Qua một lúc đại côn th*t mới đi vào hoàn toàn.

Nam nhân kéo đôi chân thon nhỏ của mỹ nam hài vòng lên thắt lưng cường tráng của mình, bên trên môi lưỡi triền miên bên dưới hỗn độn lúc ra lúc vào...

Nam hài mảnh mai xinh đẹp bị nam nhân cao lớn tràn ngập giống đực đè dưới thân mãnh liệt đưa đẩy, cơ thể trắng nõn đỏ ửng từng mảng, gương mặt xinh đẹp của nam hài vì nhiễm dục mà trở nên diễm lệ câu nhân hơn.

Nam nhân liếʍ mυ"ŧ từng tấc da thịt nam hài, nơi nào bị hắn mυ"ŧ qua đều để lại dấu vết. Nam nhân nhìn hai hạt đậu nổi lên trên l*иg ngực trắng nõn của nam hài, hé miệng nhẹ nhàng mυ"ŧ cắn.

"A... Không cần như vậy... Ưm! Không chịu được,..."

Mỹ nam hài khóc nức nở rêи ɾỉ.

Ngực bị mυ"ŧ, toàn thân y đều tê dại.

Nam nhân vừa mυ"ŧ liếʍ hạt đậu nhỏ vừa mạnh mẽ đưa đẩy đại côn th*t vào sâu trong hậu huyệt mềm mại chặt chẽ của y.

"Aaa... Ca ca... Tha mạng! Ưm ah."

Nam nhân bị một tiếng "ca ca" này của y làm giật mình suýt nữa đã phóng tinh. Hắn bỏ qua hạt đậu trong miệng chuyển sang cắи ʍút̼ đôi môi ướŧ áŧ của mỹ nhân.

Nam nhân khàn giọng thầm thì bên tai người dưới thân:

"Muốn nghe bảo bối gọi ta là phu quân hơn."

Nam hài hé miệng rêи ɾỉ, đầu óc xoay chuyển.

"Bảo bối nghe lời."

"Haa... Phu, phu quân."

"Bảo bối ngoan lắm."

"Ưʍ..."

Mặc Phóng làm một lúc lâu, đợi đến khi Tạ Hàm Chi mệt mỏi ngủ thϊếp đi hắn mới bắn ra. Ôm lấy thân thể mềm nhũn trong lòng, hắn đi vào trong dục tuyền sau tấm bình phong.

Cẩn thận tắm rửa sạch sẽ cho Tạ Hàm Chi xong, còn bản thân thì qua loa tắm cho xong chuyện.

Chuyện cần làm đã hoàn thành, hắn ôm Tạ Hàm Chi về trên giường lớn, đắp chung một tấm chăn ấm, ôm tiểu nam thê thơm mềm vào lòng, rồi thoả mãn chìm vào giấc ngủ.

TruyenHD. Chap‎ 𝑚ới‎ l𝐮ôn‎ có‎ tại‎ ~‎ 𝑻RUM𝑻RUYỆ‎ N.VN‎ ~

TruyenHD