Chương 2: Dục niệm hoa

Thiệu Cao và Thiệu lâm Phong nói thế nào đây. Hai người cảm tình rất phức tạp, nói là người yêu đi, nhưng hai người lại là chú cháu! Nói là không yêu đi lại không phải.

Thiệu Cao cha cũng chính Thiệu lâm Phong ánh trai là một cái rất bá đạo nam nhân, mẹ cậu lại là cái ngốc bạch ngọt giống trong tiểu thuyết diễn vậy, cường thủ hào đoạn. Đáng tiếc mẹ cậu cũng không phải nữ chủ chính bị ác độc mẹ kế làm chết rồi!

Cậu cha ái náy cũng chỉ bù đáp tiền tài cho cậu, còn xa lạ hơn người xa lạ. Thiệu Cao bị đưa về nhà ông bà nội, ở đây gặp Thiệu lâm Phong, lớn hơn cậu 10 tuổi, một cái kẻ bị bệnh kiều.

Thực yêu Thiệu Cao lại muốn chiếm giữ cậu làm cậu xã đoạ, dạy cậu đủ thứ... nhưng như thế nào được đâu. Chỉ có thể ái muội, không phải không thể vượt giới, chỉ là qua kia đạo khảm chắc chắn cả hai bên đều sẽ chán ghét nhau. Vậy nên hai người cũng chưa từng quá mức!

Thiệu Cao không giống cha, mà là giống người chú này, bạc tình tới điên cuồng! Thiệu Cao thực mỹ, là loại kia mỏng manh đơn bạc đẹp, có thể khiến bất cứ người nào vì cậu mà điên đảo hoặc chết.

Nhưng cậu lại thích chơi, thích tính kế, thích diễn một tuồn kịch do mình làm chủ đạo! Rồi hủy diệt... Bệnh cũng không nhẹ.

Cùng Thiệu lâm Phong chơi trò chơi cược mỗi người yêu cậu, có thể vượt qua được các loại áp lực đồ cậu và hắn sắp đặt là cậu thắng, nếu không cậu thua. Nhưng nhiều lần cậu đều thua, không phải cậu không đủ mỹ, không làm người thích, sự thật là những người đó đều yêu cậu. Nhưng lại thế nào đâu, bọn họ ở Thiệu lâm Phong dẫn dắt hạ vấn là từ bỏ Thiệu Cao.

Thiệu lâm Phong thích nhìn Thiệu Cao buồn rồi chỉ thuộc về hắn, hắn là một cái ngụy trang giả. Trong bóng đêm không ai rõ hắn tâm tình thật lòng, Thiệu Cao cũng thế, Thiệu Cao cảm thấy cậu là chán ghét hắn! Chỉ là Thiệu Cao khi phát giác ra cậu không ra tay được với Thiệu lâm Phong liền biết cậu là có chút cảm tình đã quá giới. Mà cậu lại chán ghét mất khống chế cảm giác! Cuối cùng tự sử lí bản thân.

Nhìn Thiệu lâm Phong không hề rơi lệ, tuy đã đoán trước nhưng Thiệu Cao cũng thật không vui. Cảm thấy không thú vị, đảo mắt đã bị cuốn vào một không gian khác.

"Nơi này là nơi nào?"

"Xin chào, ta là hệ thống 705. Tiên sinh ngài linh hồn cùng nhân sinh quả thực còn đặc sắc hơn kịch. Bản thân càng có tư tưởng cổ quái. Chúc mừng ta đã lựa chọn ngài cùng ngài nhận thức" Một đoá hoa héo tàn phát ra thanh âm, không gian là một mảnh hắc ám, ngoại trừ dưới cân là một đám hoa, cùng hạt.

"Nói điểm chính đi" Thiệu Cao không kiên nhẫn.

"Ân, kì thật ta gọi Dục niệm hoa ta tiến hoá có ý thức, đi vạn giới tự nhận là hệ thống lừa gạt vô số kí chủ ân ái. Đổi chỗ tốt, sau đó ta mạnh lên, khụ khụ chơi quá phiêu vào đại thiên giới đánh chủ ý lên Thánh nhân, sau đó chính là hiện tại ta bộ dáng! Cái kia, ta sắp tiêu tán nhưng còn muốn có người kế thừa ta đi nguyện gieo Dục niệm hoa ở các thế giới khác, chính là như vậy ta chọn ngài. Ngài có thể nhờ ta cuối cùng năng lượng đi vào một giới, cộng hưởng nam chủ khí vận, lại có năng lượng xuyên qua vô số đai thế giới, tiểu vị diện cho tới tồn tại vĩnh sinh".

Nó đưa ra bánh trái thơm ngon nói ra dụ dỗ, Thiệu Cao lại rất thanh tỉnh. Cười có chút lạnh lùng: "Ta cũng không phải ngốc tử, ngươi nhìn ta nhân sinh vậy hẳn rõ rằng đi"

"Rõ rằng, rõ ràng" Hoa lắc lư.

Thiệu Cao cười, lời nói lại tràn đầy sắc bén: " Vậy ngươi cảm thấy ta sẽ ngốc tin hết lời ngươi nói! Ta nói ngươi nói một bộ phận là thật một bộ phận là biên đi, ví như ngươi sắp tiêu tán. Này như là đùa hài tử dường như, có thể bắt lấy ta linh hồn, mà có thể nói mình sắp chết, ngươi chắc hẳn chỉ là không có ý thức hoặc ngủ say ở cái này hoa thu năng lượng. Muốn lợi dụng ta xuyên qua kiếm năng lượng bổ xung, lại gieo xuống ngươi hạt giống, các loại hoặc là ngươi là những hạt giống này một ngày nào đó trưởng thành ngươi cũng mạnh lên đi!"

Hệ thống 705: "..." Nó có điểm im lặng, bình thường đều chọn dục niệm lên não kí chủ. Nhưng vì nó thật sắp không xong, sợ chọn xuẩn kí chủ nó liền xong đời. Nên khi phát hiện Thiệu Cao quả thực vui vẻ. Nhưng hiện tại nó cảm thấy, uy vấn là ngốc ngốc dễ lừa đáng yêu, quá thông minh đấu trí đáu dũng nó quá là tâm mệt.

"Người đã biết thì thế nào, ngươi không làm vậy ta sẽ gϊếŧ ngươi" 705 nói.

Thiệu Cao cười: "Ngươi cảm thấy ta sợ chết"

705: "..." Hình như không có, người ta là tự sát a!

"Ta sẽ làm ngươi sống không bằng chết" 705 uy hϊếp.

"Ngươi còn đủ năng lực này?" Thiệu Cao hỏi ngược lại.

705: "..." Tâm hảo mệt, nó này là bắt nhầm ma vương linh hồn đi.

Thiệu Cao đùa đủ rồi nói: "Được rồi không đùa ngươi, ta ngược lại hứng thú ngươi nói cái kia xuyên qua vạn giới. Chỉ là không cần nói dối ta, tốt a! Không thì ta điên lên ngươi hẳn là gánh chịu một chút hậu quả".

705 hoa chi run rẩy, nó tuy bị uy hϊếp tuy có điểm khó chịu. Nhưng cũng run sợ! Tốt a, là nó tay tiện kéo đến một cái đại gia, người ta đã nói rõ ràng nó cũng không phải ngu xuẩn hoa tất nhiên đồng ý.

Gấp nói: "Vậy được rồi, ta vốn một cái hệ thống bảng, ngươi tự hiểu rõ đi. Ta truyền ngươi vào một thế giới, tư liệu sẽ truyền cho ngươi, đại thần ngài đừng hố ta a! Ta bị thương sẽ lâm vào ngủ say, được rồi cúi chào, chúc ngài lữ hành vui vẻ"

Hắc ám bao phủ Thiệu Cao ý thức mơ hồ...