- 🏠 Home
- Đô Thị
- HE
- Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại
- Chương 61: Lão Trần, cậu nhất định phải đi
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại
Chương 61: Lão Trần, cậu nhất định phải đi
“Cậu Trần, cậu và bạn gái đến đây để thi bằng lái xe sao?”
Bắt đầu từ ngày đó, Giang Trạch đã biết rằng Trần Nam không tầm thường.
Cứ nghĩ đi, tiêu hết một nghìn tám trăm vạn mà chẳng thèm chớp mắt lấy một cái.
Chắc chắn là người có tiền.
Hơn nữa sau chuyện đó Giang Trạch cũng đã có tìm hiểu, mặc dù không tìm hiểu được tin tức của vị Trần Nam thần bí này, nhưng anh ta cũng biết được, vị giám đốc của cửa hàng bán Lamborghini kia, trong cả Kim Lăng này cũng được coi là người có máu mặt.
Mà ngay cả ông ta cũng cung kính với Trần Nam như thế, đương nhiên anh ta có thể đoán ra được Trần Nam không tầm thường!
“Không đúng, hai người đều đi thi sao!”
Mặc dù trước đây hai người đã mạo phạm đến Trần Nam, nhưng bây giờ Trần Nam lại lịch sự như vậy, cũng nên lịch sự ngược lại.
Lúc này Tô Hoài cùng với Lý Kiên Hoàng ở bên cạnh đã trợn tròn mắt.
Đây là cậu Giang đấy, sao đột nhiên lại kính nể tên nghèo nàn tồi tàn Trần Nam này đến vậy chứ.
Sao hai người có thể không khϊếp sợ được?
“Nếu đã như vậy, đúng lúc cậu Trần đến đại học Kim Lăng, tôi cũng tiện đường đi qua, cậu có cần tôi đưa đến đó không?” Giang Trạch cười nói.
Người như cậu Trần đây, nhất định phải kết bạn, như vậy thì sau này sẽ có lợi với chính bản thân anh ta.
Trần Nam chẳng có ý kiến gì với việc đi nhờ xe này, hơn nữa Tô Quân Dao cũng đồng ý.
Cứ như vậy, hai người đã trực tiếp rời đi trước ánh mắt ngạc nhiên của Tô Hoài và Lý Kiên Hoàng!
“Cái tên Trần Nam này, chẳng lẽ thật sự là một con nhà giàu khiêm tốn giống như những gì mà Tô Quân Dao nói sao? Nếu không thì tại sao cậu Giang lại đối xử với cậu ta như vậy chứ?” Sắc mặt của Tô Hoài rất khó coi.
Vốn dĩ cô ta muốn nhân cơ hội này để đánh bại Tô Quân Dao, đối thủ lâu năm của mình, để cho cô thua cô ta một lần, không thể ngẩng đầu trước mặt cô ta được nữa.
Mặc dù chuyện khoe khoang bạn trai có nhiều tiền khá thô tục nhưng chỉ cần là thứ cô ta có mà Tô Quân Dao lại không thì đã đủ lắm rồi!
Tô Hoài tức giận dậm chân.
“Hừ, Tiểu Hoài, em đừng có đưa ra kết luận sớm như vậy, anh cũng không phải là không có bạn bè ở đại học Kim Lăng, em đợi đi, anh đây sẽ điều tra tên Trần Nam này, xem thử cậu ta có lai lịch ra sao!” Lý Kiên Hoàng tức giận nói.
Dù sao lần này, không chỉ Tô Hoài xấu hổ mà mặt mũi của Trần Nam cũng bị mất rồi.
Nhưng lại nói sau khi Giang Trạch đưa Trần Nam về thì anh ta mặt dày mày dạn xin tài khoản Wechat của Trần Nam.
Tên này cũng rất biết co biết dãn đấy.
Trần Nam ngồi trên xe của anh ta, cũng khó mà từ chối.
Thôi vậy, thêm một người bạn vẫn tốt hơn thêm một kẻ địch.
Sau khi từ chối lời mời dùng bữa của anh ta, Trần Nam cùng với Tô Quân Dao đi về phía khuôn viên trường.
Nói trắng ra thì trước đây Trần Nam và Tô Quân Dao cũng từng dạo đi như vậy rồi.
Nhưng tuyệt đối không có cảm giác kì lạ như bây giờ.
Bởi vì ban nãy Tô Quân Dao nói anh là bạn trai của cô.
Trần Nam vẫn không rẻ đến mức làm bạn trai giả mà mừng thầm, điều kì lạ ở đây là Trần Nam có chút tình cảm với Tô Quân Dao nhưng lại phải giả làm bạn trai của cô.
Cả hai rất mâu thuẫn, chính là cái cảm giác vừa vui vừa không vui, nhưng lại không phải cảm giác không vui vì bị người khác lợi dụng.
Tóm lại là hiện tại Trần Nam đang có tâm trạng như thế.
“Xin lỗi nha Trần Nam, ban nãy… bởi vì tình thế cấp bách, vì vậy mới nói cậu là bạn trai của tớ, cũng chưa hỏi ý của cậu nữa chứ!” Tô Quân Dao cũng có chút ngại ngùng.
“Không sao đâu, điều này không phải cũng khá tốt sao, giữ được thể diện cho cậu, hơn nữa tớ cũng được làm bạn trai của một người đẹp hơn một giờ đồng hồ!” Trần Nam cười khổ nói.
Đôi mắt của Tô Quân Dao hơi nhướng lên: “Trần Nam, từ bao giờ mà cậu học được miệng lưỡi trơn tru của đàn ông vậy? Tớ ghét nhất loại người con trai mồm mép lanh lợi đó!”
“Vậy có thể nói cậu cũng ghét tớ mồm mép lanh lợi rồi?” Trong thời gian này, vì chịu sự ảnh hưởng từ môi trường bên ngoài nên lời nói của Trần Nam bây giờ càng ngày càng lớn gan, mất đi mấy kiểu dè dặt, thận trọng.
“Hừ, mặc dù tớ ghét mấy loại con trai đó, nhưng tớ tuyệt đối không ghét cậu mồm mép lanh lợi, muốn ghét cũng ghét không nổi!”
Nghe thấy những lời này, trong lòng Trần Nam có chút vui mừng.
“Có điều Trần Nam, tớ cảm thấy cậu có chuyện giấu tớ. Cái người tên Giang Trạch đó, vừa nhìn đã biết là địa vị trong xã hội không tầm thường rồi. Sao anh ta lại kính nể cậu đến vậy chứ, không, không phải kính nể, mà là xu nịnh?” Tô Quân Dao không thể nhịn nổi nữa, cô cảm thấy Trần Nam càng ngày càng khiến người ta nhìn không thấu.
Thực tế thì điều này cũng là lý do mà cuối cùng Trần Nam lại kết giao bạn bè với Giang Trạch.
Trong cả quá trình nói chuyện, chỉ cần bản thân không nhắc đến anh ta tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện anh đã mua Reventon.
Điều này khiến Trần Nam cảm thấy anh ta là một người biết ý người khác. Điều này, Trần Nam đã học được rồi.
Lúc này anh chỉ cười nói: “Ban nãy không phải tớ đã nói trước mặt mọi người rồi sao, tớ thật ra là một tên con nhà siêu giàu, bởi vì tớ không quá muốn từ bỏ cuộc sống hiện tại với bạn bè, vì vậy tớ vẫn luôn sống cuộc sống tồi tàn nghèo nàn, Giang Trạch đó đương nhiên phải lễ phép với tớ chứ!”
“Hì hì!” Tô Quân Dao trực tiếp cười: “Trần Nam, tớ phát hiện ra bây giờ cậu càng ngày càng học được nhiều điều xấu, trong miệng không có bao nhiêu câu là nói thật cả, có điều cậu không muốn nói thật thì tớ cũng không ép cậu làm gì, được rồi, tớ phải quay về kí túc xá rồi. Cậu Trần, bây giờ tớ cũng học xong bằng lái xe rồi, hi vọng cậu nhanh chóng mua một chiếc xe sang, sau đó đưa tớ đi hóng gió!” Tô Quân Dao chớp chớp mắt, giả vờ tỏ vẻ ngưỡng mộ.
“Yên tâm đi, nhất định sẽ đưa cậu đi hóng gió!”
Mặc dù biết Tô Quân Dao không tin, nhưng Trần Nam vẫn gật đầu, nói thật thì anh cũng hy vọng bây giờ có thể lấy được giấy phép lái xe, sau đó lái xe đi hóng gió một vòng.
Sau khi tạm biệt Tô Quân Dao, Trần Nam cũng trở về kí túc xá.
“Chết tiệt, lão Trần, sao lại tắt máy chứ? Gọi điện không liên lạc được! Cứ tắt máy mãi!”
Vừa trở về, Dương Phong đã phàn nàn anh.
Lúc này bọn họ ai ai cũng bận, bận thay quần áo, làm như chuẩn bị đi xem mắt vậy.
“Sáng sớm lúc ra ngoài điện thoại đã sắp hết pin rồi, sau đó phải tắt máy để thi, vừa rồi còn phải kết bạn Wechat, một lúc sau thì tự động sập nguồn luôn!”
Trần Nam sạc điện thoại, cười bất lực: “Tôi nói, anh Phong, anh Lý Cảnh Hiên này, các người đang muốn làm gì vậy hử?”
“Nếu không phải đợi cậu, chúng tôi đã đi từ sớm rồi. Nhanh lên lão Trần, thay đồ đi, chúng tôi đợi cậu ở dưới lầu!” Lý Cảnh Hiên nhổ một bãi nước bọt, nhìn vào gương vuốt tóc rồi nói.
“Sao thế? Bí mật quá vậy?” Trần Nam hào hứng.
“Ừm ừm, hôm nay là sinh nhật của Từ Lộ Khiết, cô ấy nói rồi, sẽ giới thiệu đối tượng cho tôi, còn có cả cậu nữa, nhanh nào, hôm nay có lẽ sẽ là ngày thoát kiếp FA của anh em chúng ta!” Lý Cảnh Hiên cười tươi rạng rỡ như hoa, rõ ràng rất đẹp.
“Ha ha, vậy thì xin chúc mừng các cậu, có điều tôi…”
“Không đi thì tôi sẽ đánh chết cậu!”
Không đợi Trần Nam nói hết câu, nhóm bạn đã lao vào chặn lời Trần Nam như sói.
“Đi đi đi, tôi cũng đâu nói là mình sẽ không đi đâu!” Trần Nam cười khổ.
Vốn dĩ anh muốn nghỉ ngơi.
Lúc này, anh lại không thể không cùng nhóm Dương Phong nhanh chóng đi đến chỗ tổ chức sinh nhật của Từ Lộ Khiết.
Địa điểm được chọn là nơi được gọi là Mai Lâm Trang Viên.
Phong cách nông trại.
Cũng được xem giống một buổi picnic, tụ tập ăn uống, ngắm cảnh, xem như một chỗ ăn uống không tệ.
Mặc dù nơi này rất đơn sơ, nhưng dưới chân núi có đậu rất nhiều xe hạng sang.
Hiển nhiên có rất nhiều người có thân phận, có máu mặt thích đến nơi này, thứ nhất là yên tĩnh, thứ hai là có cảm giác!
Cảm giác trở về với nông thôn.
“Dương Phong, Trần Nam, lại đây!”
Nhóm Trần Nam vừa xuống xe, nhóm của Từ Lộ Khiết đã đợi ở cửa, vẫy tay chào nhóm Dương Phong.
Nhóm ở kí túc xá của Từ Lộ Khiết gần như đều ở đây, còn có mấy cô gái xinh đẹp trẻ tuổi, có lẽ là mấy người bạn học có mối quan hệ tốt với cô ta ở lớp.
Bọn họ cũng đều nhìn về phía Trần Nam.
Dù sao, trước sinh nhật của Từ Lộ Khiết, cô ta đã nói với bọn họ rồi, toàn bộ bạn bè ở kí túc xá của Dương Phong đều sẽ đến.
Hơn nữa đặc biệt nhấn mạnh, toàn bộ đều độc thân.
Trùng hợp bạn bè của Từ Lộ Khiết cũng đều độc thân.
Vì vậy mục tiêu của những cậu trai cô gái hôm nay đều rất rõ ràng, chính là hi vọng hôm nay có thể gặp được một người đáng tin cậy ở đây!
“Trần Nam, cậu đến rồi!” Triệu Quỳnh Dao đứng bên cạnh Từ Lộ Khiết, vuốt nhẹ tóc, nhẹ nhàng nói với Trần Nam…
- 🏠 Home
- Đô Thị
- HE
- Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại
- Chương 61: Lão Trần, cậu nhất định phải đi