Chương 499: Đều tới cả

Dưới ánh trăng, người áo đen nhanh chóng chạy trốn.

Tốc độ cực nhanh, hai cái chân dẫm lên cây cối xung quanh, vang lên xào xạc.

Cả người gần như bay trên không.

Trần Nam theo đuổi không bỏ.

Mặc dù người áo đen này có khinh công, nhưng rõ ràng, còn chênh lệch hơn Trần Nam nhiều.

“Còn chạy ư?”

Trần Nam dừng chân cười lạnh.

Anh điểm mũi chân một cái, một cành cây bay lên lên không, Trần Nam cong ngón tay búng ra.

Vèol Một âm thanh vang lên, cành cây giống như mũi tên rời cung, mang theo tiếng vang xé rách không trung, nhanh chóng vọt tới.

Phụt!

Lập tức bắn trúng người áo đen, người áo đen lăn lộn mấy cái, trực tiếp lăn xuống dốc núi.

Chỉ là điều khiến Trần Nam kinh ngạc chính là, khi anh đến đó, người áo đen bị mình đánh cho bị thương đã biến mất rồi.

Hơn nữa xung quanh không có chút vết tích nào.

“Kì quái, chẳng lẽ lại bốc hơi khỏi trên đời này hay sao?”

Trần Nam cau mày.

Chủ quan!

Anh tìm kiếm xung quanh một hồi lâu, cho đến khi không phát hiện ra cái gì, mới lặng yên rời đi.

“Kẽo kẹt!”

Cửa phòng khách sạn mở ra.

Một bóng người thất tha thất thểu đi tới đến, ngã xuống trong phòng vệ sinh.

Trên cánh tay là máu tươi chảy ròng.

Người đó nhẹ nhàng tháo khăn trùm đầu xuống, lộ ra một khuôn mặt cực kì xinh đẹp, phối hợp với một mái tóc đen nhánh bên trên, lúc này khuôn mặt của cô ta càng thêm trắng bạch.

“Thật là lợi hại!”

Cô gái thở phì phò, thầm nói trong lòng.

Sau đó lấy băng gạc ra, tự mình băng bó lại.

Ba ngày trôi qua rất nhanh.

Đảo mắt đã đến ngày đại hội đấu giá.

Ba ngày này, mặc dù bên ngoài có vẻ rất yên lặng.

Nhưng lại là sóng ngầm cuồn cuộn.

Nhiều thế lực lần lượt âm thầm đọ sức sống mái với nhau.

Bao vây chặn đánh, âm thầm bắt cóc.

Tóm lại hễ cảm thấy là đối thủ cạnh tranh của mình, đều sẽ gặp được xung kích nhất định.

Các tập đoàn thế lực lớn có thể nói là tranh nhau đến mức đỏ cả mắt.

Mấu người Tần Nghi bởi vì được đối đãi đặc biệt, đương nhiên sẽ bị rất nhiều người nhìn chằm chằm, nhưng mà có Trần Nam âm thầm bảo vệ, mấy lần có người muốn làm bắt cóc các cô đều bị Trần Nam phá hỏng hết.

Nhưng đã đến hôm nay.

Có vẻ mọi chuyện đều như không hề xảy ra, các thế lực lớn vui vẻ ra mặt, dẫn cấp dưới của mình đến đây tham gia đại hội đấu giá.

Trong đó tiếng hô cao nhất, ngoại trừ thế lực thần bí của Tần Nghi ra, chính là gia tộc Takena và công ty Lôi Long đến từ Bắc M.

Nơi tổ chức là sân trước ngoài trời của villa.

Ö đây sắp đặt một cái đại võ đài, dưới võ đài thì là từng dãy chỗ ngồi.

Mặc dù nhà họ Úc là bên tổ chức chính, nhưng lại cũng không có tư cách ngồi tại trên đài cao, thành viên gia tộc họ Úc thi nhau ngồi ở mấy hàng ghế phía dưới đài.

Mười tám thế lực ngồi ở hàng đầu tiên.

Các thế lực còn lại ngồi ở đằng sau.

Xung quanh còn có mấy chục nghìn người dân đứng xem, chen chúc nhốn nháo, vô cùng náo nhiệt.

Tô Phương mặc lễ phục, đứng trên đài phát biểu về đại hội đấu giá.

“Nhãn Kính, Ngân Chi, các cậu mau đến đây, tớ chừa lại cho các cậu mấy chỗ ngồi!”

Giờ phút này, Úc Tâm Hân hô lên với bạn học cùng lớp.

Mấy người Nhãn Kính Ngân Chi liền đi tới.

Còn chào hỏi với thầy Trần Nam.

Trần Nam là người nhà họ Úc, đương nhiên cũng ra sân, chỉ là anh phải ngồi ở vị trí hẻo lánh.

Không những thế mấy người bạn của Úc Lan Hạnh đều đến đây cà.

“Lan Hạnh, cậu sẽ không đi theo tên này cả đời chứ?”

Mấy cô gái ngồi bên cạnh Úc Lan Hạnh, nhìn Trần Nam ngồi trong góc, không nhịn được nói.

“Đúng thế Lan Hạnh, cậu và anh ta cũng đã chia tay rồi, không cần phải làm mình thiệt thòi như thế chứ, cậu nhìn những nhân vật lớn đến ngày hôm nay đi, tớ nhìn thấy mấy cậu chủ trẻ tuổi đẹp trai, đang thể hiện một chút tấm lòng với cậu đấy!”

“Sao cậu không nhân cơ hội lần này, đạp anh ta đi, rồi tự tìm kiếm hạnh phúc thật sự của mình chứ?”

Các cô gái đều thuyết phục.

Đúng lúc này Úc Lan Hạnh nghe thấy vậy, nếu như là trước đó, trong lòng Úc Lan Hạnh sẽ không có chút dao động nào, dù sao cô ta và Trần Nam chỉ là kết hôn giả.

Nhưng bây giờ thì sao, đặc biệt là hôm nay được nhìn thấy rất nhiều cậu chủ giàu có đến từ các nơi.

Khí chất của bọn họ, ngay cả người yêu cũ của mình cũng không thể bằng được.

Vòng quan hệ của bạn sẽ quyết định tầm mắt của bạn.

Trước kia Úc Lan Hạnh cảm thấy vòng quan hệ của mình đã đủ lớn, nhưng hôm nay xem ra, mình vẫn là ếch ngồi đáy giếng.

Bàn tay cô ta nhanh chóng siết chặt lấy váy của mình.

Cô ta hối hận rồi, hối hận mình tùy hứng, hối hận ở cùng Trần Nam, cho dù là giả, cô ta cũng hối hận.

“Tớ thấy cậu Lý kia trông cũng không tệ, cậu xem lời nói cử chỉ của anh ta đi, hơn nữa, anh ta còn len lén nhìn cậu nhiều lần, xem ra thật sự thích cậu, ha ha ha, Lan Hạnh, cậu cần phải nắm lấy cơ hội này, sớm ly hôn với Trần Nam, tìm kiếm hạnh phúc của mình!”

Đám bạn thân đều khuyên nhủ.

“Haiz, Lan Hạnh, nếu cậu không tiện nói với anh ta, tớ sẽ đi nói cho, ngày mai các cậu ly hôn được rồi!”

Một cô bạn thân nói.

Mà lúc này Úc Lan Hạnh không nói gì.

Đồng nghĩa với việc chấp nhận.

“Được rồi, để tớ đi nói!”

Đám bạn thân thấy vậy cũng vô cùng vui vẻ.

Sau đó đi đến chỗ Trần Nam ở trong góc: “Ê, anh Trần, nói với anh một chuyện nhé?”

Bạn thân kia nói.

“Chuyện gì?”

Trần Nam hỏi.

“Anh cảm thấy, anh có thể xứng với Lan Hạnh của chúng tôi ư? Hừ, cũng không nhìn xem bản thân mình như thế nào, sao có thể so sánh được với cậu Lý, tôi nói cho anh biết, Lan Hạnh đã hối hận, cực kì hối hận, cô ấy bảo tôi nói cho anh, ngày mai, hai người sẽ ly hôn!

Thế nào? Không phải là còn muốn dây dưa Lan Hạnh đấy chứ?”

Bạn thân thẳng thắn nói.

“Ly hôn?”

Trần Nam cau mày một cái, sau đó cười nói: “Được thôi, tôi đồng ý!”

Trần Nam kết hôn với Úc Lan Hạnh, chính là vì sâm vương nếu như hôm nay có thể thuận lợi lấy được sâm vương, cuộc hôn nhân này, có hay không cũng không quan trọng.

“Thế mà lại sảng khoái như vậy? Ha ha, coi như anh biết thân biết phận, tốt!”

Bạn thân khinh bỉ cười một tiếng, sau đó đi đến bên cạnh Úc Lan Hạnh, nói với cô ta cái gì đó.

Mà Úc Lan Hạnh lại chỉ là nhẹ nhàng sửa sang lại mái tóc.

Ánh mắt không khỏi nhìn bóng lưng của cậu Lý ngồi hàng ghế phía trước.

Cô ta cũng có chút hiểu biết về cậu Lý này.

Là con trai của một thương nhân đến từ nước láng giềng xa xôi.

Khí thế không hề tầm thường.

Mà lại còn có quan hệ hợp tác liên minh với tập đoàn Thiên Long ở Thiên Thành.

Nếu như cả hai thật sự có thể kết hợp, cho dù là đối với mình, hay là đối với tương lai của nhà họ Úc ở Thiên Thành, có thể nói đều là lựa chọn tốt nhất.

“Hừ, sao mấy người đó lại tới đây? Nhìn thấy liền buồn nôn!”

Đúng lúc này, không biết tại sao Úc Tâm Hân ở một bên lại tức giận.

Mọi người quay đầu nhìn lại.

Hóa ra là một thanh niên, đang dẫn theo mấy cô gái đi đến chỗ tổ chức đại hội.

Mà người thanh niên này không phải là người bên ngoài, chính là Dư Minh ở thị trấn Tháp Câu, cùng với Thẩm Khiết kia, còn có hai cô giáo khoa sinh học.

Chính là bởi vì bọn họ, cho nên Úc Tâm Hân mới tức giận.

“Nhỏ giọng một chút Tâm Hân, Dư Minh có vẻ đến theo ý của ba anh ta, ba anh ta là người của tập đoàn Thiên Long, cẩn thận bọn họ nghe được đấy!”

Lý Ngân Chi nói.

Lần này Úc Tâm Hân nén giận không nói chuyện.

“Hình như cô giáo Thẩm Khiết yêu thấy giáo Dư Minh rồi nhỉ?”

Có một cô gái nói.

“Đúng vậy, có người nhìn thấy bọn họ nắm tay đi ở sân trường, hơn nữa tớ nghe nói về một kiện chuyện thú vị, ha ha! Là liên quan tới thầy giáo Trần Nam của chúng ta và cô giáo Thẩm Khiết!”

Lý Ngân Chi bỗng nhiên giảm thấp giọng nói.

“Hả? Chuyện thú vị gì?”

Trong nháy mắt mấy người Úc Tâm Hân cảm thấy hứng thú.