Dương Bích Vân nhanh chóng nói hết những chuyện xảy ra vào sáng nay cho những người trong ký túc xá.
“Vậy mà lại là hàng thật! Ba mươi sáu vạn đó, trời đất ơi!”
“Tên nghèo kiết xác Trần Nam này luôn phải dựa vào tiền trợ cấp của khoa chúng ta để mà sống, không ngờ lại may mắn như vậy, nhận được một tấm thẻ mua hàng như thế!”
“Ôi, nếu Trần Nam cho tôi cái túi xách này thôi thì tôi ngủ với cậu ta một đêm cũng đáng!”
“Một đêm? Nếu Trần Nam tặng cho tôi cái túi xách ba mươi sáu vạn này thì tôi bằng lòng cho anh ta làm đến tóc tai bù xù cả tháng!”
“Ai ya, mắc cỡ chết mất!”
Tuy rằng ai cũng biết tấm thẻ kia của Trần Nam chỉ sử dụng được một lần duy nhất nhưng tất nhiên là cái túi Hermes ba mươi sáu vạn vẫn đánh sâu vào tâm lý của mọi người.
Cho dù là bán cái túi này đi cũng ít nhất phải hai ba mươi vạn.
Đây toàn là tiền cả đấy!
Sắc mặt của Triệu Quỳnh Dao lúc này khó coi vô cùng.
Cô ta tuyệt đối không thể ngờ rằng cái tên nghèo rớt mồng tơi Trần Nam kia lại mua một cái túi ba mươi sáu vạn chỉ để làm quà sinh nhật cho Mã Hâm Đình.
Nhớ lại hôm nay cô ta khinh thường anh như vậy, nhìn thấy các cô gái đang ngưỡng bộ cái túi Hermes, Triệu Quỳnh Dao luôn cảm thấy như có ai đang trêu đùa mình.
Trái lại, cô ta cũng có chút tức giận.
“Ha ha, cho dù là ba mươi sáu vạn thì thế nào, chẳng lẽ Trần Nam không biết cái thẻ mua hàng giá trị như vậy có thể bán lại sao? Vậy mà lại trực tiếp sử dụng nó luôn, đúng là có phân trong đầu! Hừ!” Triệu Quỳnh Dao nói.
Dương Bích Vân cũng gật đầu: “Chính xác, đầu óc của Trần Nam đúng là có vấn đề!”
“Ha ha, các cậu cũng đừng đau xót, đừng lo lắng. Cái túi ba mươi sáu vạn này là do Trần Nam mua tặng Hâm Đình. Hâm Đình à, nhất định phải báo đáp cậu ta nha, ba mươi sáu vạn đó!” Hàn Mặc Phi cười ha ha.
Khí chất của Hàn Mặc Phi rất tốt, hơn nữa, cô ta không chỉ là một cái bình hoa di động đơn giản mà còn là một phát thanh viên trực tiếp.
Có thể nói là đã trải qua không ít việc đời.
“Đúng đúng đúng, Hâm Đình phải báo đáp nha!”
“Hâm Đình à, cậu cho tớ mượn cái túi này một ngày được không, một ngày thôi!” Đám con gái ồn ào xin xỏ.
Mã Hâm Đình vẫn còn đang khϊếp sợ. Mượn cái gì mà mượn chứ, việc đầu tiên cô nghĩ tới chính là Trần Nam không hiểu biết về túi xách, bị nhân viên hướng dẫn mua hàng lừa rồi.
Dù sao Trần Nam chưa từng tiếp xúc với thứ xa xỉ gì như vậy.
“Không được, tớ phải trả cái túi này cho Trần Nam. Cái túi này bán ra cũng được hai ba mươi vạn. Đủ để cậu ấy sống vô tư vô lo ở đại học rồi!” Mã Hâm Đình không nghĩ như người khác, cô chỉ quan tâm đến vấn đề cuộc sống sau này của Trần Nam.
“Không được!”
“Không được!”
Không ngờ vừa nói xong, Dương Bích Vân và Triệu Quỳnh Dao trăm miệng một lời ngăn cản.
Dương Bích Vân thầm nghĩ, nếu trả lại cho Trần Nam vậy thì chẳng phải Trần Nam có ba mươi vạn tiền mặt sao? Dương Bích Vân không muốn thấy kết quả như vậy.
Sau khi Trần Nam bị đá phải sống không được yên mới phải. Sao có thể sống thảnh thơi như vậy được?
Còn Triệu Quỳnh Dao chỉ đơn giản là ghét bỏ.
“Hâm Đình, tại sao chứ, cái này là cậu ta cho cậu, sao phải trả lại cho tên khố rách đó?” Triệu Quỳnh Dao nhíu mày, nói.
Lúc này, Hàn Mặc Phi cười, nói: “Túi Hermes đắt như vậy, không nên lãng phí! Tớ muốn mở livestream, cho tớ mượn cái túi một chút! Hâm Đình à, chắc cậu không ngại đâu nhỉ?”
Mã Hâm Đình mỉm cười gật đầu.
Tuy rằng đồng ý nhưng trong lòng cô đã quyết định. Chờ ngày mai nhất định phải trả cái túi cho Trần Nam, còn phải dắt anh đến cửa hàng đòi lại tiền.
Cho dù không phải giá gốc, mười vạn cũng quá tốt rồi!
“Tách tách.”
Những cô gái trong ký túc xá tranh nhau chụp ảnh chung với cái túi.
Cuối cùng cái túi về với Hàn Mặc Phi.
Cô ta cũng bắt đầu cầm điện thoại lên livestream.
“Hello các bạn. Một ngày không gặp mà Mặc Phi đã nhớ các bạn rồi. Mặc khác, hôm nay phát phúc lợi đêm khuya cho các bạn đây, nhiều người đẹp không nào, moa moa!” Hàn Mặc Phi cười một cách đáng yêu.
Trong nháy mắt lượng người coi phát sóng trực tiếp đã lên tới ba ngàn.
Hàn Mặc Phi đã livestream được một năm rồi.
Bởi vì livestream trong thành phố nên lượng fans chủ yếu là bạn học và thậm chí là sinh viên của toàn thành phố Kim Lăng, có rất ít người trong xã hội.
Hàn Mặc Phi vừa xuất hiện, phòng livestream cũng náo nhiệt hơn hẳn.
“Wow! Đúng là phúc lợi, có quá trời người đẹp luôn, tôi thích cô tóc đỏ cao gầy kia!”
“Wow, cô tóc đỏ kia là ai vậy, cho xin Wechat với!”
“Vãi, Mặc Phi có quen biết với nữ thần của khoa phát thanh – Triệu Quỳnh Dao à?”
“Triệu Quỳnh Dao, khoa phát thanh, đấy, không cần cảm ơn!”
Triệu Quỳnh Dao vẫn luôn trưng khuôn mặt lạnh lùng ngồi bên cạnh, thấy người ta đều bình luận hỏi tên của mình thì tâm trạng bị Hàn Mặc Phi kéo xuống ban nãy cũng tốt lên không ít.
Cô ta còn khẽ gật đầu chào với các fans bình luận.
“Hừ, chẳng lẽ các bạn chỉ muốn ngắm người đẹp, không yêu mình nữa sao? Hu hu, đau lòng quá!” Hàn Mặc Phi xoa mắt, làm như ấm ức lắm, nhân tiện còn bấm vào pop - up.
“Sao có thể như vậy chứ, đều là vợ tôi hết, tim!”
Lúc này, phòng livestream thông báo:
Lục Dịch Dương vừa giàu vừa đẹp trai đã online.
Hứa Vãn Đông siêu giàu đã online.
….
Không ít bạn học thấy thông báo pop - up của Hàn Mặc Phi mà tới.
Ngay cả người bạn cùng phòng của Trần Nam, trưởng phòng Dương Phong cũng có mặt.
Hàn Mặc Phi là cô gái rất xinh đẹp, livestream lại vô cùng gợi cảm lại còn vờ ve vãn, là tình nhân trong mộng của không ít con trai trong trường.
Nhưng vì như vậy mà tiêu chuẩn của Hàn Mặc Phi cũng rất cao.
Trước kia, Hứa Vãn Đông và Lục Dịch Dương của lớp bên cũng từng theo đuổi nhưng bất ngờ là đều thất bại. Đây cũng là lý do Hứa Vãn Đông và Lục Dịch Dương đều vào livestream của Hàn Mặc Phi.
Bọn họ đã tiêu rất nhiều tiền lên người cô ta.
“Các bạn, các bạn thích người khác mình sẽ khóc đó. Còn không mau tặng quà cho mình đi, các bạn xem, mình cho các bạn thấy nhiều người đẹp như vậy rồi!” Hàn Mặc Phi tủi thân nói.
Bạn cùng phòng Dương Phong vẫn luôn thích thầm Hàn Mặc Phi, lúc này một lượt tặng mười đóa hồng.
Giá một đoá hồng là một nhân dân tệ.
“Woa! Cảm ơn Dương Phong, moa moa!”
Dương Phong: “Nữ thần thật xinh đẹp, đúng rồi, cái túi của em không phải là quà của Trần Nam tặng cho Mã Hâm Đình sao?”
Lúc này, Dương Phong đánh chữ ở phần bình luận, nói.
Lập tức dấy lên cuộc thảo luận sôi nổi.
“Mẹ nó, sao tôi không phát hiện nhỉ, không ngờ lại là phiên bản giới hạn của Hermes, túi xách ba mươi mấy vạn tệ?”
“Phi của tôi ngầu quá vậy, có phải được bao nuôi rồi không. Ôi! Trái tim nhỏ bé của tôi!”
Hứa Vãn Đông: “Ha ha. Chuyện này Lục Dịch Dương đã nói với tôi rồi. Trần Nam có cái thẻ mua hàng dùng được một lần, não tàn mua cho Hâm Đình cái túi kia nhỉ? Ha ha, buồn cười chết mất!”
Dân mạng: “Vãi thật, đúng là não tàn!”
Hiển nhiên là Dương Bích Vân đã nói chuyện này cho Lục Dịch Dương, Lục Dịch Dương nói lại cho bọn Hứa Vãn Đông.
Đề tài tiếp theo là xoay quanh Trần Nam.
Lục Dịch Dương: “Ha ha, hôm nay tên ngốc đúng là bị kí©h thí©ɧ không ít. Hại tôi cãi nhau với Vân Vân cả ngày, lãng phí cả một buổi tối!”
Dương Phong thấy bọn họ đang châm chọc Trần Nam, để nói sang chuyện khác mà anh ấy lại tặng thêm mười đoá hồng.
Hứa Vãn Đông: “Mẹ kiếp, Dương Phong, có mấy món quà xàm xí này mà khoe khoang cái gì? Tặng hoa hồng không biết ngượng hả?”
Vừa mới đánh chữ xong, Hứa Vãn Đông: “Tặng một hoả tiễn!”
Một hoả tiễn, một trăm nhân dân tệ.
“Hứa Vãn Đông tặng một hoả tiễn!”
“…”
“Hứa Vãn Đông tặng một hoả tiễn.”
Tặng năm lần!
Hàn Mặc Phi phấn khích, ngay cả bọn Dương Bích Vân và Triệu Quỳnh Dao cũng hơi kích động, thời nay kiếm tiền thật dễ.
Lục Dịch Dương cũng không chịu lép vế, một lần tặng mười cái.
Một ngàn nhân dân tệ.
Anh ta muốn phủi sạch những xui xẻo mà Trần Nam mang đến hôm nay.
Trên mặt Dương Bích Vân cũng hiện vẻ ngạo nghễ, đây là bạn trai của cô ta đó!
Hứa Vãn Đông: “Ha ha, Dương Phong, ký túc xá của bọn mày có một tên Trần Nam, hợp lại thành sáu tên ăn mày. Nào nào nào, có muốn so tại phòng livestream này luôn không? Tao chấp sáu đứa bọn mày luôn!”
Dương Phong tức muốn nổ phổi.
Lúc đó, Trần Nam đang ở trong ký túc xá.
“Hắc xì!” Trần Nam hắc xì một cái rõ to, sau đó thì tỉnh ngủ hẳn.
Lúc này anh mới phát hiện, tin nhắn trong nhóm lớp hết cái này lại xuất hiện cái khác, như một đống hỗn loạn.
Mở ra thì thấy cả lớp đang bàn tán về cái túi mà anh mua và cả phòng livestream của Hàn Mặc Phi nữa.
Ngay cả cô giáo xinh đẹp Lâm Kiều Anh cũng phải mắng một câu ngu ngốc.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trần Nam ngu người, anh nằm không cũng trúng đạn à?
Nhìn nhóm lớp đang bàn tán, Trần Nam nghĩ chắc là có liên quan đến phòng livestream của Hàn Mặc Phi.
Coi anh là nội dung để livestream sao?
Nghĩ đến đây, Trần Nam vội vàng tải một app livestream cùng thành phố.
Sau đó anh tìm được phòng livestream của Hàn Mặc Phi.
Đúng lúc nhìn thấy Lục Dịch Dương, Hứa Vãn Đông và đám chó săn đang chế nhạo những người bạn cùng phòng của mình vì ra mặt thay mình.
“Sáu tên ăn mày sao?” Trần Nam lạnh lùng cười…