Chương 29

Edit: cá quả.

.........

Tề Chung không phải người duy nhất gục dưới váy Tô Nhiễm Nhiễm.

Có lẽ là bởi yêu cầu nhiều điểm, Tô Nhiễm Nhiễm tận lực phóng thích mị lực ở đại học Z, người theo đuổi cô như cá diếc qua sông, nối liền không dứt. Mỗi ngày trên diễn đàn trường học đều có bài viết về cô, khiến cho các giáo sư tự mình post bài cấm dùng diễn đàn viết bài để tỏ tình, mới làm cho bọn họ ngưng một thời gian. Mà một chuỗi thao tác này làm thanh danh Tô Nhiễm Nhiễm càng thêm vang dội.

Ban đầu nhân khí Tô Nhiễm Nhiễm trong nữ sinh không tồi, chỉ là sau khi cô trêu chọc không ít nam sinh, ánh mắt của các cô gái nhìn cô có chút không thích hợp. Dù sao con gái luôn nhạy cảm với “trà xanh kỹ nữ”, “bạch liên hoa” hơn con trai nhiều, Tô Nhiễm Nhiễm có thể lừa các cô ấy nhất thời, cũng không thể lừa được lâu. Đặc biệt là những chàng trai bị cô trêu chọc, có mấy người còn là đối tượng yêu thầm của nhiều nữ sinh.

Chỉ trong một vòng thời gian ngắn ngủi, nữ sinh vờn quanh Tô Nhiễm Nhiễm cơ bản đều tan đi, chỉ có Lâm Mỹ Tân và Lý Tú Du vẫn như cũ một mực thủy chung bên cạnh cô ấy. Trên thực tế, dựa vào năng lực của mình, Tô Nhiễm Nhiễm không đến mức rớt đài như vậy. Nghe được suy nghĩ của cô ấy, biết cô ấy có hệ thống công lược, Lý Ngôn Hề vô cùng rõ ràng, lúc trước cô ấy vì bị trừ thành điểm âm, giá trị nhan sắc giảm xuống, làn da thô ráp đi, còn mọc cả mụn. Đối với người yêu quý dung mạo như Tô Nhiễm Nhiễm, cô ấy đương nhiên không thể chịu đựng, gấp không chờ nổi muốn tăng điểm lên.

Dưới tình thế cấp bách, cô ấy làm việc cũng không còn cẩn thận.

Mỗi lần nghĩ đến đây, Lý Ngôn Hề liền muốn giơ ngón tay cái với trúc mã của mình, độ hảo cảm của anh -100 thật sự mang đến cho Tô Nhiễm Nhiễm phiền toái rất lớn. Vì muốn cảm ơn, cô đem tất cả giấy mời thừa của bạn cùng phòng tặng cho Ứng Chử.

Thời gian không nhanh không chậm trôi qua, khoảng cách đến tiệc tối ngày càng gần.

Trước tiệc tối một ngày, sau khóa học, Tô Nhiễm Nhiễm đi đến trước mặt Lý Ngôn Hề, nở nụ cười rạng rỡ, “Ngôn Hề.”

Lý Ngôn Hề cất sách giáo khoa vào cặp, nhàn nhạt nói: “Có chuyện gì vậy, bạn học Tô?”

Tầm mắt cô rơi xuống khuôn mặt Tô Nhiễm Nhiễm, vẫn là ngũ quan tinh xảo không thể bắt bẻ như cũ, mụn trên da cũng không cánh mà bay --- xem ra trong khoảng thời gian này Tô Nhiễm Nhiễm thật sự rất liều, mới có thể cải thiện làn da trở về như ban đầu. Chỉ là so với làn da trắng nõn trơn mềm như gốm sứ khi mới gặp mặt, cô ấy thiếu đi cảm giác kinh diễm khi tiếp xúc.

Vẻ mặt Tô Nhiễm Nhiễm khẩn cầu nhìn cô, “Trang phục biểu diễn của chúng ta đã tới rồi, chỉ là ngày mai ở hậu trường đông người, sợ là quần áo đến lúc đó nếu không cẩn thận sẽ có vấn đề, vậy thì không được rồi. Cho nên tôi mới muốn nhờ Ngôn Hề để ý giúp quần áo của chúng ta.”

Lý Ngôn Hề nhướng mày, đối với Tô Nhiễm Nhiễm trước sau đều phải mang theo mười hai vạn phần cảnh giác, cô lưu loát sử dụng năng lực đọc tâm.

[Lúc đó thế nào mình cũng phải để cho Ứng Chử thấy rõ bộ mặt thật của Lý Ngôn Hề, cho anh ta biết, cô ta không đáng thể thích.]

[Mình cũng sẽ làm Ứng Chử nhận ra, mình mới là người có thể sóng vai với anh ta, mình sẽ không giống với những đứa con gái khác, chỉ biết dựa dẫm vào đàn ông, mà dùng chính năng lực của mình. Mình tuyệt đối sẽ không làm bạch liên hoa như Lý Ngôn Hề.]

[Nếu không phải Lý Ngôn Hề nói xấu mình trước mặt Ứng Chử, nhan sắc mình cũng không bị hao tổn, còn phải ủy khuất chính mình đi câu dẫn mấy tên điểu ti đó*]

*Diaosi (điểu ti) là tiếng lóng, chỉ những người thua kém mọi mặt: không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp nhợt nhạt, yêu đương thất bại.

Trong lòng Lý Ngôn Hề lúc này có hàng vạn con ngựa dẫm đạp lên.

Cái gì là bộ mặt thật của cô? Gương mặt thật của cô không phải là tiểu tiêu nữ ôn nhu đáng yêu sao? Mặt Tô Nhiễm Nhiễm phải dày bao nhiêu mới có thể tự cảm thấy chính mình dựa vào thực lực, không phải cô ấy dùng tác phẩm của người khác cùng với hệ thống sao?

Lý Ngôn Hề vô ngữ cứng họng.

Tô Nhiễm Nhiễm vẫn như cũ khẩn cầu. “Làm ơn đi Ngôn Hề, mọi người đều nói cậu rất đáng tin cậy, cho nên tôi mới đến tìm cậu.”

Lý Ngôn Hề lấy lại tinh thần, lập tức bày ra biểu tình bất đắc dĩ, “Bạn học Tô, cậu hẳn là nên nói chuyện này với tôi sớm hơn, ngày mai thật sự tôi không có thời gian rảnh.”

“Ngày mai bạn trai tôi, một vài người bạn đều đến tiệc tối, tôi phải tiếp đón bọn họ.” Lông mày cô khẽ nhăn, thở dài, “Tuy rằng tôi rất muốn giúp cậu, chỉ là thật sự không có thời gian, phiền cậu tìm người khác vậy.”

Ánh mắt Tô Nhiễm Nhiễm lấp lóe, trên mặt hiện lên không muốn, “Thật sự không được sao? Tôi tưởng bọn họ sẽ thông cảm cho cậu chứ.”

[Nếu Lý Ngôn Hề không tới, mình có cần đặt mảnh thủy tinh nữa không đây.]

[Mất công mấy người Lý Tú Du cả ngày nói Lý Ngôn Hề ôn nhu săn sóc bao nhiêu, quả nhiên đều là giả, mình chỉ nhờ cô ta trông quần áo tí thôi, cô ta cũng không muốn.]

Lý Ngôn Hề nghe tiếng lòng của Tô Nhiễm Nhiễm, nổi hết da gà. Cô muốn ôn nhu săn sóc, còn phải tùy vào đối tượng ấy. Không phải là diễn kịch sao? Ai sợ ai!

Cô càng lộ ra biểu tình bi thương, “Tôi với Ứng Chử một tuần đều chỉ gặp nhau vài lần nên tôi thật sự rất quý trọng thời gian chúng tôi bên cạnh nhau.”

Chu Tử bên cạnh không thể nghe thêm nữa, hỏi: “Tô Nhiễm Nhiễm, sao cậu lại như vậy? Lớp có nhiều người như thế, sao cậu cứ phải một hai nhờ Ngôn Hề hỗ trợ? Hay là cậu cảm thấy những người khác trong ban chúng ta đều không đáng tin, chỉ có Ngôn Hề mới giúp được cậu?”

Tính cách Chu Tử thẳng như ruột ngựa, có gì nói nấy, không thích làm bộ.

Tô Nhiễm Nhiễm bị sặc, sắc mặt cứng đờ, ngượng ngùng cười, “Bởi vì Ngôn Hề là người đầu tiên tôi quen ở đại học Z, cho nên gặp vấn đề theo bản năng mà hướng cô ấy nhờ giúp đỡ.”

Lý Tú Du đi lên hòa giải, “Được rồi, cũng không phải chuyện gì to tát, cứ nhờ đại một ai trông hộ là được mà.” Sau đó lại nói với Lý Ngôn Hề: “Đến lúc đấy cứ hẹn hò vui vẻ nhé, yên tâm đi, chúng mình sẽ không làm bóng đèn đâu.”

Lớp trưởng trực tiếp hỏi một vòng, xem ai nguyện ý hỗ trợ trông coi đạo cụ, rất nhanh Trương Viện mặt quả táo đã xung phong nhận nhiệm vụ này.

Sự việc cũng chấm dứt.

Lý Ngôn Hề quyết định đến lúc đó vẫn nên gửi tin nhắn nhắc nhở Trương Viện, miễn cho cô ấy không cẩn thận bị hố.

…………

Cửa sân vận động đặt rất nhiều chậu hoa, còn có các loại khinh khí cầu dùng để trang trí, vô cùng náo nhiệt.

Có hai sinh viên đứng ở cửa, chuyên môn phụ trách kiểm tra giấy mời, riêng sinh viên trong trường, có thể trực tiếp dùng thẻ học sinh để được vào.

Năm nay Lý Ngôn Hề không có việc gì, trực tiếp đứng ở cửa chờ bạn thân. Tả Thiến Thiến tới sớm nhất, hôm nay cô ấy trang điểm theo phong cách loli, còn mặc thêm một chiếc váy cùng phong cách. Lý Ngôn Hề vẫn luôn rất bội phục trình độ hóa trang của cô ấy, phong cách nào cũng có thể nhẹ nhàng khống chế. Ban đầu cô tính nhờ Tả Thiến Thiến giúp các cô gái Lý Tú Du trang điểm, chỉ là sau đấy Tô Nhiễm Nhiễm lại tìm được chuyên viên trang điểm, tự nhiên thấy không cần Tả Thiến Thiến nghiệp dư. Lý Ngôn Hề cũng mừng rỡ vì bớt phải lo, ở trong mắt cô, cô không hề cảm thấy Tả Thiến Thiến kém người khác.

Người đến tiếp theo là bạn thân cấp ba Thẩm Thuần Hi. Thẩm Thuần Hi trời sinh mặt trẻ con, dáng người lại cực tốt, thuộc về loại đồng nhan cự nhũ*. Vừa thấy mặt, cô ấy liền vô vùng nhiệt tình khiến Lý Ngôn Hề cảm nhận được cảm giác chôn ngực ngạt thở.

*Đồng nhan cự nhũ (mặt trẻ con mà ngực lớn).

A…… Ở một khắc kia, cô cảm giác mình muốn phi thăng, chết vì ngạt.

May mắn có Tả Thiến Thiến cứu vớt cô.

Lý Ngôn Hề giới thiệu các cô cho nhau, Thẩm Thuần Hi cổ quái mà nhìn Tả Thiến Thiến một cái, cười nhạo nói: “Trước sau gì cậu vẫn là một nhan khống nha.”

Lý Ngôn Hề: “…….”

Nói bậy, đây chính là bôi nhọ danh dự cô!

Thẩm Thuần Hi ở bên này cùng cô, nói nhỏ: “Đúng rồi, khoảng thời gian trước Hứa Nam Y liên lạc với tớ, hỏi về cậu.”

Lý Ngôn Hề đã mấy năm không nghe được tên này, sắc mặt cô nhạt xuống, “Thật sao?”

Thẩm Thuần Hi nói: “Tớ cũng chỉ muốn nhắc nhở cậu, tớ cảm thấy sau khi tốt nghiệp cô ấy sẽ về nước.”

Lý Ngôn Hề cười cười, “Trở về thì trở về, dù sao cũng không liên quan đến tớ.”

Cô cùng Hứa Nam Y đã từng là bạn thân ngủ chung giường, nhưng cũng chỉ là đã từng.

Thẩm Thuần Hi mắng một câu, “Tất cả là do Ứng Chử sai!”

Lý Ngôn Hề có chút chột dạ mà nhìn sàn nhà, hình như cô đã quên nói cho bạn thân biết chuyện mình với Ứng Chử giả vờ yêu đương. Xong rồi….. Chờ cô ấy biết việc này, sẽ phát nổ mất! Từ sau chuyện đó, Thẩm Thuần Hi nhìn Ứng Chử thế nào cũng không vừa mắt, gặp mặt đều phải châm chọc mỉa mai vài câu.

Cô chợt cảm thấy tương lai mờ mịt.

May mắn lúc này Ôn Kiều tới. Cô ấy không tới một mình, phía sau còn có hai người, một người là người đại diện Lâm Đồng, người còn lại là nữ bảo tiêu tư thế hiên ngang.

Lý Ngôn Hề tiến lên chào hỏi với các cô, lại có chút lo lắng, cô chỉ đưa Ôn Kiều một giấy mời, liệu có bị thiếu hay không.

Như là nhìn thấu suy nghĩ của cô, Lâm Đồng cười cười, “Công ty chúng tôi hợp tác cùng trường các em, hỗ trợ phát sóng trực tiếp tiết mục biểu diễn của sinh viên, cho nên trường học các em có đưa cho chúng tôi vài tấm giấy mời.”

Cô ấy tạm dừng một chút, nói: “Lần này tôi tự mình đến, ngoại trừ cảm ơn em việc lúc trước, còn có chuyện muốn thương lượng cùng em.”

Việc lúc trước trong lời cô ấy không thể nghi ngờ chính là những bài hát đó.

Lý Ngôn Hề xua tay, “Công lao chủ yếu là cái này là bạn thân em, em chỉ là người trung gian thôi.”

Lâm Đồng cười nói: “Nếu không nhờ có em, cô ấy cũng sẽ không lựa chọn công ty chúng tôi.” Cô tạm dừng một chút, mỉm cười hỏi: “Một chuyện khác, là về tiểu thuyết kia của em.”

Trên mạng, Lâm Đồng cho người khác ấn tượng hơi ngốc nghếch, ngoài đời lại rất thành thục.

Lý Ngôn Hề không khỏi bồn chồn, “Tiểu thuyết kia của em có vấn đề gì sao ạ?”

Sau tuần được tiểu đồ, tiền lãi của tiểu thuyết tăng gấp ba, phản hồi có thể nói là tương đối tốt, cho nên biên tập viên chuẩn bị tuần sau tiếp tục sắp xếp đề cử cho cô, xem có thể một tiếng trống làm tinh thần hăng hái bay thẳng lên Kim Bảng tiêu thụ hay không.

Lâm Đồng nói: “Gần đây công ty chúng tôi thành lập thêm phòng làm anime, muốn lựa chọn vào tác phẩm để chuyển thể. Tôi và Ôn Kiều đề cử tác phẩm của em.”

Lý Ngôn Hề ngẩn ngơ, lắp bắp nói: “Thật vậy ạ?”

Ban đầu cô chỉ muốn hoàn thành cuốn tiểu thuyết này thật tốt, hoàn toàn không nghĩ tới còn có thể được chuyển thể. Trong lòng cô rõ ràng, cũng có nguyên nhân là cảm ơn cho những bài hát đưa lúc trước.

Cô cắn môi dưới, nhanh nhẹn trả lời: “Có thể nói nguyên nhân cho em không ạ?”

Không có tác giả nào có thể từ chối dụ hoặc như vậy, càng miễn bàn hiện tại cô chỉ là một tiểu trong suốt, nếu như bị người ta biết, sẽ chỉ cảm thấy cô gặp vận may.

Lâm Đồng cười hì hì nói: “Đây cũng là do cách hành văn của em vượt qua thử thách, cốt truyện cũng xuất sắc, nếu không tôi đề cử cũng vô dụng. Đại khái tuần sau sẽ biết được kết quả, sau khi nhận được thông báo, tôi sẽ gọi cho em.”

Cô chớp chớp hai mắt của mình, nghịch ngợm nói: “Tôi chính là fan cứng của em nha.”

Lý Ngôn Hề gật đầu,”vâng ạ, em thực sự rất cảm ơn.”

Lúc này Thẩm Thuần Hi bước nhanh tới, mặt phấn hàm sương, “Ngôn Hề! Vừa nãy Ôn Kiều nói cậu là bạn tốt nhất của chị ấy.”

“Thế còn tớ?”

“Cậu nói đi, giữa hai chúng tớ, ai mới là bạn thân nhất của cậu?”

Lý Ngôn Hề: “…..”

Từ từ, Tu La tràng tới quá nhanh, tựa như gió lốc, không kịp trốn vòng gió bão.

.......................

Chương này là để cảm ơn bạn brumous đã đề cử truyện nha, cảm ơn mọi người đã quan tâm truyện này ạ!