Nhật Hạ là một thiếu nữ nhạy cảm, cũng hay ưu sầu, thương xuân thu buồn, cũng có lúc thay đổi thất thường, chính bản thân cũng không thể hiểu nổi. Đỗ Trung, một thiếu niên hào phóng, hoà đồng, dễ mến, …
Nhật Hạ là một thiếu nữ nhạy cảm, cũng hay ưu sầu, thương xuân thu buồn, cũng có lúc thay đổi thất thường, chính bản thân cũng không thể hiểu nổi.
Đỗ Trung, một thiếu niên hào phóng, hoà đồng, dễ mến, nhưng cậu cũng có những góc khuất không muốn thể hiện, không muốn người khác nhìn thấy, hay tìm hiểu sâu về mình.
Khi cả hai đang ở độ tuổi mới chớm nở, ở một làng quê yên bình. Trong một lần tình cờ, cả hai đã vô tình sa lưới đối phương. Nàng 18 chàng 20, chuyện tình sẽ như một bức tranh cổ tích nếu chả có gì điều gì ập đến. Thật trớ trêu thay, người con trai ấy lại mang trong người căn bệnh quái ác mà người bố đành lực bất tòng tâm mà trao gửi cho cậu ấy. Con người ta họ thật ích kỉ khi chỉ nghĩ đến bản thân mà chẳng đoái hoài với những người thân bên cạnh họ. Vì sao lại như thế?
Đó chính là chữ "Sợ". Sợ người thân phải đau khổ, sợ người mình yêu phải cắn rứt đau buồn sau khi biết mình sẽ chẳng tiếp tục bước đi trên con đường đời. Sợ phải đối mặt với mọi thứ, sợ không biết phải ứng biến ra làm sao. Nên cách luôn ưu tiên hàng đầu đó là sự "Im lặng"..
Vậy cô gái Nhật Hạ phải làm sao? Cô ấy có trốn chạy khi biết tin hay chọn cách giải quyết ra làm sao? Đôi bạn trẻ sẽ chọn cách giải quyết như thế nào? Và diễn biến tiếp theo ra sao..
🙂