Chương 7: Trường học ma 2 (Ai là con mồi?) (2)

Sở Chiêu tình nguyện gánh chịu nguy hiểm như vậy cũng muốn đánh bại Thâm Uyên Lạn Nê, có thể thấy dã tâm của anh rất lớn.

Tuy nhiên, cuộc chiến chống lại Thâm Uyên Lạn Nê của anh, cũng không tính là đã thành công.

Bởi vì Thâm Uyên Lạn Nê lại biến thành Uno và giờ cậu vẫn đang không ngừng ở trong phó bản tái sinh ra thêm nhiều thân phận khác nữa.

Mà trạng thái tinh thần vốn đã được thăng cấp lên thần của Sở Chiêu, cũng bị thân thể Uno mê hoặc để lộ ra sơ hở chí mạng, một chiến thần đồ sát quái vật như anh, lại để cho tâm tư của mình nảy sinh ham muốn bẩn thỉu với một con quái vật, mà trước đó từ trong tâm khảm anh luôn muốn gϊếŧ chết nó.

Uno giờ lại trở thành một bộ dạng ngu ngốc, yếu ớt đến mức bất kỳ cao thủ nào cũng có thể chơi đùa với cậu, đùa giỡn cậu đến mức chóng mặt, Sở Chiêu cũng không khá hơn là bao, bởi vì trận quyết chiến quyết định thắng thua với Thâm Uyên Lạn Nê kia, thật sự là sự mất mát to lớn cho cả hai bên.

Uno thì bị phá huỷ thân thể quái vật, còn Sở Chiêu thì bị nhiễm độc tinh thần rát nặng.

Từ điểm này mà nói, tinh thần của Uno vẫn luôn rất vững vàng, trong lòng cậu chỉ có hai mục tiêu: "Sống sót" và "Chiến thắng trò chơi", có thể sau một thời gian dài, cho dù không thể trở lại được thành quái vật có sức mạnh tuyệt đối như Thâm Uyên Lạn Nê, nhưng ít nhất cậu vẫn có thể trở thành một boss mạnh trong game.

Còn về phần Sở Chiêu.

Tinh thần bị tổn hại, thật sự có thể được chữa khỏi sao?

Nên nhớ, những người mất trí trong nhà thương điên thường ở trạng thái nguy hiểm nhất, khi họ ở gần người bình thường nhất.

Và những thông tin trên, Uno không hề biết một chút gì về nó, trong đầu cậu chỉ tâm niệm là "Mình phải sống sót", "Cố gắng thắng trò chơi này", ngoài ra, cái gì cũng không nghĩ đến.

Uno bước lên bậc thang thứ 5 và bối rối nhìn bậc thang thứ 6 đã bị chính tay mình làm cho ô uế, cậu không hiểu tại sao nó lại không có bất kỳ tác dụng nào đối với cặp song sinh.

Có phải như này gọi là thất bại không?

Lúc trước khi Uno còn ở trong thân xác quái vật Thâm Uyên Lạn Nê lừng lẫy, cậu có thể được gọi là một boss mạnh, bất khả chiến bại trong game, nên cậu luôn cho rằng bất kể mình làm gì với người chơi, thì đều có thể gây bất lợi cho họ, nhưng đầu óc kém cỏi của Thâm Uyên Lạn Nê chỉ có thể hạ được những người chơi cũng có đầu óc kém cỏi giống nó, chứ sao có thể dùng dầu óc kém cỏi đó, đi lừa cặp song sinh tinh ranh này.

Do đó trong trò chơi này kẻ yếu chỉ có thể là Uno.

Cậu thật ngu ngốc, khi chọn một cặp người chơi cao cấp có thực lực vượt xa mình để làm con mồi.

Nhưng Uno vẫn ngu ngốc nghĩ rằng đòn tấn công của mình có hiệu quả, do đó cái bẫy cậu bày ra mới nhận về thất bại nặng nề như vậy.

Uno đã cố gắng hết sức để leo lên bậc thang thứ 6. Nhưng cầu thang khi lên đến nơi lại bị kéo dài đến bất tận.

Uno lại ngây ngẩn cả người.

Cậu đã cố gắng để đi lên, cầu thang vô tận. Rồi lại đi xuống cầu thang, nhưng nó cũng vô cùng tận như khi đi lên.

Uno thầm nghĩ, lần này thì toang thật rồi, mình tạo nên quỷ dựng tường, định ở đây ôm cây đợi thỏ, ai dè, giờ mình lại trở thành con thỏ trong chính cái bẫy của mình, Uno cầu xin cặp đôi người chơi kia đừng nên quay lại tìm mình, bởi vì sức mạnh của bọn họ rất mạnh, có thể tuy thời làm cho cậu tan biến thành mây khói, chuyện đó đối với bọn họ mà nói là điều dễ như trở bàn tay.

*

Có hai khả năng sẽ gặp quỷ dựng tường, một là rơi vào ảo giác và cuồng loạn, thực tế là người chơi vẫn ở nguyên một chỗ.

Còn loại còn lại cao cấp hơn nhiều, con quỷ đó có thể bóp méo không gian, để cho con mồi rơi vào một chiều không gian mới, hoặc giống như cầu thang tử thần trước đó, trực tiếp thông với những nơi khác, để con mồi tự mình bước vào chỗ chết.

Uno đang ở cấp độ rất thấp, nên cậu không thể có khả năng làm được loại thứ hai.

Vì vậy, bây giờ cậu đang tràn ngập nguy cơ đứng ở bậc thang thứ 6, không nhúc nhích.

Đôi mắt to của Uno lại trở nên vô cùng âm u, giống như hai vũng nước đọng, nhưng nó lại không cản trở vẻ đẹp của cậu chút nào.

Thậm chí, bộ dáng ngốc trệ này, làm cho Uno nhìn rất quỷ dị, khiến cho người ta càng dễ dâng lên ý muốn bắt nạt cậu.

Uno bị mắc kẹt trong ảo giác, cậu chỉ có thể nhìn thấy những bậc thang vô cùng tận ở phía trước và phía sau, nhưng trên thực tế, cặp song sinh đã quay lại, một người từ trên lầu đi xuống, còn người kia lại từ dưới lầu đi lên, tiếng bước chân hoàn toàn trùng nhau, cho đến khi họ đứng ở bậc thang thứ 5 và thứ 7, hoàn toàn kẹp Uno ở giữa.

[Tôi đã nói cặp song sinh này sẽ không làm những điều ngu ngốc mà]

[Hắc Tử, cậu còn muốn nói cái gì nữa không?】

[Họ đã bắt được cái gì vậy? Cầu thang tối quá nên không thể nhìn rõ]

Úc Trạch nhìn Uno, cậu nhóc này rất nhỏ bé, chiều cao chỉ đến ngực, hắn đứng ở bậc thang thứ 7, nhìn xuống Uno.

Một con quỷ yếu ớt như vậy lại dám tấn công bọn họ, loại chuyện này chỉ có thể xảy ra ở ngục tối cấp thấp, ở loại ngục tối cấp cao này, quái vật phải là những con quỷ có trí tuệ cực cao.

Cặp song sinh đã sớm nằm trong top 10, cũng lâu rồi họ không chơi lại ngục tối cấp thấp này, do đó có thể nói Uno là một con quỷ cực kỳ ngu ngốc mà lần đầu tiên họ gặp phải.

Nhưng cặp song sinh hồi lâu cũng không làm gì cậu, bọn họ cúi đầu nhìn Uno nhỏ nhắn, ánh mắt lướt qua làn da trắng như tuyết của cậu.

Nhìn thế nào, cũng đều là bộ dáng rất dễ bị bắt nạt.

Một cảm giác khẩn trương khuấy động trong bụng của cặp song sinh và họ cũng có thể cảm nhận được sự xáo trộn của nhau, vì vậy ham muốn trong lòng họ dâng lên gấp đôi.

[Tại sao cặp song sinh không hành động? ]

[Chỉ còn 5 phút nữa! ! ]

[Họ thực sự không sợ bị trễ sao? ? 】

[Nếu đến trễ sẽ có 98% tỷ lệ bị đào thải và có thể nói là gần như đi die, cho dù có được 2% may mắn, nhưng dựa vào loại cơ chế trò chơi biếи ŧɦái này, nhất định họ sẽ phải đối mặt với tình huống càng kinh khủng hơn!]

Trên mặt cặp song sinh không có một tia lo lắng, Úc Trạch mở miệng, mỉm cười nói: "Anh, sao anh lại cảm thấy không nỡ ra tay như vậy?"

Úc Văn cũng cười cười, nhưng không có nói chuyện.

Một giây tiếp theo họ đã tự cắt đứt phát sóng trực tiếp, bởi vì ở đây chỉ có cặp song sinh và Uno, nên khán giả không thể từ góc độ của những người chơi khác nhìn thấy được bọn họ đang làm gì, cầu thang cũng trong phút chốc trở thành điểm mù.

[Chuyện gì đã xảy ra thế? !]

[Chuyện gì đang xảy ra vậy? ?]

[Cặp song sinh có bị gϊếŧ không? Tại sao màn hình lại đột nhiên tối đen? ?]



Âm thanh nhắc nhở làm nhiệm vụ lại vang lên trong cơ thể Uno:

[Hãy hoàn thành nhiệm vụ trong vòng 5 phút]

[Âʍ ѵậŧ sung to: 0 / 1 chưa hoàn thành]

[Hai loại tϊиɧ ɖϊ©h͙: 0/1 chưa hoàn thành]

[Nhiệm vụ thất bại, mặc định mất tư cách tham gia trò chơi, buộc phải rời khỏi phó bản]

Uno bắt đầu run rẩy, cậu thực sự không muốn mình lại thất bại một lần nữa.