Chương 18: Lựa chọn con đường sinh tử

Uno tuy không thông minh nhưng cũng không hẳn là ngu ngốc, cậu cũng đã thông qua cơ chế trò chơi tổng kết ra một chút kinh nghiệm —— các nhiệm vụ phụ có sự linh hoạt nhất định, không giống như các nhiệm vụ chính, chỉ cần có một chút sai sót nhỏ sẽ bị loại khỏi trò chơi, các nhiệm vụ phụ chỉ cần người chơi tận lực làm, thì sẽ không bị hủy bỏ tư cách tham gia trò chơi.

Mặc dù hình phạt sẽ được tích lũy, nhưng nếu người chơi thành công giữ được tư cách trò chơi, thì nhiệm vụ chính vẫn sẽ có tiến triển, Uno có thể nhận được phần thưởng quyết định cấp độ, điều đó có nghĩa là cấp độ quái vật của cậu sẽ ngày càng cao hơn và cậu có thể nhận được càng nhiều kỹ năng hơn nữa, sau đó sẽ dần mạnh lên và có cơ hội trốn thoát khỏi cặp song sinh.

Hay thậm chí, là gϊếŧ chết cặp song sinh.

Ngay khi Uno nghĩ đến mục tiêu cuối cùng của mình, đôi mắt to màu xám của cậu chợt hiện lên một loại điên cuồng, rực rỡ đến chói mắt.

Úc Trạch nhận thấy những cảm xúc bất thường của Uno giống hệt như khi cậu đặt bẫy họ trên cầu thang.

Úc Trạch cảm thấy rất khó chịu.

Uno khi có được sức sống mới, thoạt nhìn cậu giống như không bị bất luận kẻ nào khống chế vậy.

Sắc mặt Úc Trạch âm trầm, hắn càng ôm Uno chặt hơn, đến khi Uno cảm nhận được vòng ôm mạnh mẽ của Úc Trạch, vẻ điên cuồng trên mặt cậu lập tức tiêu tán, biến thành vẻ mặt đáng thương, sợ hãi như sắp bị gϊếŧ lần nữa.

Bất kể những người chơi khác có mặt hay khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, họ đều sẽ nghĩ rằng Uno rất quyến rũ và cậu đã bán da^ʍ để được cawph song sinh cưu mang che chở.

...Đúng là kết quả đó không sai, nhưng ngược lại...

Có chăng đây chỉ là nhiệm vụ của Uno và khác với những gì người xem nghĩ, những người chơi ở đây đều mong muốn sống sót đến cuối cùng, nhưng điều Uno muốn lại là toàn bộ người chơi ở đây đều bị tiêu diệt.

"Đinh--"

Thang máy mở ra.

“Còn có ai vào nữa không?”

Đèn trong thang máy nhấp nháy, những người chơi đứng bên trong giống như những bóng ma thất thường, không thể nhìn rõ khuôn mặt.

Thầy giáo cũng không phản đối những học sinh cơ hội này, đã tự mình đi lên lầu.

Mặc dù một NPC như "Thầy" không có ác ý với người chơi, nhưng với tư cách là một tồn tại thúc đẩy quá trình trò chơi, người thầy này cũng không thể có bất kỳ lòng tốt nào và vị trí của người này là hoàn toàn trung lập, điều đó có nghĩa là thang máy có thể là một lối tắt đến xóa cấp độ, hoặc nó có thể là một cổng ma.

Có người chuẩn bị di chuyển, có người bị bầu không khí kỳ quái trong thang máy lây nhiễm, nên chủ động rút lui.

Kết quả có vài người chơi ra vào thang máy, tổng số lượng vẫn như cũ, có một phần ba số người sống sót đứng trong thang máy, hai mươi người bên ngoài thang máy cũng theo sát thầy.

Cặp song sinh không có trong hàng đợi thang máy.

"Mới bước vào chơi đã bị gϊếŧ chết, nhất định về sau sẽ hối hận!"

Người dẫn đầu trong thang máy mỉm cười: “Cẩn thận, chúng tôi đang phục kích cậu trên sân thượng đó.”

Lời này vừa nói ra, mọi người đều hoảng sợ.

Không ai biết sân thượng có bố cục như thế nào, trò chơi này độ khó rất cao, đồng nghĩa với việc giới hạn cấp độ của người chơi không thấp, nên nếu những người này thực sự mai phục trước trên sân thượng, thì phần lớn người chơi lựa chọn đi cầu thang đều sẽ gặp nạn.

Lập trường của cặp song sinh không hề dao động, cũng không liếc nhìn những người chơi đang chỏ mỏ khıêυ khí©h trong thang máy, hay nói chính xác hơn là cặp song sinh đều coi thường các người chơi ở đây.

Ngoại trừ Uno.

Nhìn thấy cặp song sinh như vậy, những người chơi đi theo cặp song sinh cũng không còn dao động nữa.

Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, do vấn đề lão hóa nên cánh cửa kim loại phát ra tiếng cọt kẹt và rỉ sét, trước khi cửa đóng hoàn toàn, ánh sáng trong thang máy đã tắt hoàn toàn, những người chơi giống như ma quái này cũng hoàn toàn bị bóng tối nhấn chìm.

Mọi thứ rất im ắng.

"Trong thang máy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

"Ai mà biết…"

Nhóm người đi theo thầy, từng bước một bước lên sân thượng.