Chương 8: Đối tác tìиɧ ɖu͙© có kỹ năng cao

Cái gọi là phí công, chính là khi biết rõ không có tác dụng, nhưng dưới tình huống không thể tránh được vẫn sẽ lựa chọn biện pháp ngu xuẩn, tựa như giờ phút này Cố Phán đối mặt với Hạ Chi Châu đang ở trong cơ thể cô có thể nói là tàn sát, cô chỉ có thể vừa phát ra từng tiếng rên nhẹ khó có thể khống chế vừa nắm lấy ra giường dưới thân để trút giận.

Đầu ngón tay nho nhỏ bởi vì dùng sức quá mức mà ửng đỏ, Hạ Chi Châu thoáng nhìn, bàn tay vốn đang giữ chặt eo Cố Phán bỗng buông lỏng, nhìn phần da đã bị nắm đến ứng đỏ.

Tuy nói động tác trên tay buông ra nhưng động tác nửa người dưới của Hạ Chi Châu không chậm lại, mà giống như vừa được cởi bỏ trói buộc, vừa rút ra đã mạnh mẽ đâm vào trong cơ thể của Cố Phán, qυყ đầυ cực lớn không ngừng cọ xát miệng tử ©υиɠ của cô, thân cây cứng rắn tàn bạo chống đỡ tiểu huyệt nhỏ hẹp của Cố Phán, cứng rắn đến mức khiến tiểu huyệt đáng thương kia không ngừng run rẩy.

“Chậm... chậm một chút... Hạ tiên sinh…” Mỗi một lần thứ kia cắm vào đều phát ra những tiếng nước da^ʍ mỹ, kɧoáı ©ảʍ tăng lên gấp bội, điên cuồng như khiến toàn bộ hệ thần kinh của Cố Phán tê liệt, đại não theo trực giác cảm nhận được nguy hiểm, làm cho cô không thể không há miệng cầu xin tha thứ.

Hạ tiên sinh, một xưng hô vô cùng bình thường, bình quân mỗi một ngày sẽ có không dưới mười người gọi Hạ Chi Châu như vậy, nhưng bây giờ nhìn Cố Phán bị hắn hoàn toàn áp chế, dùng đôi môi đỏ mọng vừa mới bị chà đạp kia từng tiếng từng tiếng thốt ra ba chữ kia, thật sự có thể nói là khác biệt.

Hạ Chi Châu cúi người ngăn chặn đôi môi nhỏ nhắn xinh xắn của Cố Phán, bàn tay trống rỗng lại nắm lấy đôi thịt mềm vểnh lên kia, dươиɠ ѵậŧ đối với việc khai thác tiểu huyệt hoàn toàn không vì Cố Phán cầu xin tha thứ mà chậm lại.

Cố Phán chỉ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể cô quả thực không giống như cơ quan sinh dục của đàn ông, mà giống như là một con mãng xà hoàn toàn tự do, không ngừng chui vào sâu trong cơ thể cô, nhiệt độ nóng bỏng gần như muốn làm phần thịt non trong âʍ đa͙σ kia bị bỏng, trong nháy mắt Cố Phán thậm chí cũng không phân biệt được nước từ sâu bên trong không ngừng chảy ra là bởi vì sảng khoái hay là bởi vì ý thức tự cứu mình.

“Ưm…” Dươиɠ ѵậŧ của Hạ Chi Châu thoáng cái đâm vào miệng tử ©υиɠ của Cố Phán, bị cái miệng nhỏ co rút cực hạn kia siết đến mức không nhịn được mà hừ một tiếng, gân thịt nho nhỏ kia rõ ràng hẹp đến mức khiến người ta líu lưỡi rồi lại như co dãn vô hạn, sau khi xông vào gắt gao xoắn lấy qυყ đầυ cứng rắn, khiến người ta không phân biệt được rốt cuộc là đang đẩy ra từ chối hay là giữ lại.

Mà Cố Phán bị một đỉnh như vậy sảng khoái đến mức sống lưng thoáng nâng lên, đặt đôi gò bồng nhỏ trước ngực kia vào trong lòng bàn tay người đàn ông, Hạ Chi Châu cũng không khách khí, càng dùng sức nắm vào trong lòng bàn tay đầy ôn nhu.

Bộ ngực nho nhỏ kia bị Hạ Chi Châu bóp đến xuất hiện những hoa văn màu hồng phấn không có quy luật, Hạ Chi Châu buông tay ra, hứng thú nhìn bộ ngực nhỏ của Cố Phán lắc lư liên hồi vì bị cây gậy của hắn tàn sát bừa bãi.

Đến khi gần như cao trào, Cố Phán từ trong kɧoáı ©ảʍ suýt nữa muốn mạng cắn răng cố gắng vượt qua, tầm mắt thoáng rõ ràng, hai mắt đối diện với Hạ Chi Châu.

Chỉ thấy đôi mắt đen lắng đọng của người đàn ông còn đen kịt, tràn đầy du͙© vọиɠ hơn cả đêm tối, rồi lại mâu thuẫn mang theo một chút thanh tỉnh, nhìn dáng vẻ của hắn hiện tại có vẻ khá vừa lòng, khóe mắt nhuộm một chút diễm sắc.