- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Hoa Miêu Miêu
- Chương 19: Mèo ăn trộm thuốc
Hoa Miêu Miêu
Chương 19: Mèo ăn trộm thuốc
“Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi…” Từ này thần kì như vậy sao? Tôi đọc nhiều lần rồi cũng không thể giải thích nổi.
Trở về phòng mình, Oa Oa vẫn còn đang quét dọn, chân tay thoăn thoắt, rấtchăm chú, dường như trong phòng không có hạt bụi nào, tôi cúi thấp đầumon men đến, kéo gấu áo của cô ấy, sau khi do dự một lúc lâu, cuối cùngnhẹ nhàng nói”Xin lỗi.”
Oa Oa hình như rất ngạc nhiên, cô ta khua khua tay nói:”Miêu Miêu đại nhân người đang nói gì vậy, Oa Oa không dám nhận.”
“Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi!” Tôi vội vàng nói to mấy câu thần chú đã đọcnhiều lần. Sau đó cẩn thận nhìn vào mắt cô ấy:”Oa Oa đừng ghét Miêu Miêu được không?”
“Tôi… Tôi … Không có…” Dáng vẻ của Oa Oa hơi luốngcuống, cô ấy đỏ mặt liên tục lắc đầu, sau đó đột nhiên gật đầu”Ta … Thật ra không ghét ngươi… Chỉ là…Ngươi hơi mạnh tay , khiến cho ta sợ…”
“Thật sao?” Mắt tôi sáng lên, tai cũng vểnh lên.
Oa Oa gật mạnh đầu, sau một hồi do dự cô ta nói nhỏ,”Miêu Miêu đại nhân…Người sau này đừng chơi trò chơi với tôi được không? Tôi… Sẽ bị thương.”
Tôi ngượng ngập”Nhưng…Tôi nghĩ là cô thích chơi.”
“Tôi không thích chơi lăn lộn ở trên đất!” Oa Oa kêu lên”Ta chỉ sợ không chơi với ngươi thì ngươi sẽ đánh ta hoặc đi nói với…”
“Cái gì là nói với?” Tôi hỏi.
“Có thể là tôi nghĩ hơi nhiều…” Mặt Oa Oa hơi đỏ.
Tôi ve vẩy cái tai lại hỏi thêm lần nữa”Oa Oa thích chơi trò gì?”
Oa Oa suy nghĩ rất lâu, ngại ngùng nói: “Bởi vì tôi là Hoa yêu, cho nênthích ngồi thừ ra dưới ánh nắng mặt trời, không thích cái gì cả…”
“Được! Lần sau tôi sẽ cùng cô chơi trò ngồi thừ người ra!”
“Ngồi thừ không phải trò chơi…”
“Cái gì?”
“Thôi được rồi…”
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy nụ cười của Oa Oa, trên khuôn mặt cô ấy vốn cóhai lúm đồng tiền, còn có răng khểnh, cười rất ngọt ngào, khuôn mặt củacô ấy xinh đẹp hơn khi cô ấy sợ hãi căng thẳng rất nhiều, đáng yêu đếnnỗi khiến tôi…Không kiềm chế được, cẩn thận lao lên quệt quệt mấy cái,cô ấy vuốt ve đầu tôi rồi phá ra cười khanh khách.
Đêm đến, haichúng tôi mãi lâu vẫn chưa tắt đèn, nói chuyện liên hồi, tôi kể cho côta nghe rất nhiều chuyện của mình ở núi Lạc Anh, cảnh đẹp và cuộc sốngtự do, tự tại, có cả lịch sử uy phong của các loài vật, Oa Oa nghe rấtngưỡng mộ, liên tục bảo nếu có cơ hội sẽ xuống trần gian chơi.
Về điểm này, tôi tỏ thái độ nghi ngờ về thể chất yếu đuối của cô ấy, bấtkì yêu quái nào cũng có thể gϊếŧ hại cô ấy. Cô ấy nghe xong hơi uể oải, thế là tôi làm tờ cam đoan cho cô ấy. Tiếp đến Oa Oa nói chuyện của côấy, cô ấy nói bản thân cô ấy đã dùng Tuyết Liên Hoa mấy trăm năm tronghồ nước khoáng của Thiên Giới tu hành yêu tinh, vừa mới thành yêu đượcphái làm đãi nữ trong phủ Bích Thanh Thần Quân, cô ta rất cố gắng, nhưng cuối cùng lại phạm sai lầm, vẫn không được thăng chức, tu mà cũng khótiến triển, đến hôm nay vẫn là tiểu yêu tinh không có phép thuật gì.
Sau đó cô ta hiếu kì nêu ra một vấn đề rất sâu xa:”Tôi nghe nói đàn ông ngủ với đàn bà sẽ có thai, ngươi hàng ngày đều ngủ với Thần Quân đại nhânmà không có thai sao?”
“Không phải.” Tôi cũng không nghĩ ra đáp án, bởi vì tôi là mèo chứ không phải phụ nữ, phải ngủ với mèo đực mới có thai được.
“Thế làm thế nào mới có thai được?” Cô ta tò mò hỏi,”Tôi biết hai người phải ngủ chung với nhau thì sẽ có em bé, nhưng quá trình cụ thể mọi ngườilại không nói cho tôi…”
Lúc ở núi Lạc Anh, tôi thấy các con vậtsinh con đều do tự nhiên mà sinh thôi, quá trình cụ thể cũng không rõ,nhưng tôi khẳng khái nói với Oa Oa, nhất định đi tìm Bích Thanh ThầnQuân để làm rõ vấn đề này. Ngược lại Oa Oa tha thiết nắm chặt lấy tôivan xin, “Vấn đề này nếu để cho Bích Thanh Thần Quân biết, tôi sẽ bịđánh chết, tuyệt đối không được nói cho anh ta! ”
Tôi thấy tháiđộ kiên quyết của cô ta, không biết làm sao cứ nắm lấy tai, quyết địnhthời gian tới sẽ đến hỏi Ngân Tử hoặc Ngao Vân…
Hai chúng tôi vẫn cứ cười cười nói nói đến nửa đêm, cuối cùng ngủ mất, không ngờ buổisáng ngày hôm sau, Bích Thanh Thần Quân sai người tìm tôi đến thư phòng. Tôi ngáp dài ra, sống chết cũng không chịu dậy, Oa Oa ra sức hét lớnbên tai tôi, cuối cùng đầu tôi cũng thanh tỉnh một nửa, mơ mơ hồ hồ đitheo cô ấy ra cửa.
Đến thư phòng rồi, Bích Thanh Thần Quân cầmmột hòn đá ở thư phòng ném vào tôi và nói:”Ngươi cần phải được truyềnthêm yêu lực, ta xem ngươi tu được đến rồi?”
Tôi cầm lấy hòn đátrong suốt đấy, nghịch một tí, ngoan ngoãn nghe lời anh ta nói, khôngngờ hòn đá phát ra ánh sáng chói mắt, từ màu xanh nhạt đến màu xanh đậm lại đến màu hồng, cuối cùng biến thành màu đỏ đậm, tôi ngạc nhiên nhìnmàu sắc biến hóa, thích thú vô cùng, thế là ôm lấy không chịu trả lạicho Bích Thanh Thần Quân, anh ta cũng không giục tôi, chỉ chăm chăm nhìn vào mặt tôi, nhìn rất lâu mới nói:”Ngươi tu luyện đáng nhẽ đã thành yêu mấy nghìn năm trước rồi, không biết tại sao trình độ chỉ như tiểu yêuthôi.”
Tôi không hiểu anh ta hỏi cái gì, chỉ lắc đầu tỏ vẻ khong hiểu.
“Bỏ đi.” Cuối cùng, Bích Thanh Thần Quân thở dài, anh ta cúi lưng xuống nhẹ nhàng nói với tôi”Ta đưa ngươi đến Tiên giới xem học đường Ấu Yêu đượcxây dựng như thế nào? ”
“Cái gì là học đường?” Tôi tò mò hỏi.
Bích Thanh Thần Quân sau khi do dự một lát rồi nói:”Là nơi để ngươi học tri thức.”
“Không đi” Tôi nghĩ đến đã không thích bèn cự tuyệt.
“Tuy ngươi là đồ đệ của ta, nhưng sở trường của ta là phép thuật chiến đấu,hơn nữa chưa đủ kinh nghiệm dạy đồ đệ, khó để dạy ngươi kiến thức banđầu.”Bích Thanh Thần Quân khéo léo dẫn dắt từng bước.
Tôi bỏ hònđá nhỏ trên tay vào trong lòng, sợ anh ta lấy lại, sau đó hỏi:”Ngươikhông giải thích cho ta thế nào là đồ đệ? Đồ đệ phải làm những chuyện gì vậy?”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Hoa Miêu Miêu
- Chương 19: Mèo ăn trộm thuốc