Khương Vu làm thế thân cho người trong lòng Sở Lăng mười tám năm.
Mười tám năm giúp chồng dạy con, không địch lại một lá thư của người trong lòng hắn.
"Ta sống không tốt."
Vì thế, Khương Vu lạnh lùng nhìn phu quân của nàng, tìm mọi cách đón hai mẹ con người trong lòng về.
Vừa nhìn là biết thằng nhóc đó tám phần là con của Sở Lăng.
Mười tám năm nay đã tiêu hao hết thảy tình cảm của Khương Vu đối với Sở Lăng. Bây giờ nàng chỉ muốn làm người biết điều, thành toàn cho người một nhà này.
"Chàng bỏ ta đi. Ta có ngoại thất."
Lời này đúng là không giả, nàng quả thật có một ngoại thất. Hắn pha trà ngon, hát hay, biết nhỏ nhẹ tâm sự khuyên bảo lúc nàng phiền lòng. Bọn họ còn cùng nhau nuôi một đứa bé... Tuy rằng đứa bé không phải con ruột của nàng, nhưng còn hiếu thuận hơn cả con ruột.
Khương Vu đã nghĩ kỹ, lấy được thư bỏ vợ rồi để hắn làm vị hôn phu của mình.
Không ngờ, phu quân của nàng xưa nay như băng sơn tuyết liên lại kéo tay nàng, rõ ràng cười đến dịu dàng, nhưng còn kinh khủng hơn cả Diêm Vương.
"A Vu, đừng quậy. Chỉ là một con hát mà thôi, nàng chơi đùa là được rồi, sao có thể cho là thật chứ?"
Gỡ mìn: Truyện có nhiều plot twist, nhớ đội mũ bảo hiểm.