Khi hài tử lớn hơn một chút, Lục Cảnh Hành liền phát hiện ra rằng nếu như nâng nó lên cao thì nó liền cười khanh khách. Vì thế mà hắn liền đem hài tử nâng lên, hạ xuống...
Điều này khiến cho Kiều Gia Thuần nhìn một lúc thật lâu.
Lục Cảnh Hành: "Sao em lại không nói gì?"
Kiều Gia Thuần liền lộ ra biểu tình trông đợi: "Người ta cũng muốn được ôm ôm hôn hôn nâng lên thật cao"
Ai đó muốn cùng bảo bảo tính toán sao?
Lục Cảnh Hành: "..."
Sau đó cô liền bám lấy anh nói: "Anh vì sao không ôm ôm hôn hôn người ta rồi nâng lên thật cao?"
Lục Cảnh Hành bị quấn lấy không có biện pháo, không thể làm gì hơn là nói nhỏ bên tai cô: "Chờ buổi tối"
-----
Kiều Gia Thuần gặp gỡ một nam nhân dáng dấp cực kỳ phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của cô, liền truy đuổi rồi trêu ghẹo.
Kiều Gia Thuần thẹn thùng: "Em có thể thêm anh vào weixin* được không?"
--"Không thể."
Kiểu Gia Thuần: "Em có thể theo đuổi anh được không?"
--"Không thể."
Kiều Gia Thuần: "Em có thể..."
--"Không thể."
(Weixin: còn gọi là Wechat, là ứng dụng chat giống yahoo hay skype ấy, cái này bên TQ họ dùng nhiều.) ...
Sau đó đối phương tìm đến: "Em đã mang thai hài tử của anh, chúng ta kết hôn đi."
Kiều Gia Thuần chỉ chỉ vào bụng mình, kêu lên: "Ngươi đi đi, ta không phải là hài tử của ngươi."