Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hoa Hồng (H+)

Chương 7: Cầu Pont Alexandre

« Chương TrướcChương Tiếp »
Paris được mệnh danh là thiên đường tình yêu, là nơi được nhiều cặp tình nhân chọn lựa để đi du lịch cùng nhau.Sẽ thế nào nếu như người con trai bạn yêu đem bạn đến nơi chỉ thuộc về những đôi tình nhân, sẽ thế nào nếu như người đó mỉm cười và nói với bạn rằng " Anh yêu Em ". Sẽ thế nào nếu như anh ấy quỳ gối xuống nắm lấy đôi tay bạn và Cầu hôn. Có lẽ trăm phần trăm sẽ trả lời. Em đồng ý ! Chắc chắn là vậy rồi .

Còn Kì Dĩ Ninh , cô đã ngây ngẩn tại nơi này mãi. sự ám ảnh ngọt ngào của Bức tường tình yêu thuộc quảng trường Abbesses và khu Jehan Rictus,đi bộ qua đồi Montmartre, chạm tay vào cây cầu Pont des Arts gắn đầy ổ khóa trên dòng sông Seine thật vĩ đại, cả bức tường như phủ cả bầu trời, những dòng chữ tỏ tình tràn ngập lên từng lát gạch. Kì Dĩ Ninh chưa bao giờ ngỡ ngàng đến vậy, thật không ngờ phía sau đỉnh đồi lại tồn tại một nơi như thế. Qúa tuyệt vời, chỉ vừa mới nhìn thôi thì Kì Dĩ Ninh đã có thể cảm nhận được chỗ này thiêng liêng tới mức nào, nhưng có điều...

Vì sao anh lại đưa cô đến đây!!

Vũ Thần Dược mang cô đi khắp nơi - Tháp Eiffel, Bảo tàng Louve,cầu tình yêu Pont des Arts,công viên Luxembourg,lâu đài Versailles . Những nơi đẹp đẽ nhất Paris làm tim Kì Dĩ Ninh dấy lên một loại cảm xúc lưu luyến yêu thích đến khó tả, nếu như nói lúc trước khi Kì Dĩ Ninh mới đến đây, nếu là trước kia ghét nơi này mười thì bây giờ chắc chỉ còn lại năm. Điều thú vị là mùa đông ở đây còn lãng mạn hơn cả mùa hè , rất nhiều cặp đôi tình tứ tay trong tay trao nhau cái ấm giữa thời tiết mùa đông lạnh giá .

Cuối cùng, Vũ Thần Dược cùng cô dừng chân tại cây Pont des Arts gắn đầy ổ khóa trên dòng sông Seine nổi tiếng của thành phố, tuyết chỉ vừa mới rơi có một ngày thôi mà đã sắp sửa bao lấy Paris thành một viên kẹo bạc khổng lồ rồi. Nhìn xuống dòng nước lấp lửng băng tuyết Kì Dĩ Ninh vô thức nở nụ cười. Có lẽ cô không biết điều đó, Vũ Thần Dược thì khác, anh luôn dõi theo cô từng giờ từng phút. Mê hoặc trước điệu cười đẹp đẽ mà ngây Ngô ấy, Vũ Thần Dược cúi người choàng hai tay mình lên thành cầu, tựa một bên má vào cánh tay liếc mắt ngắm nhìn Kì Dĩ Ninh bên cạnh, lại không nhịn được vươn tay ôm lấy cô vào lòng , vùi đầu vào hõm cổ cô .

“Thích không ?”



“Thích ..”

“Vậy từ sau thường xuyên đem em đến đây chơi ..”

Thường xuyên , vậy là anh sẽ thường xuyên đi cùng cô sao . Cảm giác hạnh phúc nhen nhói trong lòng khiến Kì Dĩ Ninh vô thức nở nụ cười tươi rói, ôm chầm lấy anh ..

“Em rất thích nơi này , nhưng em thích anh hơn .”

Bất cười trước câu tỏ tình của cô , Vũ Thần Dược cúi xuống hôn Kì Dĩ Ninh ngay tại chân cây Cầu Pont des Arts, nụ hôn ngọt ngào giữa không khí lạnh giá của mùa đông . Thật lãng mạn .Kì Dĩ Ninh ước thời gian đừng trôi nữa , hãy cứ như vậy thôi , để cô và anh ở đây thêm một chút nữa đi. Cô thật sự khao khát điều ấy , chỉ mong anh bên cô mãi thôi . Những hạt tuyết lạnh buốt thi nhau chơi trò ai rơi nhanh hơn, ai tan biến nhanh hơn, nhưng chính chúng đâu có biết dù cho bản thân có dày hạt như thế nào thì đến tột cùng cũng chỉ có thể vung vãi theo một nhịp độ chung. Hình dáng dù có đẹp đẽ tới bao nhiêu khi chạm mình xuống đất rồi, không có hóa thành bọt nước thì cũng bị người ta dẫm nát dưới lòng bàn chân, không ai để ý tới chúng cả . Tuổi thọ của một bông tuyết thậm chí còn không quá mười giây. Đó là tất cả những gì chúng có , xuất hiện huy hoàng rồi tàn lụi trong phút chốc.

Không biết sao nhưng trong lòng Kì Dĩ Ninh rất sợ phải xa anh , cô không muốn . Mong muốn của cô chính là ở bên cạnh Vũ Thần Dược mãi mãi không rời , liệu ông trời có nghe thấy lời thỉnh cầu đấy của cô không .
« Chương TrướcChương Tiếp »